Vợ Bầu Ngốc Nghếch Của Thái Tử Gia Bắc Kinh - Chương 6
Trong nhà tuy có nhiều bảo mẫu nhưng anh lại làm tất cả mọi việc, đích thân chăm sóc tôi, lau người cho tôi.
Đôi khi vết thương lại đau, trông anh ấy còn đau khổ hơn tôi, thường xuyên khóc thầm vào nửa đêm.
Anh ấy, một CEO lớn, đã giúp đỡ tôi từng việc nhỏ nhất như dọn dẹp bưng bô nước tiểu, tôi cảm thấy rất bẩn và không quen.
Tôi kéo tay anh, có chút khó chịu.
“Sao anh không để bảo mẫu làm? em sợ anh sẽ ghét bỏ em.”
Lục Trạm nhìn tôi, âu yếm hôn lên trán tôi, nhìn tôi rồi mỉm cười.
“Em đã là vợ anh rồi, sao anh lại ghét bỏ em? Anh không chăm sóc em thì chăm sóc ai?”
Chỉ một câu nói như vậy đã phá vỡ sự phòng thủ của tôi.
Bạn có thể làm điều đó không? Đột nhiên có một người đối sử với bạn không tiếc thứ gì, rất dễ làm chúng ta yêu thích.
Tôi nhìn anh với những cảm xúc lẫn lộn.
Nước mắt ướt đẫm gối.
Tôi có vẻ thích Lục Trạm.
Cứ như thế, một năm đã trôi qua.
Yêu người cũng như trồng hoa.
Lục Trạm rất quan tâm tới tôi.
Anh ấy để tôi làm bất cứ điều gì tôi muốn và anh ấy ủng hộ tôi.
Sau khi sinh con, anh sợ tôi sẽ trầm cảm, dễ xúc động.
Anh ấy thường khen tôi xinh đẹp, dễ thương và đôi mắt tôi sáng như sao.
Ngay cả việc tôi thích tham gia các cuộc vui, điều mà trước đây anh ấy rất ghét, anh ấy cũng không còn nói gì nữa.
Anh ấy còn bảo tôi rằng ăn dưa cũng được, miễn là tôi đưa anh ấy đi cùng.
Thật ngớ ngẩn.
Đã nhiều lần tôi muốn hỏi anh điều gì đó.
“Lục Trạm, anh thích em sao? Không phải vì đứa nhỏ này.
“Không có đứa bé này, anh vẫn sẽ chăm sóc em như thế này chứ?”
Nhưng tôi nghĩ đó là sự tự phụ.
Hay đúng hơn là sợ hãi.
Tôi sợ sau khi hỏi anh, tôi sẽ nghe được câu trả lời mà tôi không muốn nghe.
Đó là một sự bất công lớn.
Tại sao.
Cho nên sau đó, tôi vẫn là dẫn theo con chạy.
Vì có đứa bé nên đương nhiên tôi sẽ không chặn thông tin liên lạc của Lục Trạm.
Tôi chỉ nói với anh ấy rằng tôi muốn bình tĩnh lại và xem xét lại mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi không trả lời cuộc gọi của anh ấy.
Anh ấy đến gặp tôi, tôi cũng không gặp.
Lục Trạm không còn lựa chọn nào khác nên anh ấy bắt đầu bắt chước tôi và viết cho tôi một bài luận ngắn về việc chó liếm với cảm xúc mãnh liệt.
“Em hiểu lầm rồi, vợ à.”
Tên ngu ngốc này tưởng tôi bỏ đi là do bảo mẫu nói xấu, tung tin đồn hắn và Tống Thiến hôn nhau ở tầng dưới.
Ngày hôm đó, Tống Thiến tới nhà tôi tìm Lục Trạm.
Trên thực tế, trong khoảng thời gian này, cô ta đã đến đây vài lần nhưng Lục Trạm đều không để ý đến cô ta.
Lục Trạm cảm thấy cần phải nói chuyện với cô ta để chấm dứt chuyện này, cho nên anh mới đi.
