Xuyên Thành Beta Giả Alpha Mùi Sầu Thì Phải Làm Sao? - Chương 6
14.
Thấy tôi im lặng, Trần Tiên Linh lại càng hăng hái.
“Không dám à? Nếu cô có có thể tỏa ra pheromone, muốn xử lý tôi thế nào tùy cô. Nếu không thì, ha ha…”
Dáng vẻ của Thái tử phi như thế nào ấy nhỉ?
Tôi có thể dùng quyền lực á.p b.ức người khác cho qua chuyện này được không?
Đang lúc gấp đến đổ mồ hôi hột, Hà Trạch bất ngờ ôm lấy tôi, sau đó cắn mạnh vào gáy tôi.
Chiếc áo choàng đen rộng lớn tung bay, che đi ánh mắt ngỡ ngàng của những người xung quanh.
Vài giây sau, chiếc áo choàng buông xuống, phủ lên cả hai chúng tôi.
Một luồng uy áp mạnh mẽ tỏa ra từ vị trí hai chúng tôi, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, khí thế như muốn quét sạch ngàn vạn binh mã.
Như sóng thần cuồn cuộn, như sóng âm bùng nổ, như lốc xoáy hung tợn.
Tôi biết.
Đó là pheromone của Hà Trạch.
Mấy hôm nay, hắn cứ bám dính lấy tôi làm thí nghiệm, âm mưu muốn tiêm pheromone của bản thân vào ven tay tôi để thay thế cho thứ thuốc mô phỏng mà hắn ghét cay ghét đắng.
Mặc dù tôi không ngửi thấy, nhưng mỗi lần như vậy tôi đều cảm thấy tức ngực, khó thở, tim đập nhanh.
“Thái tử phi chỉ có thể tỏa ra pheromone khi đ.ộng t.ình.” Hà Trạch mặt không đổi sắc nói.
Tôi im lặng, chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui vào.
Anh em nhà họ Trần rất nhanh đã chống đỡ không nổi, hai chân run rẩy, không thể kiểm soát được mà quỳ sụp xuống.
Trần Tiên Linh “phụt” một tiếng phun ra một ngụm m.áu.
“Không thể nào, đó không thể là pheromone của cô ta.”
Hà Trạch lạnh mặt khinh thường: “Nếu không thì sao? Đó chắc chắn không phải của ta.”
Nhưng đó rõ ràng là của hắn ta.
Nhưng giới tính Thái tử được hoàng thất tuyên bố ra ngoài, làm gì có ai dám nghi ngờ.
Trần Nguyên Diệu cũng kinh hô một tiếng: “Mùi của cô ta không phải như vậy.”
“Sau khi đánh dấu sâu đương nhiên sẽ có thay đổi, Thiếu úy, kiến thức cơ bản của cậu không ổn đâu.”
Ánh mắt anh em nhà họ Trần nhìn tôi càng thêm trấn động
Tôi mặt đỏ tía tai, nhưng lại phải giả làm mặt lạnh.
“Sao có thể mạnh đến vậy cơ chứ?”
“Đương nhiên là vì ta rất mạnh, chẳng phải các ngươi đã gọi ta là Omega mạnh nhất đế quốc sao, dính pheromone của ta sao có thể không mạnh được.”
Tôi liếc nhìn chiếc cằm kiêu ngạo hất cao của hắn.
Thật sự, biểu cảm của hắn tự nhiên như không có gì.
Không phải để chọc tức họ, trong lòng hắn thực sự nghĩ vậy.
Bất kể anh em nhà họ Trần có tin hay không, Hà Trạch cũng đã mất kiên nhẫn.
Hắn sải từng bước lớn, dùng đòn khóa cổ quen thuộc, s.iết c.hặt c.ổ Trần Tiên Linh, nhấc bổng cô ta lên.
“Mặc kệ xử trí? Đúng chứ.”
Hắn cười như một ác ma, “Bây giờ đi c.hế.t, hẳn là có thể nhắm mắt xuôi tay rồi nhỉ.”
“Điện hạ, tha mạng!”
Trần Nguyên Dũng quỳ gối trên mặt đất, ôm lấy đùi Hà Trạch, nước mắt giàn giụa van xin.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy Trần Nguyên Dũng thảm hại đến vậy.
Hà Trạch nghiêng đầu nhìn một lúc, buông tay, Trần Tiên Linh ngã phịch xuống đất, lập tức ngất lịm đi.
Trần Nguyên Dũng thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng chỉ trong tích tắc, lưỡi kiếm đã kề sát vào cổ hắn ta.
