Vương Gia Có Ánh Trăng Sáng - Chương 3
13.
Lúc Triệu Lang đến phòng ta, ta đang nhàn nhã tựa vào cửa sổ đọc sách.
Hắn không cho người thông báo, mà đi thẳng vào.
Trong khóe mắt của ta đã thấy được, suy nghĩ một chút, ta vẫn phối hợp giả vờ vẫn đắm chìm trong sách.
Hắn lẳng lặng đứng nhìn ta một hồi, mới ho nhẹ một tiếng nhắc nhở ta.
Ta ngẩng đầu lên, liền bắt gặp sự dịu dàng trong mắt của hắn.
Thế là đủ rồi.
Chân trước ngủ xong với tiểu thiếp, chân sau liền đến phòng chính thê trình diễn ân ái tình thâm.
Diễn thật tốt.
Quên đi, hắn vui vẻ là tốt rồi.
Ta vẫn như thường lệ, nở nụ cười, ngữ khí ôn nhu:
“Vương gia tới rồi.”
Triệu Lang đại khái nghĩ đến chuyện tốt vừa làm, cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, lại ho một tiếng, ánh mắt né tránh nhìn về phía tay ta:
“Ninh nhi đang đọc sách gì vậy?”
Ta che quyển sách lại, tiện tay đặt lên bàn:
“Chẳng qua là tùy tiện xem thôi.”
Không muốn cùng hắn nhiều lời, ta đi thẳng vào vấn đề:
“Thiếp thân còn chưa chúc mừng Vương gia, đạt được mong muốn.”
Triệu Lang sửng sốt.
Sau đó mới cười rộ lên, đến gần nắm tay ta, hơi có chút xúc động nói:
“Vẫn là Ninh nhi hiểu ta nhất.”
Ta đáp lại bằng nụ cười quanh năm không thay đổi.
Hắn liền tiếp tục giải thích:
“Nhược Nhược trong mắt chỉ có bản vương, bản vương thật sự không thể mặc kệ nàng.”
“Nàng thuở nhỏ sức yếu, lại không có mẫu thân, ở lại vương phủ, bổn vương mới có thể yên tâm.’
Ta gật đầu:
“Vương gia đối với biểu muội tình thâm ý trọng, thiếp thân đều hiểu.”
Triệu Lang tựa như thở phào nhẹ nhõm:
“Ninh nhi không trách cứ ta, ta liền yên tâm rồi.”
“Thiếp thân sao có thể trách Vương gia chứ!”
Ta thì thầm nói ra lời Triệu Lang thích nghe nhất, ngọt đến khí thế quanh thân hắn đều buông lỏng xuống.
Ta thuận thế hỏi:
“Tiếp theo, Vương gia định làm gì?”
14.
Tần Nhược vào phủ là điều không thể nghi ngờ.
Nhưng việc này không thể để cho bọn họ quyết định.
Nếu Triệu Lang nhất thời xúc động để Tần Nhược làm trắc phi, với tính tình của Tần Nhược, sau này ta vĩnh viễn không thể sống yên ổn được.
Ta phải thừa dịp sai lầm của nàng ta để gây áp lực.
Nhưng cũng không thể quá thấp.
Dù sao, tương lai ta còn phải trông cậy vào chân ái của nàng cùng Triệu Lang để tranh tài trên võ đài.
Không thể còn chưa vào cung đã tra không ra người này.
Triệu Lang lúc này mới từ mê mộng đi ra, cũng không suy nghĩ gì khác, chỉ dứt khoát nói:
“Tất nhiên là ta muốn cho Nhược Nhược một danh phận.”
Ta gật đầu theo:
“Nên làm vậy.”
Sau đó ra vẻ tiếc nuối thở dài:
“Vốn nghĩ, lấy thân phận biểu muội, tuy không đủ phong làm trắc phi, nhưng chờ nàng dưỡng tốt thân thể, vương gia lại tích góp chút công lao, chúng ta cùng đi cầu bệ hạ cùng quý phi nương nương, cũng chưa chắc không thể sắc phong.”
“Nhưng hiện nay, biểu muội còn chưa xuất các, liền cùng Vương gia làm chuyện kia, ván đã đóng thuyền…”
“Aizz, Vương gia hành động như vậy, thật sự có chút thiếu suy nghĩ.”
Cho tới nay, ta đều là thuận theo Triệu Lang, đây là lần đầu tiên nói hắn không phải.
Triệu Lang có lẽ cảm thấy mới lạ, buồn cười hỏi:
“Sao lại là lỗi của ta? Ninh Nhi tại sao lại nói như vậy?”
Ta trừng mắt nhìn hắn một cái:
“Thứ nhất, chuyện này có tổn hại tới danh tiết biểu muội.”
