Vùng Vẫy - Chương 4
9
Tôi lén đặt một chiếc bút ghi âm và camera giám sát ở nhà, ngày ngày nhân lúc bọn học đã đi ngủ, theo dõi bọn họ làm thế nào để tôi phải ra đi tay trắng.
Có rất nhiều phương án. Thứ nhất, thuê người đến dụ dỗ tôi, sau đó lập kế hoạch bắt gian tại giường. Bố mẹ tôi đều là người thật thà chất phác, cần phải giữ thể diện, bọn họ có thể dùng điều này để uy hiếp bắt tôi phải ra đi trắng tay, đồng thời cắn được một miếng lợi từ chỗ bố mẹ tôi.
Thứ hai, b.án tôi đi, trên ti vi có rất nhiều những vụ án phụ nữ bị b.ắt c.óc, buôn bán. Nhưng bọn họ lại nghĩ, nếu một người mất tích thì phải đến tận 2 năm sau mới có thể tự động ly hôn, mà bố mẹ tôi chắc chắn sẽ báo cảnh sát tìm tôi, Rủi ro quá cao, loại.
Thứ ba, h.ạ độ.c, h.ạ đ.ộc mãn tính, khiến cho sức khỏe của tôi trở nên tàn tạ. Nhưng tôi không phải đứa ngốc, nếu cơ thể có gì khó chịu sẽ đến bệnh viện, nếu tra ra được bị nhiễm độc, tôi chắc chắn sẽ báo cảnh sát, bọn họ sẽ bị tra ra.
Chưa kể, hiện tại các loại chất độc cũng đều được quản lý rất chặt chẽ, ngoại trừ những người đặc biệt có phận sự, những người khác cơ bản không được phép tiếp xúc, mua bán chất độc, vì vậy cũng loại.
Thứ tư, để tôi c.hế.t bất đắc kỳ tử, chỉ cần tôi c.hết, anh ta sẽ trở thành một người đàn ông trẻ tuổi mất vợ, có nhà có xe, lại còn đẹp trai, không có con riêng.
Nhưng nếu như tôi c.hết, tài sản của tôi cũng được chia cho cả bố mẹ tôi nữa, bọn họ tiếc rẻ không muốn đem một phần tiền nào cho bố mẹ tôi.
Trừ phi, lợi ích mà cái c.hết của tôi mang lại cho anh tacó thể vượt xa phần tiền được để lại cho bố mẹ tôi.
G.iết vợ lấy tiền bảo hiểm!
Ngày nay, ý thức bảo hiểm của mọi người rất mãnh liệt. Cha mẹ cần mua bảo hiểm giáo dục cho con cái, đảm bảo con có học phí đến trường.
Cha mẹ còn mua bảo hiểm bệnh hiểm nghèo cho con cái từ khi con còn nhỏ để tối thiểu hóa mức phí bảo hiểm.
Trụ cột kinh tế của gia đình mua bảo hiểm t/ai n/ạn, bảo hiểm bệnh hiểm nghèo và bảo hiểm nhân thọ trọn đời. Suy cho cùng, ai mà biết được liệu ngày mai bản thân có gặp phải điều gì ngoài ý muốn không, người có trách nhiệm với gia đình cần phải mua bảo hiểm đầy đủ cho bản thân.
Lỡ đâu t.ai n.ạn xảy ra, ai sẽ trả góp nhà, ai sẽ chăm sóc cha mẹ già yếu, ai sẽ chi trả chi phí sinh hoạt cùng học phí cho con cái?
Vì vậy, phải mua bảo hiểm!
Nếu tôi c.hết, bọn họ sẽ nhận được một khoản tiền bảo hiểm lớn. Chỉ cần mua đủ nhiều, bọn họ có thể sống sung túc cả phần đời còn lại.
Còn số tiền tôi chia cho bố mẹ sau khi c.hết, đối với bọn họ lúc đó, chẳng còn đáng mấy đồng.
Tôi vô cùng biết ơn họ đã phân tích cặn kẽ các phương pháp g/i/ết người.
Sau khi xác định được phương án, bước đầu tiên là phải mua bảo hiểm, sau đó, xác định cách thức gi/ế/t người cụ thể.
Hà Siêu đã tìm đến một đại lý bảo hiểm để tư vấn chi tiết về loại bảo hiểm nào ít tốn kém mà lại có thể nhận được nhiều tiền nhất.
Tôi đã làm phẫu thuật, bảo hiểm bệnh hiểm nghèo chắc chắn sẽ bị loại vì có điều khoản miễn trách nhiệm. Mặc dù có khoản bồi thường t.ử v.ong, nhưng cần phải có thời gian chờ đợi là 90 ngày.
Khoảng thời gian này quá dài đối với bọn họ.
Hơn nữa, thời gian chờ đợi sẽ không được bồi thường thêm.