“Tình anh em tốt như vậy, thế thì cậu c.hết thay cho cô ta đi.”
Lần này, không đợi ai van xin, tôi đã quỳ xuống trước.
“Hà Trạch, tha mạng!”
Mặt Hà Trạch tối sầm lại.
Tôi vội vàng giải thích: “Anh ta c.hết rồi, em gái tôi phải làm sao bây giờ?”
Omega mất chồng vì không được pheromone an ủi, cả quãng đời còn lại sẽ sống trong bi thương đến cùng cực.
Hà Trạch nhìn về phía Ân Ân khốn khổ, sa sút, gầy đến mức bộ quần áo trên người giống như chỉ trực trôi tuột khỏi cơ thể.
Hắn ra hiệu cho Ân Ân đến gần.
Sau đó giơ tay lên, c.hém đ.ứt tay chân Trần Nguyên Diệu, rồi ném thanh kiếm xuống trước mặt con bé.
Hắn vô cảm nói: “Tôi có thể giúp cô tẩy đi ấn ký, không đau đớn, không gây tổn hại gì đến cho cơ thể.”
“Nếu cô muốn, tôi có thể biến cô thành Alpha.”
“Cô cũng có thể chọn cuộc sống hiện tại, trở về với người đàn ông này.”
“Quyết định đi, ngoài tự cứu mình ra, không ai có thể cứu được cô đâu.”
15.
Thanh kiếm loé lên vút qua trước mắt, m.á.u bay khắp nơi.
Cô em gái Omega yếu đuối, mảnh mai của tôi đã trực tiếp t.h.iến người chồng của nó.
M.á.u t.ươi nhuộm đỏ đôi mắt em, nhưng em ấy lại cười.
Đó là một nụ cười của sự giải thoát, của sự tự do vì đã phá vỡ được xiềng xích.
Bao nhiêu năm qua, tôi luôn mong muốn có thể lần nữa được nhìn thấy nụ cười nhẹ nhõm này trên khuôn mặt em, nhưng trước nay chưa bao giờ thành công.
Nhưng Hà Trạch đã làm được.
Trên đường về, tôi chân thành nói lời cảm ơn hắn.
Hắn chỉ hờ hững gật đầu, tỏ vẻ “không có gì to tát”.
Cuối cùng, tôi cũng không thể nhịn được mà hỏi: “Tại sao anh chọn tôi?”
Hắn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe tôi hỏi vậy cũng không thèm mở mắt.
“Em là người phù hợp nhất.”
…Chỉ đơn giản là phù hợp.
Thật khó diễn tả cảm giác trong lòng, dường như nhẹ nhõm hơn, lại như có chút gì đó nghẹn ứ.
Giống như vừa phải đấu tranh với thứ gì đó dữ lắm, Hà Trạch đột nhiên mở to hai mắt.
“Trên mạng có tin đồn hồi em thi tốt nghiệp bị côn trùng cấp thấp đuổi theo suốt ba ngày ba đêm, đó là sự thật ư?” Đôi mắt xanh biếc lấp lánh, tràn đầy vẻ thích thú.
Thật là vinh dự.
Sự tích huy hoàng của tôi đã làm hài lòng được hắn.
Tôi quay mặt đi, cố gắng để không trợn mắt với hắn.
… Quả nhiên là hắn đã nhìn trúng điểm yếu của tôi.
Không biết vì sao, tin đồn về việc tôi thực chất là Beta đã âm thầm lan truyền khắp đế quốc.
Có người nói rằng, hàng xóm sống cạnh nhà tôi hơn mười năm khẳng định đã tận mắt thấy gáy tôi không có tuyến thể, cũng có người tự xưng là bạn học của tôi, nói rằng tôi đã vất vả tập luyện suốt cả mùa hè và mùa đông, nhưng thể lực mãi vẫn chỉ ở mức trung bình, thậm chí còn có kẻ buôn bán chợ đen nói rằng có bằng chứng tôi mua thuốc mô phỏng pheromone.
Tôi vô cùng lo lắng, đến cả khi đi thử váy cưới cũng không thể tập trung nổi.
Có lẽ hiện tại, người có thể đau đầu hơn tôi, chỉ có bộ phận quản lý khẩn cấp của hoàng gia mà thôi.
Hà Trạch mặc một bộ trang phục hoàng gia lộng lẫy, cao quý, so với vương tử còn vương tử hơn.
Nhìn đến mức khiến tôi hoa mắt chóng mặt.
