Xuyên Thành Quản Gia Của Tổng Tài - Chương 3
“Con dao của cô đâu?”
…
10 phút sau.
Hệ thống đưa ra kết luận:
Quý Thư Yến là người chơi hệ nạp vip, hệ thống không chỉ cao cấp hơn chúng ta mà còn có hệ thống chống ám sát tự động.
Tương đương như một tấm khiên vô hình, tự động chống lại sát thương từ bên ngoài.
Tôi cười lạnh lùng, mỉa mai:
“Ha ha, bình thường hay làm chuyện thất đức lắm nên mới thức trắng đêm làm ra cái hệ thống này chứ gì?”
Không sao cả.
Tôi.
Có cách riêng của mình!
Tôi nhặt lấy hệ thống mà Quý Thư Yến không kịp thu hồi, cầm trên tay nghịch ngợm.
Lúc nãy khi hệ thống hóa thành quả cầu đá rơi xuống đất, tôi đã nhìn thấy.
Phía sau nó có một cổng USB.
“Tư Hàm, có dây cáp dữ liệu không?”
“Có, cô cần làm gì?”
Tư Hàm vội vàng lấy cáp dữ liệu điện thoại di động từ trong túi áo khoác ra, tình cờ lại trùng với ổ cắm của hệ thống.
Tôi bật máy tính và duyệt trang web ×××.
Những bóng hồng, trai đẹp chói lóa hiện ra trước mắt.
Trước đây tôi rất sợ bấm vào những quảng cáo nhỏ này, vì sợ máy tính bị nhiễm virus.
Bây giờ –
Tôi điên cuồng nhấp chuột tải xuống những phần mềm trông giống như nhà cái đến từ châu âu, web đen web đỏ=)))
Cái nào trông càng không đáng tin càng zăm tặc thì tôi càng chọn.
Đúng như dự đoán, hệ thống của Quý Thư Yến sắp sửa phải đối đầu với vô số virus độc.
Vài phút sau, quả cầu hệ thống bỗng sáng rực lên, biến thành quả cầu năng lượng, lơ lửng trong không trung.
Chỉ có điều, nó đã đổi màu.
Biến thành màu vàng cmn luôn rồi=))
Quý Thư Yến đúng lúc này tỉnh lại.
Giọng nói hư nhược đầy giận dữ của hắn ta vang lên từ phía sau chúng tôi:
“Các người đã làm gì với nó!!”
“Nó chỉ là một đứa trẻ!”
8
Hệ thống của Quý Thư Yến đã bị hỏng.
Nó hiện chỉ có thể nói:
“Ah ba, ah ba, ah ba…”
Giống như một đứa trẻ chậm phát triển, phát ra những âm thanh ngốc nghếch.
Nếu không có sự trợ giúp của hệ thống, Quý Thư Yến tạm thời không đụng tới chúng tôi được.
Tôi bắt đầu bước đến chỗ Quý Thư Yến đang bị chúng tôi trói bằng khăn lông và hỏi một cách ngạo mạn:
“Cũng là ký chủ nhỉ?”
Quý Thư Yến cau mày, không nói gì.
Tôi coi như hắn ta đã thừa nhận.
“Tôi sắp đóng máy rồi, anh mau phối hợp với chúng tôi diễn cho xong rồi xuống máy!”
Quý Thư Yến hung tợn trừng mắt nhìn tôi, rõ ràng là không muốn phối hợp.
Tôi cưỡng ép ấn đầu hắn ta xuống:
“Anh cũng chỉ có thể đồng ý.”
Điện thoại của Quý Thư Yến bị chúng tôi tịch thu.
Dựa vào độ uy tín của cái danh bạch nguyệt quang cùng người trong lòng, Tư Hàm thành công chuyển hết người sang biệt thự khác do Quý Thư Yến mua.
Còn hoa mỹ gọi nó là dọn dẹp nhà cửa.
Về phần công ty, tạm thời tôi sẽ giao việc đó cho phó chủ tịch.
Nhân vật càng ít quan trọng thì càng có ít lời thoại và công dụng.
Như tôi, vai trò quản gia, chỉ có vài câu thoại ngắn ngủi.
Vì vậy, họ sẽ không nghi ngờ hành động của Tư Hàm.
Dù sao, kịch bản họ cầm trên tay cũng không đầy đủ.
Như của Tư Hàm, dày hơn tôi đằng đẵng tận 100 trang.
…
Một tuần sau.
Dưới sự ép buộc và dụ dỗ của chúng tôi, thực tế là đã cho Quý Thư Yến nhịn đói suốt một tuần, không cho ăn.
Quý Thư Yến cuối cùng đã nhượng bộ, hứa sẽ không bao giờ có ý định giết chúng tôi nữa, chúng tôi mới thả hắn ta ra.
Để đề phòng hắn thay đổi ý định, chúng tôi đã tịch thu hệ thống của hắn rồi giấu đi.
