Xuất Chúng - Chương 2
Cũng rất quen mắt.
Cộng thêm chiều cao một mét chín, áo sơ mi được vai rộng chống lên, eo hẹp bị dây lưng đeo bao súng đột nhiên thắt chặt.
Xuống chút nữa, là hai chân thon dài phủ trong quần đồng phục.
Ánh mắt hắn lạnh lùng quét qua:
“Xác định ngoại trừ uống rượu ra, không có hành vi vi phạm khác?”
Cơn say rượu dâng lên, tôi khiêu khích nhìn hắn:
“Anh là bạn trai em, nếu em có thật sự ngủ với người khác hay không, hẳn là anh phải biết chứ?”
Hắn không chút hoảng hốt, ngữ khí lạnh nhạt: “Hứa tiểu thư, tôi phải nhắc nhở cô một câu, chúng ta đã chia tay một tháng rồi.”
“Ha, cũng đúng.”
Tôi tức giận đến choáng váng đầu, nghiến răng nghiến lợi, cố ý giương khóe môi cười,
“Vậy tôi thẳng thắn khai báo, quả thật tôi có hành vi vi phạm. Anh chuẩn bị làm gì bây giờ, cảnh sát Chu?”
05
Vừa dứt lời, không khí xung quanh có vẻ như cũng lạnh vài phần.
Đột nhiên ánh mắt Chu Khác Nhiên sắc bén trong chớp mắt, hắn tiến lên một bước, không đợi tôi kịp phản ứng, giữa cổ tay đã có thêm một chút xúc cảm lạnh lẽo nặng nề.
Hắn dứt khoát dùng còng tay còng tôi lại, ngữ khí vẫn lãnh đạm như trước:
“Mang về cục, thẩm vấn rồi nói sau.”
Dừng lại một chút, hắn lại hơi cúi người xuống, môi gần như dán vào tai tôi,
“Không phải em vẫn muốn dùng cái này sao? Hôm nay tôi sẽ thành toàn cho em.”
Thanh âm kia vừa lạnh vừa nhẹ, phất qua hơi thở, tai tôi lại nóng lên một mảnh.
Gần như ngay lập tức, mặt tôi đỏ bừng lên.
Mấy đồng nghiệp phía sau lên tiếng, xoay người đi ra ngoài, đi chỗ khác tra người.
Ánh mắt Chu Khác Nhiên đảo qua, Du Du lập tức nói: “Tôi trong sạch! Tôi có bạn trai rồi!”
Tôi dùng ánh mắt trừng cô ấy: “Phản đồ!”
Cô ấy trả lời tôi bằng một ánh mắt: “Tự cầu nhiều phúc nha.”
Lúc cùng Chu Khác Nhiên ngồi lên xe cảnh sát tôi còn trầm mặc.
Ngược lại hắn mở miệng: “Em muốn tìm tình yêu mới, cũng không nên tới chỗ như nơi này.”
Giọng nói rất bình tĩnh.
Nhưng lập tức liền đem lửa giận của tôi đốt lên.
Tôi đột nhiên quay đầu, tức giận nhìn hắn:
“Ít nhất người ta sẽ ca hát uống rượu dỗ tôi vui vẻ, chứ không phải lúc sinh nhật tôi, bỏ tôi một mình ở nhà hàng chờ ba tiếng, hại tôi bị biến thái quấy rầy, muốn đi tìm anh cứu giúp, còn phát hiện anh muốn đưa người con gái khác về nhà!”
Cả người Chu Khác Nhiên bỗng nhiên cứng đờ.
Hắn nhìn tôi, phát ra thanh âm có chút nghiêm túc: “Bị biến thái quấy rầy, là chuyện đêm hôm đó sao?”
“Aida Chu cảnh sát, anh thông minh như vậy, loại chuyện này mà tra cũng không ra sao?”
Tôi cười nhạo một tiếng, đối với hắn âm dương quái khí,
“Nếu có thể đưa con gái người ta về nhà…”
“Anh thật sự xin lỗi.” Hắn đột nhiên nói.
Lời xin lỗi lần này trịnh trọng hơn nhiều so với ngày hôm đó trả lại đồ cho tôi.
Thậm chí trong giọng nói mang theo một chút đau đớn rõ ràng, ngược lại khiến tôi sửng sốt một lát.
Không khí yên tĩnh bên trong xe lan tràn, ký ức đêm hôm đó đột nhiên trở lại.
Có uất ức cùng thương tâm.
Tôi dời ánh mắt, không khí trầm mặc xuống.
Đột nhiên lực trên cổ tay buông lỏng, là Chu Khác Nhiên tháo còng tay xuống.
