Giới thiệu truyện
Trướng Trung Xuân
Ta nuôi dưỡng Nhiếp chính vương từ nhỏ
Ai cũng tàn nhẫn độc ác thủ đoạn tàn bạo nhưng tin
Bởi mặt luôn tỏ lạnh lùng nhẫn nại lễ độ gọi là “Mẹ nhỏ”
Cho đến khi tình cờ chứng kiến tự tay xử lý kẻ cầu hôn tóc xõa rối bời khóe mắt tắm máu như nốt ruồi lệ yêu mị tàn bạo tựa như la sát bò lên từ địa ngục
Ta hoảng sợ tột độ bỏ trốn ngay trong đêm
bắt về ép góc giường dục vọng dồn nén suốt mười năm như nghiền nát
Giọng khàn đặc:
“Mẹ nhỏ thấy cũng đã thấy nhi tử cần thiết giả vờ quân tử nữa Những năm qua nhẫn nhịn vất vả”