Thế là các bảo mẫu lần lượt bắt đầu ăn dưa.
Bảo mẫu A: “Bà chủ, cô Tống và ông chủ nói chuyện dưới lầu.”
Bảo mẫu B: “Bà chủ, cô Tống và ông chủ đang nói chuyện dưới lầu, ông chủ còn ôm cô ta.”
Bảo mẫu C: “Bà chủ, cô Tống cùng ông chủ đang nói chuyện dưới lầu, họ còn ôm nhau, cuối cùng bốp một tiếng. Cô Tống bị cảm động đến mức bật khóc. ”
Tôi khụ một tiếng.
Đó là cảm động tới khóc sao?
Rõ ràng là bị mắng tới khóc!
Đừng hỏi làm sao tôi biết điều này, chỉ cần hỏi rằng có giám sát.
Đến tận lúc cuối cùng người phụ nữ còn suy tính cướng ép hôn lên miệng chồng tôi, bị chồng tôi đẩy mạnh một cái.
Ngày hôm đó về nhà, Lục Trạm lần đầu tiên tắm rửa suốt đêm, nói quá ghê tởm.
Lục Trạm gửi cho tôi rất nhiều lời giải thích.
Câu cuối cùng là.
“Vợ à, anh yêu em.”
Sau đó anh liền chuyển cho tôi 13140000.
Tôi, người đang giả vờ chết, ngay lập tức bấm nhận chuyển khoản.
Lục Trạm bị cảm động đến khóc, lập tức nói: “Vợ ơi!”
Tôi: “Tôi sẽ lấy tiền, còn tâm ý anh có thể thu lại.”
Lục Trạm: “…………”
11.
Sau khi rời khỏi nhà họ Luc, tôi trở lại trường quay để quay chụp bộ phim bá tổng màn kịch ngắn mà các minh tinh tuyến 18 nên chụp.
Hai năm qua, mỹ nam hàng đầu Thiên Dương đã bị vạch trần việc bị một phú bà bao nuôi, bỏ rơi bạn trai khi còn là kẻ nghiệp dư, anh ta là một kẻ lưỡng tính, mất hết tài nguyên trước đó. Hiện tại liền phải đóng chung với tôi những tiểu phẩm ngắn.
12.
Tiểu trợ lý của tôi chửi rủa.
“Đoàn làm phim này chính là đang gây sự. Họ biết hai năm trước suýt chút nữa cô bị nhầm là bạn gái của anh ta nên cố tình ghép hai người lại để tăng nhiệt độ.”
Một kẻ ngốc như tôi thường không biết người hợp tác là ai cho đến khi nhận vai và ký hợp đồng.
Tôi tự trang điểm trong phòng thay đồ trên phim trường.
“Còn ai đang thào luận sao? Đỉnh lưu hiện giờ đều sa cơ thất thế, làm gì còn ai quan tâm.”
Trong vòng này, chúng ta chỉ nghe thấy người mới cười mà chưa bao giờ thấy người cũ khóc.
Khi bạn nổi tiếng thì bất kể bạn làm gì thì nó cũng sẽ trở thành xu hướng.
Một khi bạn thất thế, liền sẽ không còn ai quan tâm bạn.
Đẹp trai, thời của Thiên Dương đã qua, và đó là trừng phạt đúng tội với anh.
Chỉ là tôi gặp chút khó khăn khi diễn xuất cùng anh ta.
Ban đầu tôi nhận vai vì cốt truyện rất giống với trải nghiệm của chính tôi.
Phim kể về một câu chuyện cưới trước yêu sau nhưng vì hiểu lầm nên nữ chính đã dẫn bóng bỏ chạy.
Hơn nữa, việc quay phim chỉ có 10 ngày là xong, lại gần nhà, buổi tối tôi có thể về nhà chăm con.
Người đại diện vỗ vai tôi và trấn an.
“Vậy thì em có thể vượt qua được.”
“Ừm.”
Tôi gật đầu.