“Vả lại, chưa vào cửa đã thông phòng, truyền ra ngoài cũng tổn hại thanh danh vương gia.”
Triệu Lang tựa hồ chưa từng nghĩ tới chuyện này, nghe vậy, trên mặt hiện lên nụ cười.
Ta lại tiếp tục nói:
” Mẫu thân biểu muội đi sớm, không ai dạy nàng. Phụ thân nàng lại không bớt việc, cho dù thiếp thất cũng có thể lấn đến đích nữ.”
“Nàng còn trẻ không hiểu chuyện, Vương gia còn không hiểu sao?”
Nói đến đây, nụ cười của Triệu Lang dần dần biến mất.
Ta lại làm ra vẻ khó hiểu:
“Nhưng Vương gia luôn luôn có phong thái quân tử, nhiều năm như vậy đều tuân thủ nguyên tắc, sao đột nhiên lại nhịn không được, thành việc rồi.”
Triệu Lang há miệng, muốn nói lại thôi.
Hắn không nói, ta cũng không hỏi.
Chỉ lại thở dài:
“Chuyện này, thành cũng thành rồi liền thôi, không thể để người ngoài biết được, chúng ta sớm một chút bẩm báo quý phi nương nương, để dễ bề che đi.”
“Hôm nay Thanh Lan tới không đúng lúc, trong viện của ta đều là người. Nàng vừa ồn ào, người cả phủ đều biết…… ”
Lúc này, Triệu Lang oán hận mắng một câu:
“Tỳ nữ đáng chết!”
Ta vội vàng vỗ nhẹ tay hắn, tỏ vẻ trấn an:
“Vương gia chớ giận.”
“Không trách được thị nữ.”
“Thanh Lan xuất thân từ một gia đình nhỏ, làm sao nàng có thể hiểu được điều này? Nàng cũng không phải cố ý, chỉ là nàng vì cô nương của mình mà cao hứng mà thôi.”
Dù có to gan đến mấy, không có Tần Nhược bày mưu đặt kế, thị nữ nho nhỏ cũng sẽ không dám đến chỗ Vương phi nơi này gây sự.
Triệu Lang có lẽ đã nghĩ tới điều này trong lúc tức giận, chỉ là vì Tần Nhược che giấu mà thôi.
Ta cũng không chỉ trích Tần Nhược làm chuyện xấu, liền nhanh chóng quay lại chủ đề:
“Để tránh đêm dài lắm mộng, việc này không thể kéo dài.”
Triệu Lang lúc này cũng cảm thấy tình thế nghiêm trọng.
Hắn trầm tư một lát, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng mới ngẩng đầu lên.
Mở miệng cảm ơn ta trước:
“Vẫn là Ninh nhi suy nghĩ chu đáo, nếu không bổn vương sẽ hối hận không kịp.”
Ta cười cười, không nói gì, trong lòng lại có tính toán.
Xem ra Tần Nhược quả thật dỗ được Triệu Lang đồng ý phong cho nàng địa vị cao.
Chỉ tiếc……
Triệu Lang hạ quyết tâm.
Hắn gần như không mang theo một chút tình cảm nói:
“Ba ngày sau để cho nàng vào cửa đi, trước làm thị thiếp, ngày sau…… Ngày sau lại nâng vị trí cao hơn.”
“Ngày sau…”
Ta chớp mắt mấy cái.
“Điều này chẳng phải là quá bất công với biểu muội hay sao sao?”
Ta còn tưởng rằng thấp nhất cũng sẽ để cho nàng làm phi.
Hoặc ít nhất là thứ phi.
Không nghĩ tới lại là thị thiếp thấp nhất.
Triệu Lang quả thật quá mức độc ác.
Ta thật sự là đã đánh giá cao phân lượng của Tần Nhược trong lòng hắn, lại đánh giá thấp sự coi trọng tiền đồ của hắn.
Cũng đúng, Tần Nhược ở trong phủ hắn nhiều năm, cũng chưa từng nghe nói hắn đang vì bản thân tranh đoạt tước vị.
Nếu hắn sớm lập Tần Nhược làm trắc phi, Vương phi được Thánh Thượng chọn, khẳng định sẽ không phải là nữ nhi Thẩm gia.
Trong lòng ta nhất thời có chút phức tạp.
Triệu Lang lại nặn ra một khuôn mặt tươi cười:
“Nhược Nhược nói, chỉ cần ở bên cạnh bổn vương, nàng liền thỏa mãn.”
“Huống hồ có Ninh nhi ở đây, bổn vương tin ngươi sẽ chiếu cố tốt cho nàng.”
Gì cơ? Ta gần như trợn tròn mắt.
