Xuân Tình - Chương 5
18.
Tôi chìm đắm với công việc trong công ty.
Trong lúc , Phó Sâm gọi cho nhiều cuộc điện thoại nhưng đều cúp máy.
Hắn nhắn tin, cũng xem, chỉ nhắn một câu.
“Đơn ly hôn lần cũng thấy , bảo luật sư gửi bản cuối cùng cho , việc gì thì ký tên .”
Hợp đồng mậu dịch hợp tác 5 nước, từ đến giờ vốn là hạng mục lớn nhất của Phó thị.
Tôi dựa việc Phó thị và Lê thị hợp tác, dò tình báo và trung tâm kỹ thuật.
Sau đó Phó thị, tiên tìm phụ trách phía đối diện.
Tôi đang bận rộn trong văn phòng, Tiểu Đường đột nhiên vội vội vàng vàng gõ cửa.
“Lê tổng, ba ngài và Phó tổng tìm đến công ty, náo loạn gặp ngài.”
Động tác dừng , ngẩng đầu.
“Đưa họ đến phòng họp .”
Tôi dậy hướng ngoài cửa đến.
Trước khi mở cửa đầu dặn dò một câu.
“Còn nữa, báo cho cảnh sát , đến gây rối.”
Đi phòng họp, đón chờ là một cái bạt tay hết lực của ba .
Đánh đến mức mặt cũng lệch qua một bên, tai ù , miệng hộc máu.
“Mất dạy!”
Ông chỉ mũi mắng to.
“Mày quên mất thân phận của , ai cho mày cái lá gan thu mua cổ phần Lê thị, tham ô tài chính…?”
“Ba, ông nghĩ sai .”
Tôi cắt lời ông , hướng ông nhướng mày.
“Cổ phần chuyển nhượng 3 lần, hiện tại Lê thị.”
“Chỉ cần , tùy thời đều thể cho nó một cái tên, trực tiếp gia nhập công ty của cũng .”
Công ty Lê gia chuyển thất bại, giá trị thị trường giảm sút, khách hàng cũng rời .
Ba vợ của ba chết vì bệnh, ông tiếp nhận công ty. ông vô dụng, quản lý .
Sau khi kết hôn cùng Phó Sâm, xuất phát từ phương diện hợp tác mà suy xét, ba đem an bài Lê thị.
Một cái chức vị nhỏ, làm nhiều chuyện.
Lại thực quyền.
mà .
Tôi chỉ là công ty Lê thị như mặt trời sắp lặn .
“Lê Dã.”
Phó Sâm ở một bên trầm giọng hỏi .
“Từ khi nào cô bắt đầu kế hoạch ?”
Tôi vẻ nghiêm túc tự hỏi một chút: “Chắc là… từ bốn năm , buổi tối hôm đó khi tìm đến .”
“Thu mua cổ phần Lê thị, chiếm lấy hạng mục trong tay , còn làm nhiều phi vụ đầu tư khác… cô rốt cuộc lấy tài chính nhiều như ?”
“Anh học tài chính, chẳng lẽ biết cái gì gọi là đòn bẩy giao dịch ?”
Hắn bỗng nhiên dậy, vẻ mặt khó coi chằm chằm : “Độ nguy hiểm cao như , cô cũng dám đánh cược?”
“Vì dám? Cuộc đời của vốn dĩ chính là một canh bạc khổng lồ.”
Tôi kéo khóe môi, chậm rãi nở nụ .
“Huống chi hiện tại ở chỗ đã chứng minh đánh cuộc thắng.”
19.
Ba còn nhào lên đánh , cảnh sát tay ngăn .
Ông còng tay, chửi âm lên.
“Mày bất hiếu! Đồ gái điếm!”
Tôi ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ về phía cảnh sát, nghiêng đầu để lộ gương mặt sưng đỏ cùng khóe môi đọng m-á-u tươi.
“Ông đột nhiên xông công ty đánh , nơi camera theo dõi bộ quá trình. Hiện tại vẫn còn cảm thấy choáng váng đầu, nghi là chấn động não, bệnh viện kiểm tra một chút.”
Cảnh sát đem ba .
Toàn bộ quá trình, Phó Sâm bên cạnh , trong mắt lập lòe thần thái khác thường.
“Lê Dã, cô nghĩ rằng…”
Hắn đột nhiên mở miệng.
“Kỳ thật chúng thể ly hôn?”
Tôi mặt vô biểu tình .
“Hiện tại hối hận.”
“Lê thị đã là vật trong bàn tay cô, chúng thể bình đẳng hợp tác.”
“Chúng kết hôn bốn năm, đây cô vẫn luôn đối với , chẳng lẽ bởi vì cũng vài phần tình cảm với ?”
“Lúc coi khinh cô, là bởi vì bọn họ đồn về cô, mắng khó . Hơn nữa ngay từ đầu cô tới tìm chính là một bộ dáng chịu đựng nhẫn nhục, biết…”
Ánh mắt về phía phảng phất thâm tình chân thành.
“Không biết cái gì?” Tôi đột nhiên cắt đứt lời .
“Không biết thật kẻ đê tiện chính là ? Mấy ngày còn mang theo tình nhân nổi điên mặt , hôm nay phát hiện là đứa tứ cố vô thân mặc xâu xé như trong tưởng tượng, liền nổi lên hứng thú?”