Dù sao thì hệ thống của hắn bây giờ chẳng khác gì một kẻ ngốc, chẳng có tác dụng gì.
Theo như cốt truyện, Tô Mạn giả chết.
Tôi chỉ cần đợi cô ấy quay lại biệt thự, sau đó nói với cô ấy một câu:
“Thưa phu nhân, từ khi cô đi, thiếu gia đã không còn cười nữa.”
Vậy là có thể kết thúc hoàn hảo.
Thế là tôi và Tư Hàm bắt đầu theo dõi cốt truyện.
“Vậy cô đợi tôi một chút, tôi vào tài khoản Tô Mạn xem kịch bản chút.”
Nhưng khi bắt đầu đổi tài khoản, mới phát hiện ra, không thể chuyển lại thân phận cũ được nữa.
Hệ thống hiển thị lỗi, không thể đăng nhập lại.
Thật kinh khủng,
Thư ký của Quý Thư Yến vào lúc này dẫn theo một người phụ nữ trở về.
Mà người phụ nữ đó, lại có ngoại hình giống hệt Tô Mạn.
9.
Chúng tôi đứng trên cầu thang lầu hai, nhìn thấy Tô Mạn dịu dàng đoan trang ngồi trong phòng khách, há hốc mồm kinh ngạc.
Phản ứng đầu tiên của tôi:
“Người chị em, tài khoản của cô… bị hack rồi.”
Tư Hàm cũng hốt hoảng:
“Trước đây Tô Mạn do tôi điều khiển, vì vậy chưa bao giờ xuất hiện cùng lúc. Chuyện bây giờ là thế nào vậy?”
Tôi và Tư Hàm bàn bạc một hồi rồi quyết định để tôi sẽ xuống dưới gặp thư ký của Quý Thư Yến và Tô Mạn trước, xem rốt cuộc là có chuyện gì.
“Quản gia Lâm, Quý tổng đâu ạ?” Thư ký tươi cười rạng rỡ nhìn tôi.
Tôi tùy tiện bịa ra một lý do lừa thư ký đi.
Tô Mạn chủ động chào hỏi tôi:
“Lâm quản gia, lâu rồi không gặp.”
Tôi lập tức nắm lấy tay cô ấy, xúc động nói:
“Phu nhân, từ sau khi cô rời đi, thiếu gia đã không còn cười nữa.”
Có lẽ là ảo giác,
Tôi lại nghe thấy tiếng gào thét của Tư Hàm trong đầu:
“Đồ khốn, tay ai cô cũng nắm hả!!”
Nhìn lên, chỉ thấy Tư Hàm đang lén lút đứng trên lầu hai nhìn xuống, hai má phồng lên như con cá nóc.
Ting ──
Nhiệm vụ thế giới trong ý thức của tôi hiển thị đã hoàn thành.
Nhưng tôi lại không trực tiếp thoát khỏi vị diện như tưởng tượng.
Ngược lại thanh nhiệm vụ lại tiếp tục được cập nhật.
Từ việc nói với Tô Mạn “Phu nhân, từ sau khi cô rời đi, thiếu gia đã không còn cười nữa”
Cập nhật thành, nói với Tô Mạn “Quý tổng chưa bao giờ sa sút như vậy, cô là người phụ nữ đầu tiên khiến ngài ấy phải rơi nước mắt.”
???
Này rõ ràng là tăng ca.
Nhưng tiền thưởng nhiệm vụ vẫn là 50 vạn.
Chết tiệt, tăng việc không tăng lương à?
Nhưng vấn đề không nằm ở chỗ đó.
Điểm mấu chốt là, nhiệm vụ của tôi được cập nhật theo thời gian thực, chứng tỏ Tô Mạn trước mặt tôi là Tô Mạn thật.
Tư Hàm không thể truy cập tài khoản của Tô Mạn.
Tô Mạn lại có thể đột nhiên xuất hiện ở nơi này.
Tôi nghĩ, chỉ có một khả năng:
Ký chủ tiếp theo đã đến.
Suy đoán này nhanh chóng được xác nhận.
Khi lén lút dạo quanh khu biệt thự, chúng tôi lại phát hiện ra dì Trương, người lẽ ra đã bị xóa sổ, lại đang đẩy xe đẩy em bé xuất hiện trong khu vườn của khu biệt thự.
“Dì Trương!”
Tôi cất tiếng chào hỏi bà.
Nhưng bà ấy lại ngơ ngác nhìn về phía tôi:
“Cô là…”
“Dì Trương, dì không nhận ra con à?” Mặc dù trong lòng sớm đã có dự đoán, nhưng tôi vẫn không cam lòng hỏi lại.
Dì Trương lắc đầu, tỏ vẻ hoàn toàn không nhớ ra đã từng gặp tôi.
Đột nhiên, mắt bà mất đi tiêu điểm, ngây ngốc nhìn chằm chằm về phía trước.