Bốn tháng trước, người mặt lạnh lo lắng ta đối với biểu muội hắn vô lễ chẳng lẽ không phải hắn sao?
Nhanh như vậy đã tin ta sẽ đối tốt với nàng?
Thời điểm nam nhân vô tình, thật đúng là vô tình.
Ta thật sự muốn đối xử tốt với Tần Nhược một chút.
“Thiếp thân chắc chắn sẽ lo liệu thật tốt cho biểu muội.”
15.
Tần Nhược cuối cùng cũng được như ý nguyện, trở thành nữ nhân Tề vương phủ.
Nhưng nàng đối với vị trí thị thiếp tương đối bất mãn.
Nàng khí thế hung hăng đến chỗ ta náo loạn.
“Muội muội biết lúc trước không đúng, quấy rầy hỉ sự của tỷ tỷ. Nhưng muội muội cũng không phải cố ý, tỷ tỷ sao có thể nhục nhã ta như thế?”
Nàng là đích nữ của một tiểu quan, gả cho Vương gia làm trắc phi tuy không đủ tư cách, nhưng làm thị thiếp quả thật là nhục nhã.
Nhưng ta cũng không có cách nào, chỉ có thể nói đây đều là chủ ý của Triệu Lang.
Ta hảo tâm nhắc nhở nàng:
“Biểu muội là khách, nên lấy lễ đối đãi. Thị thiếp là thiếp, ngày sau vào cửa, cũng không thể tùy hứng như bây giờ.”
Nàng một câu cũng không nghe lọt, nói không chừng còn coi ta là đang mượn cơ hội nhục nhã nàng, quay đầu liền vung khăn khóc sướt mướt đi tìm Triệu Lang.
Kết quả, nghe nói Triệu Lang dỗ nàng nửa ngày, nhưng thủy chung không chịu đổi giọng.
Sau đó còn nổi giận, đuổi nàng trở về.
Còn nói mấy ngày nay cũng sẽ không lại tới phòng nàng nữa, để cho nàng tự ngẫm lại.
Tần Nhược không còn cách nào khác đành phải nghỉ ngơi.
Sau đó, ta gióng trống khua chiêng vì Tần Nhược Thao làm một hồi.
Hết thảy nghi chế đều là chiếu theo thứ phi mà làm.
Tần Nhược cho rằng là ý của Triệu Lang, rất nhanh đã hòa hảo với Triệu Lang như lúc ban đầu.
Bởi vậy Triệu Lang càng thêm tán thưởng ta.
Đơn giản cảm thấy ta rộng lượng hiền lành.
Ta có thể nói gì đây.
Tả hữu vương gia cưới tiểu thiếp cũng không tốn tiền của ta.
Dùng tiền của hắn làm chuyện của hắn, ta đương nhiên vui vẻ rồi.
Không uổng công ta vất vả một hồi.
16.
Sau khi có danh phận, Tần Nhược và Triệu Lang cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại dính lấy nhau.
Ta đang mang thai, vốn không quan tâm Triệu Lang ngủ ở đâu.
Hai vị thị thiếp mặc dù sốt ruột, nhưng cũng biết Tần Nhược ở trong lòng Triệu Lang và bọn họ không giống nhau.
Đều sáng suốt tạm tránh mũi nhọn.
Khiến cho hai người bọn họ trải qua cuộc sống ân ái không coi ai ra gì.
Chưa đầy ba tháng, Triệu Lang liền tìm ta thương lượng, muốn nâng vị trí cho Tần Nhược.
Ta không nói hai lời liền đáp ứng.
Tần Nhược thành Tần phi, lại càng đắc ý.
Nhưng nàng ta không bao giờ nghĩ tới, Lý thị lại lợi dụng sơ hở của nàng, mang Triệu Lang đi một lần.
Có lần đầu tiên, tự nhiên sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba.
Tần Nhược vì thế mà cùng Triệu Lang khóc nháo nhiều lần.
Ban đầu Triệu Lang còn có thể dỗ dành nàng, nhưng nhiều lần, hắn cũng có chút không kiên nhẫn.
Còn chạy tới nói với ta, tại sao Tần Nhược không thể học ta, rộng lượng một chút, hiểu chuyện một chút.
Ta cười cười, sau đó khuyên hắn đi tìm Hà thị tính tình ôn hòa rụt rè giải sầu.
Tần Nhược không quản được Triệu Lang, liền muốn giày vò Lý thị và Hà thị.
Vậy thì ta chắc chắn sẽ không cho phép điều đó.
Hậu viện vương phủ là địa bàn của ta, nam nhân ta có thể mặc kệ, nhưng muốn vượt qua ta gây sự, không được.
Đây chính là gốc rễ an thân lập mệnh của ta.