Hắn nở nụ một cười nhẹ, hôn lên trán tôi.
“Đừng lo, khi nào có thời gian tôi sẽ nghiên cứu, cùng lắm thì biến em thành Alpha thật là được.”
Tôi vội vàng đẩy hắn ra.
“Cảm ơn đã có lời mời, đây không có hứng thú.”
AA thì sống với nhau kiểu gì?
Chắc hắn chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.
Quả nhiên chỉ coi tôi như một công cụ.
16.
Vị thái tử tương lai sẽ thừa kế đế quốc, không chỉ lấy một Alpha yếu nhất mà còn là kẻ giả mạo.
Hoàng đế bệ hạ cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa.
Hôm nay, nhân lúc Hà Trạch đang thực hiện phẫu thuật tẩy rửa ấn ký cho Ân Ân, tôi đã được bí mật mời vào cung.
Trên bàn bày la liệt những tập hồ sơ cá nhân dày cồm cộp về tôi.
Việc gì cũng ghi chép vô cùng chi tiết.
Tôi trực tiếp quỳ xuống cầu xin: “Xin lỗi, bệ hạ, con không cố ý lừa dối hoàng thất…”
Hoàng đế bảo tôi đứng dậy, nói không phải gọi tôi đến để trừng phạt.
Ông có một đôi mắt xanh thẳm uy nghiêm, đường nét khuôn mặt có phần giống với Hà Trạch.
“Hôm nay ta chỉ là một người cha, trò chuyện với con dâu về chuyện gia đình.” Ông khẽ thở dài nhìn tôi, “Hóa ra, A Trạch thích kiểu này.”
“Ta đã phái đi bao nhiêu Alpha tuấn tú và Omega xinh đẹp để quyến rũ nó, tất cả đều vô ích.”
“Ta đúng là lẩm cẩm, biết nó rõ ghét pheromone, sao lại không nghĩ đến việc sắp xếp Beta cho nó cơ chứ.”
Đúng là một phát ngôn vô cùng bùng nổ.
Đầu óc tôi hơi choáng váng.
Tôi lúng túng trả lời: “Anh ấy cũng không thích con lắm.”
Không ngờ hoàng đế lại tức giận đến mức đập bàn.
“Ngươi nói gì? Ngươi biết việc đưa ra lựa chọn khó khăn với nó đến mức nào không? Nó chọn ngươi, mà ngươi lại không biết đường mà cảm ơn à?”
Nhìn hoàng đế nổi giận, tôi sợ hãi đến ngây người.
Hoàng đế hít một thật sâu, đau xót nói:
“A Trạch lớn lên trong phòng thí nghiệm, đã phải trải qua vô số lần thí nghiệm, vì để trì hoãn sự phân hóa, thậm chí không phân hóa, nó đã đồng thời sở hữu hai loại pheromone.”
“Sự bài xích và rối loạn giữa các pheromone tạo ra nỗi đau khiến đến cả người trưởng thành cũng có thể sụp đổ, cơ thể thậm chí còn có biểu hiện thoái hóa, nó luôn phải chịu đựng sự dày vò như sống trong địa ngục.”
“Nó ghét bị pheromone điều khiển, thà chịu đựng sự sự t.ra tấn của nỗi đau như xé toạc cả thể xác và trái tim cũng không muốn phân hóa, cho đến khi gặp được cô, nó mới lựa chọn trở thành Alpha.”
Tôi sững người.
Nghịch thiên vch, vậy mà còn có thể lựa chọn cả giới tính để phân hóa.
Tôi còn tưởng hắn ta cũng giống như tôi, vì lý do nào đó mà phải cải trang thành giới tính khác.
Lần đầu tiên gặp gỡ hắn thuở còn niên thiếu, khi đó cảm biến của tôi hiển thị hắn là Omega.
Sau đó vào nửa đêm khi hắn phát bệnh, cảm biến lúc xanh lúc hồng, cuối cùng nổ tung.
Đó nhất định là do pheromone của hắn đã rối loạn đến cực điểm.
Lúc đó, cả người hắn co ro thành một cục.
Tôi còn tưởng là chỉ bị sốt.
Bỗng nhiên cảm thấy có chút không thể thở nổi。
“Tại sao? Tại sao anh ấy lại ghét phân hóa, ghét pheromone đến vậy?”
Hoàng đế trong chớp mắt như quả bóng bị chọc thủng, sắc mặt tái nhợt, ủ rũ ngồi xuống.
“… Đó là lỗi của ta.”