Tôi đoán, có lẽ bà ấy đang hỏi hệ thống của mình xem tôi là ai.
Suy đoán của chúng tôi lập tức đã được chứng minh.
Linh hồn của những người bị xóa sổ sẽ hoàn toàn biến mất.
Sau đó sẽ được thay thế bởi những ký chủ mới.
10
Để tránh cho người mới đến bị Quý Thư Yến dọa sợ, chúng tôi chủ động tìm đến Tô Mạn, thẳng thắn bắt đầu cuộc trò chuyện:
“Người chị em, xin chào, chúng tôi đều là ký chủ.”
Sau một hồi phân giản, chúng tôi đã trực tiếp kể cho cô ấy nghe sự thật Quý Thư Yến tàn bạo đến mức nào.
“Thiết lập tính cách của hắn ta là một tên tổng tài bá đạo tàn nhẫn, điều kỳ ba nhất chính là, hắn ta không thích sở hữu những thứ giống nhau với những người khác. Hai ngày trước, khi hắn ta biết được tôi và Hàm Hàm có hệ thống, hắn ta đã la hét đòi xóa sổ chúng tôi.
“Cô nói xem như thế có phải là biến thái vãi không? Còn may chúng tôi thông minh, đã đem hệ thống của hắn giấu đi.”
Tôi dang hai tay, mặt đầy bất lực.
“Thật sao?”
Màu mắt của Tô Mạn hơi nhạt, đôi lông mày lá liễu thanh tú hơi động.
Tôi có chút ngạc nhiên.
Phản ứng của cô ấy… bình thản quá…
Có vẻ như điều duy nhất cô ấy quan tâm là:
“Các cô còn có thể tịch thu hệ thống của hắn à? Làm thế nào vậy?”
Tư Hàm hăng hái trả lời:
“Tất nhiên là nhờ Hàm Hàm và chị Lâm Ỷ hợp sức làm rồi…”
Kể từ khi tôi gọi một tiếng “Hàm Hàm”,
Tư Hàm ít nhất mỗi câu phải nhắc đến chữ “Hàm Hàm” đến mười lần.
Cô nàng trực tiếp dùng từ “Hàm Hàm” thay cho từ “tôi”.
Tôi: …
Tô Mạn hiếm khi chủ động bắt chuyện:
“Vậy cô giấu hệ thống của hắn đi đâu rồi? Nhất định phải giấu cho kỹ vào! Đừng để hắn phát hiện ra.”
Tư Hàm không suy nghĩ nhiều, liền nói thẳng:
“Yên tâm đi, hai chúng tôi đã giấu nó vào trong bồn cầu nhà vệ sinh rồi. Cũng không biết ngâm nước rồi có còn dùng được không nữa, dù sao đó cũng không phải hệ thống của tôi.”
Trong lòng cô nàng, nữ giới ai ai cũng đều là những người lương thiện.
Vì vậy nên cũng không hề đề phòng Tô Mạn một chút nào.
Nhưng trong lòng tôi lại cảm thấy vô cùng bất an.
Tôi luôn cảm thấy, cô ta có chút kỳ lạ.
Sự thật chứng minh,
Dự cảm của tôi là đúng.
Ba ngày sau, khi tôi và Tư Hàm đang ghé mặt vào nhau say ngủ, thì bỗng nhiên đèn ngủ trong phòng bị bật lên.
Ánh sáng trắng chói mắt từ bóng đèn khiến tôi không mở nổi mắt.
Tôi nheo đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ, lầm bầm chửi:
“Ai đấy, thần kinh à…”
Thế nhưng, lời chửi thề dang dở bỗng chốc nghẹn lại giữa họng.
Chỉ thấy Quý Thư Yến đắc ý đứng trước cửa.
Bên cạnh hắn ta là một quả cầu năng lượng màu xanh lam đang bay lơ lửng.
Tô Mạn đã trộm đi hệ thống mà chúng tôi đã cất giấu, sau đó mang cho Quý Thư Yến.
11
Lần này đổi thành tôi và Tư Hàm bị trói lại bằng dây thừng.
Quý Thư Yến ngồi trên ghế sofa, ăn nho do người khác bóc sẵn.
Tô Mạn như một người hầu, cúi đầu nín lặng đứng bên cạnh hắn ta.
Tư Hàm nhận ra mình bị con gái lừa, vừa tức giận vừa chán nản:
“Tô Mạn! Cô thế mà lại vì một thằng đàn ông mà phản bội chúng tôi! Cô thần kinh à?!”
Tô Mạn rụt lại, cúi đầu, dáng vẻ hèn nhát, ánh mắt lẩn tránh không dám nhìn chúng tôi.
Nói thật, nếu bây giờ tôi không bị trói, tôi thực sự rất muốn trói Tô Mạn và Quý Thư Yến lại rồi thiêu chết.