Thứ này không thể so với những món đồ chơi nhỏ yếu ớt mà tôi mua, rất dễ dàng mài rách cổ tay tôi.
Tôi giấu tay vào trong tay áo, ngữ khí không tốt:
“Cảnh sát Chu đây là dự định thiên vị người bị tình nghi như tôi? Bởi vì cảm thấy áy náy sao?”
Hắn vừa nói, vừa không được tự nhiên quay đầu đi, kéo kéo cà vạt trên ngực:
“Cho nên anh biết em không có làm như vậy.”
06
“?”
Tôi nhịn không được giơ tay lên, túm lấy vạt áo của hắn, khiến hắn quay đầu nhìn tôi, “Vậy vừa rồi anh còng tay tôi là ý gì?”
Ánh mắt tiếp xúc, Chu Khác Nhiên thản nhiên nhìn tôi:
“Mặc kệ sự thật như thế nào, trước mặt mọi người em thừa nhận có hành vi vi phạm, theo quy trình phải mang về thẩm vấn rồi nói sau.”
Hắn dừng lại một chút,
“…… Còn nữa, lần sau đừng đến mấy nơi như này nữa.”
Đột nhiên tôi cảm thấy mọi thứ chẳng còn ý nghĩa gì nữa , buông tay ra, đáp một tiếng ừ, không nói nữa.
Tuy rằng tôi cũng không có hưởng thụ phục vụ đặc biệt gì, nhưng nơi đó quả thật không sạch sẽ, vì thế đi cục cảnh sát vẫn đi theo quy trình thẩm vấn bình thường.
Sau khi ký xong, Chu Khác Nhiên đưa tôi ra ngoài, bị tôi ngăn lại.
“Đến đây thôi.”
Tôi không mặn không nhạt nói xong, lại nhịn không được đâm hắn hai câu,
“Dù sao cảnh sát Chu cũng bận, lúc yêu đương cũng không dám làm anh bận tâm, huống chi bây giờ hai chúng ta đã chia tay rồi.”
Chu Khác Nhiên mím môi: “… Xin lỗi.”
Tôi vốn là một người dễ mất khống chế cảm xúc, hắn năm lần bảy lượt xin lỗi, phòng tuyến tâm lý của tôi đột nhiên sụp đổ:
“Câm miệng! Nói thêm một câu xin lỗi, thì tôi sẽ đánh anh đấy!”
” – -”
Hắn nhìn sắc mặt của tôi, rất biết điều mà ngậm miệng lại, chuyển đề tài khác,
“Hôm nay thu lưới, kết thúc đợt công tác, kì kế tiếp không cần anh tham dự, hay để anh đưa em về đi.”
Xem ra hôm nay hắn thật sự không bận.
Ý nghĩ này xuất hiện một giây sau, trong đầu tôi sinh ra ý nghĩ, dĩ nhiên là:
Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể tổ chức sinh nhật ngày hôm nay.
Hứa Tinh Nguyên, hình như mày xong đời thật rồi.
Tôi một bên ở trong lòng nghĩ, một bên đang muốn nói chút gì đó, một bên có anh chàng cảnh sát trẻ đột nhiên thò đầu ra:
“Đội trưởng Chu, người ta lại tới đưa đồ cho anh rồi!”
Lời còn chưa dứt, một bóng dáng quen thuộc đi vào cửa.
Là cô gái đêm đó.
Trong tay cô ấy còn cầm một hộp bánh quy đóng gói tinh xảo, thắt nơ bướm, ý cười vừa nhẹ vừa ngọt:
“Cảnh sát Chu, là tôi vì cảm ơn anh đã cứu tôi, nay tôi tự tay nướng bánh quy… cam đoan so với lần trước ăn ngon hơn!”
Tựa như một chậu nước lạnh dội xuống đầu, tôi cảm thấy ý nghĩ vừa rồi của mình quả thực rất hoang đường và buồn cười.
Không, là tôi tự biến mình thành câu chuyện nực cười nhất.
Tôi không muốn giống như đêm hôm đó, chính tai nghe được câu trả lời khẳng định của Chu Khác Nhiên.
Vì thế nắm chặt túi xách, không quay đầu lại lao ra cửa, đón xe về nhà.
07
Khuôn mặt đẹp trai kia của hắn, có sức hút cũng là bình thường, huống chi theo tình huống tối hôm đó, hắn còn có ơn cứu mạng với em gái nhỏ kia.