Dần dần, Tần Nhược không có biện pháp khác, đành phải học được ôn nhu tiểu ý, để giữ lại Triệu Lang thêm vài lần.
Cũng không biết nên trách nam nhân, hay là trách thế đạo này.
Nhưng chỉ trong sáu tháng, nàng liền từ một cái người được thiên vị vô phần, biến thành người cần thủ đoạn tranh đoạt sủng ái.
Đợi sau khi ta sinh trưởng tử cho Triệu Lang, hoàng trưởng tôn Triệu Tranh, lại qua nửa năm, vương phủ nghênh đón một vị trắc phi, là thứ nữ của uy vũ tướng quân Lạc Vân.
Lúc này, Tần Nhược vẫn chỉ là phi.
17.
Sau khi Lạc trắc phi vào phủ, Triệu Lang độc sủng nàng một tháng.
Sau đó Thánh Thượng đột nhiên bệnh nặng, sự vụ của hắn nhất thời bận rộn.
Thời gian có hạn đặt chân vào hậu viện, được hắn chia đều cho ta và Lạc trắc phi.
Về sau nữa, thánh thượng hạ chỉ lập Triệu Lang làm thái tử, tạm thời giám quốc, ta mang theo mọi người ở vương phủ dọn vào đông cung.
Triệu Lang càng bận rộn, rất ít khi đặt chân vào hậu viện, đến cũng chỉ là đến điện của ta ngồi một chút.
Tần Nhược liên tiếp mấy tháng gần như không gặp Triệu Lang, sợ hãi chạy đến điện ta khóc lóc.
Nói cho cùng nàng cũng không có làm qua chuyện thương thiên hại lý gì, chỉ là không quá thông minh mà thôi.
Ta thật sự không thể nhìn thấy nữ tử khóc, liền chỉ điểm nàng:
“Hiện tại là thời điểm quan trọng nhất của Thái tử, chuyện gì cũng phải lùi lại phía sau, ngươi nên rõ ràng một chút!”
Tần Nhược qua hơn một năm này, cuối cùng cũng có chút đầu óc, thành thật trở về phòng mình làm ổ.
Lại qua ba tháng, thánh thượng băng hà, Triệu Lang leo lên ngôi vị hoàng đế.
18.
Ta đã trở thành hoàng hậu.
Lạc trắc phi làm hiền phi.
Lý thị và Hà thị đều là quý nhân.
Tần Nhược được phong Thục phi.
Lần này nàng rất hài lòng, còn cố ý tới cảm ơn ta một lần.
Hậu viện của Triệu Lang nữ nhân không tính là nhiều, cho nên vừa mới bắt đầu hậu cung vẫn là tương đối yên bình.
Lý quý nhân cùng Hà quý nhân vốn là những nhân vật trung thực và có trách nhiệm ta tham chiếu trong nội dung cốt truyện.
Lạc Hiền phi cùng ta lui tới không nhiều lắm, nhưng từ trong nội dung cốt truyện mà nói, cũng là một người khiêm tốn an phận.
Tần Nhược cũng rõ ràng hơn trước, không còn cố chấp để Triệu Lang chỉ yêu một mình nàng ta.
Nhưng lại bắt đầu ham thích mang long thai hoàng tử, vì thế uống không ít canh thuốc đắng.
Đáng tiếc, thể chất khó sinh của Triệu thị hoàng tộc, vốn là vì làm nổi bật thiết lập nữ chính, Tần Nhược là không có khả năng có thai.
Trước khi nữ chính xuất hiện, ai cũng không thể có con nữa.
Ngay cả ta, sau khi sinh Tranh Nhi, cũng không có động tĩnh gì nữa.
Nhưng may mắn là, Tranh Nhi thông minh đáng yêu, cực kỳ được Triệu Lang và Thái hậu yêu thích.
Ngẫm lại lúc trước, là bởi vì muốn cứu Tần Nhược, mới kết bạn với Đỗ Quan.
Sau đó toàn bộ nhờ Đỗ Quan điều trị, lại thêm một ít vận khí, mới có thể để cho ta có được đứa nhỏ này.
Không phải vô lý khi cho rằng cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp.
Hiện tại, Tần Nhược thân thể khỏe mạnh, ta cũng an toàn sống qua thời gian tỷ tỷ không may “Bệnh qua đời”.
Chẳng mấy chốc, cuộc tuyển tú đã đến.
Vốn ta nên tiến cung trong lần tuyển tú này.
Cùng nhau tiến cung, tổng cộng có mười tám nữ tử.
Hiện tại không có ta, chỉ còn lại mười bảy người.
Trong đó có tình yêu đích thực định mệnh của Triệu Lang, nữ chính Lâm Nhược Vũ hạ sinh được một thai năm đứa.