Quan trọng nhất là, chi phí cao mà tiền bảo hiểm thì thấp.
Tiền bảo hiểm là số tiền bồi thường cuối cùng.
Loại bảo hiểm phù hợp nhất, chính là bảo hiểm t/ai n/ạn và bảo hiểm nhân thọ định kỳ.
Bảo hiểm nhân thọ trọn đời quá đắt. Khi người bên đại lý bảo hiểm giới thiệu cho anh ta, anh ta lập tức từ chối, người bên đại lý liền đề nghị hắn có thể sử dụng bảo hiểm định kỳ thay thế.
Ví dụ bảo hiểm có thời hạn hai mươi năm, nếu người đóng bảo hiểm c.h.ết trong vòng hai mươi năm bất kể vì nguyên nhân gì, anh ta sẽ được nhận được bồi thường t.ử v.ong.
Bảo hiểm nhân thọ vốn dựa trên t.ính m.ạng con người.
Còn về loại bảo hiểm tai nạn, ai ai cũng biết đó lại loại bảo hiểm giá rẻ mà phí bồi thường lại cao.
Anh ta dẫn theo người môi giới bảo hiểm đến gặp tôi, thao thao bất tuyệt về tình yêu dành cho tôi, về việc anh ta đối xử tốt với tôi ra sao, chi nhiều tiền như vậy chính là vì bảo vệ cho tính mạng của tôi mà thôi.
Trong lòng tôi khẽ cười lạnh. Chỉ có bảo hiểm loại bệnh hiểm nghèo mới chi trả tiền khi người tham gia còn sống.
Còn bảo hiểm t/ai n.ạn và bảo hiểm nhân thọ định kỳ phải đợi đến khi tôi c.hết anh ta mới có thể lấy được số tiền đó.
Tất nhiên, bảo hiểm t/ai nạn t/hương tật cũng có thể sử dụng khi còn sống, nhưng bảo hiểm tai nạn y tế thì không.
Tôi tỏ vẻ vô cùng hạnh phúc: “Cảm ơn anh yêu, nhưng anh kiếm tiền vất vả như vậy, cũng nên mua bảo hiểm cho bản thân nữa.”
Người môi giới bảo hiểm rất chuyên nghiệp, lập tức giới thiệu loại sản phẩm bảo hiểm vợ chồng có thể cùng tham gia.
Có lẽ bởi vì lo lắng rằng tôi không sống được bao lâu nữa, hơn nữa số tiền bảo hiểm đó chỉ cần đóng một lần, vậy nên anh ta cũng không ngại mà đồng ý luôn.
Chúng tôi cùng nhau ký tên vào hợp đồng bảo hiểm điện tử, tiền được trừ trực tiếp từ thẻ của Hà Siêu.
Chúng tôi là người thụ hưởng duy nhất được chỉ định của đối phương
Anh ta quá vội vàng, vì vậy còn chưa hiểu rõ chỉ định người thụ hưởng có nghĩa là gì.
Tiền bồi thường bảo hiểm là 700 vạn mỗi người.
Bảo hiểm nhân thọ định kỳ, bảo hiểm t/ai n/ạn chính, bảo hiểm bổ sung đều mua mức cao nhất.
Ngay cả loại bảo hiểm t/ai n/ạn 150 đồng với mức bảo hiểm 50 vạn cũng không tha.
Ký hợp đồng điện tử xong, chỉ chờ thời gian nhận hợp đồng giấy.
Nhân lúc tôi không có ở nhà, bọn họ lại tiếp tục bàn tán cách làm thế nào để tôi c.hết bất đắc kỳ tử, liệt kê ra đến vài chục phương án, sau khi tra cứu nhiều tư liệu, cộng với tra mạng, lần lượt các phương án được đề ra.
Trong đó còn bao gồm cả phương án để tôi bị n.gộ đ.ộc khí ga.
Nhưng nhà cưới của chúng tôi không đủ điều kiện.
Tôi rất cảm kích bọn họ đã phân tích kỹ đủ cả các mặt lợi và hại của tất cả các phương pháp g/iết người, để tôi không cần tìm kiếm thêm, khiến các bằng chứng bị lưu lại nữa.
Thời đại công nghệ thông tin, cho dù có xóa hết lịch sử, cảnh sát vẫn có thể tra ra những web bạn đã từng tìm kiếm, truy cập.
So sánh với số lượng tìm kiếm về những phương pháp g.iết c,hết tôi của bọn họ, lịch sử của tôi lại vô cùng sạch sẽ, hoàn hảo.
Chính là một người bị hại hoàn mỹ.
Nhưng, khi họ vẫn còn chưa chốt được phương án, một việc lớn đã phát sinh.
Ngôi nhà cũ mà bố mẹ tôi được thừa kế sắp bị dỡ bỏ.