Du Du ngồi trên sô pha nhà tôi, ôm bịch khoai tây chiên, bình luận,
“Nhưng Nguyên Nguyên, cậu cũng rất lợi hại nha, ai có thể giống như cậu còn chưa tốt nghiệp đại học đã tự do tài chính – – vừa biết kiếm tiền lại xinh đẹp, người theo đuổi cậu cũng không phải không có, chẳng lẽ cậu không được đổi người khác sao?”
“…… Vậy không giống.”
Tôi hít hít mũi, “Chu Khác Nhiên không giống người khác.”
“Ngoại trừ đẹp trai một chút, dáng người đẹp một chút, đồng phục cái kia cái gì…”
“Ha, hấp dẫn, còn có cái gì không giống?”
Tôi há miệng, đột nhiên chìm vào trong ký ức.
Chu Khác Nhiên là người có cảm xúc ổn định nhất trong tất cả những người bạn trai tôi từng quen.
Con người tôi, nói dễ nghe một chút là yếu ớt, nói khó nghe một chút chính là bệnh công chúa.
Mấy người bạn trai trước đều bị tôi giày vò đến chịu không nổi, cuối cùng nói chia tay, nhưng Chu Khác Nhiên thì khác.
Trước kỳ sinh lý của tôi, tóc bẩn, lại ngại lạnh, ngại đau không chịu ra ngoài, nhất định phải gội đầu, ở nhà nổi giận.
Đồ đạc trong tủ đầu giường bị tôi ném xuống đất, kết quả Chu Khác Nhiên rất bình tĩnh quét đất, thu dọn xong mảnh vỡ đầy dưới đất.
Lại đi lấy nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ thích hợp và độ cao của ghế, bảo tôi nằm giúp tôi gội đầu.
Bụng tôi vừa lạnh vừa đau, thuốc giảm đau còn chưa có tác dụng, tôi túm lấy cánh tay hắn oán giận:
“Lạnh như vậy gội đầu cho em, muốn làm cho em đau hơn sao?”
Hoàn toàn là cố tình gây sự.
Kết quả thần sắc hắn ổn định cầm lấy máy sấy, vỗ vỗ vị trí trước mặt: “Ngồi lại đây, anh sấy giúp em.”
Gió nóng kéo hơi nước bốc hơi, đầu ngón tay hơi ẩm lại nóng lên của hắn thỉnh thoảng lướt qua gò má, lỗ tai tôi, dần dần làm cho tôi có chút tâm phiền ý loạn.
Tắt máy sấy, đột nhiên trong phòng yên tĩnh lại, mà tôi cầm tay hắn:
“Cảnh sát Chu, chờ kỳ sinh lý của em kết thúc, anh cũng có thể sấy giúp em không?”
“Cũng được.”
Tôi nhìn chằm chằm hắn: “Giúp em nắn bóp, cũng được sao?”
“……”
Vành tai Chu Khác Nhiên gần như đỏ lên với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
“Em đây là – -”
Cổ họng hắn chuyển động bỗng nhiên cúi người hôn tôi.
“…… Ừ, cũng được.”
……
Hoàn hồn.
Tay Du Du quơ quơ trước mắt tôi, kéo tôi ra khỏi hồi ức.
Cô ấy trừng mắt nhìn tôi,
“Đây là lần thứ một trăm trong mấy ngày nay phải không? Nhắc tới hắn, dăm ba câu liền thất thần……”
Cô ấy còn chưa nói xong.
Một giây sau, điện thoại di động của tôi liền vang lên.
Là tiếng chuông điện thoại đặc biệt lúc trước tôi đã đặt , còn chưa kịp đổi.
Chu Khác Nhiên.
08
Trước sau không quá ba ngày, tôi lại đứng trong cục cảnh sát nơi Chu Khác Nhiên làm việc.
“Hứa tiểu thư, xin xác nhận một chút, ngày đó ở trong xe quấy rầy cô chính là người này, không sai chứ?”
Giọng điệu lúc giải quyết việc làm cho tôi ngây người một giây, rất nhanh liền chú ý tới nội dung trong lời nói của hắn.
Vì thế quay đầu đi.
Trên khuôn mặt già nua với một đôi mắt vẩn đục quen thuộc, đang nửa lấy lòng nửa uy hiếp nhìn tôi.
“Hiểu lầm, đều là hiểu lầm…”
Tôi lập tức khẳng định: “Là hắn, hắn không chỉ quấy rầy, còn muốn ra tay sờ tôi đây!”
Ánh mắt Chu Khác Nhiên lại lạnh lùng và nghiêm túc vài phần.
“Lúc ấy tôi đón xe tới… Gần đây có chút việc, kết quả lên xe không lâu, đột nhiên hắn bắt đầu nói tôi mặc váy dáng người đẹp, còn hỏi tôi có bạn trai chưa.”