“Hay là… mất cái hợp đồng mậu dịch , Phó thị chịu ảnh hưởng lớn, Phó tổng thể nén giận chạy tới diễn kịch với , hưởng ké một chút thành quả?”
Thần sắc Phó Sâm trong nháy mắt trầm xuống.
Tôi bút máy trong tay, hứng thú .
“Hiện tại hợp đồng trong tay , tư cách gì mà cùng bình đẳng hợp tác?”
“Hay là hiện tại quỳ xuống , vài lời dễ , cầu xin cho , lẽ sẽ thật sự đáp ứng?”
Phó Sâm vẻ mặt vô cùng nhục nhã.
“Không gì thì thỉnh Phó tổng cút .”
Tôi lễ phép hướng gật đầu.
“Giấy thỏa thuận ly hôn ký gửi cho .”
“Phó tổng cũng đừng nghĩ sử dụng thủ đoạn gì, ở Phó gia 4 năm, trong tay cũng chứng cứ gì, vẫn là chừa cho chút thể diện vẫn hơn.”
20.
Sau khi Phó Sâm rời , dậy cửa.
Tiểu Đường cạnh cửa nắm di động, ngưỡng mộ .
“Sao ?”
“Bà chủ, ngài thật ngầu.”
Cô đưa qua một túi chườm nước đá, đó sùng bái .
“Lúc ngài tuyển , mang lật đổ Lê thị, thành lập một đế quốc mới, còn tưởng ngài giỡn.”
“Còn câu “thỉnh cút ”, làm liên tưởng đến Kỳ Kiến Bạch.”
“Bà chủ, tuy rằng ngài với phóng viên ngài là bà chủ của , nhưng ánh mắt ngài tuyệt đối trong sạch.”
Khi chuyện, cô đưa điện thoại cho .
Tôi mới phát hiện, tên Kỳ Kiến Bạch treo hotsearch.
Chẳng qua lúc đây, là cùng với .
# Kỳ Kiến Bạch – Lê Dã
# Lê Dã là bà chủ thần bí của công ty game Sơn Nguyệt.
# Kỳ Kiến Bạch vì yêu chấp nhận làm tiểu tam.
# Ánh mắt cô tuyệt đối trong sạch.
“Bốn cái hotsearch, giám đốc cho ?”
Tôi đem túi chườm nước đá ấn mặt, về phía Tiểu Đường.
“Xử lý dư luận ?”
Cô gãi đầu: “Cũng cần xử lý, mọi bình luận tích cực.”
Tôi đến khu bình luận mới phát hiện là sự thật.
“Bà chủ Lê xinh , bà chủ như cũng chịu phục.”
“Đừng hai bọn họ xác nhận, nếu là thật thì ? Hôn nhân hào môn, ai chơi theo ý nấy, gì kỳ lạ?”
Bức ảnh phía là bữa tiệc tối ngày đó.
Tôi cùng Kỳ Kiến Bạch sóng vai ở cửa.
Ánh mắt phá lệ sáng ngời, mang theo nhè nhẹ từng đợt cảm xúc triền miên.
Hóa từ góc độ qua đường, chúng là cái dạng .
Tôi chằm chằm bức ảnh trong chốc lát, cố tình xem nhẹ gợn sóng trong lòng, trả điện thoại cho Tiểu Đường.
Ánh mắt cô trông mong .
Tôi : “Báo với mọi , 40 phút mở họp.”
Loại đề tài đáng lẽ ai thảo luận lâu lắm. nghĩ tới, đoạn thời gian kế tiếp, thảo luận về cùng Kỳ Kiến Bạch ngày càng nghiêm trọng.
Đặc biệt là khi tin tức và Phó Sâm ly hôn lộ .
“Kim chủ ly hôn, ca mau tiến tới.”
“Trẫm cắn CP .”
“Như Kỳ thần, đánh trận trở về , chúng giúp theo đuổi lão bà.”
Bình luận mười vạn like, lên top bình luận.
Tôi hỏi Tiểu Đường: “Rốt cuộc thế ?”
“Vốn dĩ loại hotsearch hẳn mau hạ nhiệt, nhưng mấy ngày hôm đoạn ghi âm ngài cầu xin Phó Sâm chẳng biết lôi .”
“Vốn dĩ khu bình luận nhiều mắng ngài, kết quả tối đó vài đồng nhân văn của ngài và Kỳ Kiến Bạch.”
Tiểu Đường cẩn thận .
“Nói hai là điên phê dính chó con x vì thành công từ thủ đoạn nữ cường nhân.”
“Hiện tại loại thiết lập tương đối ngon ăn, tác giả hành văn của kiều diễm, còn diễn tả bầu khí vui vẻ mười phần trong xe, nhiều cắn sống cắn chết, đó đều bắt đầu ăn cẩu lương.”
“Nhiều còn vì mà tài trợ cho Sơn Nguyệt.”
Nàng mở album cho xem.
Tôi : “Trước mắt cứ như , cẩn thận là , nếu dư luận gì thì lập tức xử lý.”
Cô liên tục gật đầu.
Trước khi rời còn lẩm bẩm: “Bà chủ ý chí sắt đá quá, tình huống còn nghĩ đến công việc.”
“ mà, càng … he he he.”