Trường Lạc - Chương 3
14.
Ta và Hoa Dương công chúa đều cho rằng, nếu Ninh Bình hầu phủ biết chuyện Lý Tố đã có thứ trưởng tử sẽ lựa chọn từ hôn. Nhưng không nghĩ tới chính là, Thẩm Đường vẫn cố ý muốn gả vào Tấn vương phủ.
Để đạt được tâm nguyện của mình, nàng thậm chí còn cầu xin Hoa Dương công chúa chớ có nói việc này ra ngoài, tránh cho ô uế thanh danh của Lý Tố và Tấn vương phủ. Sau ngày đó, Dương thị đến Tấn vương phủ một chuyến.
Không tới mấy ngày, đã có tin hai nhà muốn tổ chức hôn lễ sớm. Kiếp trước, hôn lễ của ta và Lý Tố được ấn định là sau Tết Trung thu năm sau. Bây giờ Ninh Bình Hầu phủ dự định dời ngày cưới sang trong năm nay.
Cũng không biết Thẩm Đường làm sao thuyết phục được người ở Hầu phủ. Sau khi Hoa Dương công chúa biết chuyện, lập tức sai người tặng cho Thẩm Đường một bộ hồng ngọc, cùng với mấy thứ đồ tốt trong cung.
Còn truyền lời của Hoa Dương công chúa – “Tự giải quyết cho tốt.” Ninh Bình hầu phủ cũng tặng lại một bộ bảo thạch, cùng vài bộ quần áo. Nghe ma ma nói, đáp lễ là ý của Thẩm Đường.
Hoa Dương công chúa rất tức giận, cho rằng Thẩm Đường đang trách nàng đã xen vào việc của người khác. Nhưng chỉ có ta là rõ ràng, chỉ sợ Thẩm Đường đang cố ý chọc giận Hoa Dương công chúa.
Nàng sợ tương lai khi Hoa Dương công chúa gặp chuyện không may, sẽ bị giận chó đánh mèo. Cho nên mới sớm vạch ra giới hạn với Hoa Dương công chúa. Nhưng Hoa Dương công chúa nuông chiều nàng suốt 17 năm, nàng lại chưa từng nghĩ tới phải nhắc nhở Hoa Dương công chúa… quả thực làm cho người ta vô cùng thất vọng.
15.
Hôn sự của Lý Tố và Thẩm Đường được định vào hai tháng sau. Như ta dự liệu, Ninh Bình hầu phủ vẫn chưa đưa thiếp mời cho phủ Hoa Dương công chúa. Nhưng Hoa Dương công chúa vẫn là cô cô của Lý Tố. Ninh Bình Hầu phủ không đưa thiếp mời, Tấn vương phủ đưa.
Nhưng những chuyện này ta không quan tâm. Bởi vì cái gọi là lời tốt khó khuyên người muốn chet, lòng thương xót không thể cứu người. Nên nhắc nhở ta cùng Hoa Dương công chúa đều đã nhắc nhở qua, Thẩm Đường nếu muốn tự tìm phiền phức vậy cứ tùy nàng đi.
Trước mắt ta còn có chuyện quan trọng hơn cần quan tâm. Nghe ma ma bên cạnh Hoa Dương công chúa nói, Võ An Hầu phu nhân Trình thị trước khi xuất giá rất thân thiết với Hoa Dương công chúa.
Năm đó lúc Trình thị xuất giá, Hoa Dương công chúa còn tự mình trang điểm cho nàng. Mấy năm nay Hoa Dương công chúa mặc dù sống ở Giang Nam, nhưng vẫn thư từ qua lại với Trình thị. Tin tức này đối với ta mà nói cũng không phải là tin tức tốt.
Kiếp trước, ta chỉ biết Hoa Dương công chúa bị liên lụy vào một vụ án lớn, lại không biết cụ thể nội tình. Sau này ta biết thân phận thật của mình, cũng từng nhờ Lý Tố thay ta âm thầm điều tra vụ án của Hoa Dương công chúa. Đáng tiếc là, hắn cái gì cũng không thể tra được.
Cũng không phải là Lý Tố không đủ tận tâm, là có người cố ý che giấu tất cả tin tức của vụ án này. Khi đó Lý Tố từng nói: “Bệ hạ trước khi đăng cơ, quan hệ với cô cô là tốt nhất, án này là bệ hạ tự mình thẩm tra xử lý, ta nghĩ bệ hạ cố ý giữ kín cũng là vì suy tính cho hậu danh của cô cô.”
Lúc đó ta ngây thơ tin tưởng Lý Tố. Nhưng hôm nay nghĩ lại, nếu Thánh Thượng thật sự là vì danh tiếng của Hoa Dương công chúa mà suy tính, vậy bách tính trong kinh làm sao có thể biết được Hoa Dương công chúa bị liên lụy vào một vụ án lớn đây?
16.
Hôn lễ của Lý Tố và Thẩm Đường được tổ chức vô cùng náo nhiệt. Tấn vương phủ và Hoa Dương công chúa phủ cách nhau không xa. Ngày bọn họ thành thân, tiếng pháo và tiếng huyên náo vang lên không ngừng.
Ta ở trong phủ công chúa bị tiềng ầm ĩ ngoài kia làm phiền. Thẩm Đường không biết là vì khoe khoang hay là như thế nào, rõ ràng là ngày đại hôn của nàng ta, nàng ta lại còn không quên phái người đưa tới cho ta một hộp kẹo cưới, nói là muốn cho ta cũng được hưởng chút không khí vui mừng.
Ta cười lạnh nhận lấy hộp kẹo cưới kia, sau đó bảo Xuân Tín đưa một ít qua cho Hoa Dương công chúa và Phò mã. Dù sao cũng nên để cho bọn họ biết con gái mình nuôi mười mấy năm là cái dạng gì. Hoa Dương công chúa không nói gì, chỉ cho người đem đồ cũ Thẩm Đường từng dùng qua thưởng cho các ma ma trong phủ.
Cuối tháng tám, người Hoa Dương công chúa phái đi điều tra Lý Tố cuối cùng đã trở lại. Thân phận của nữ tử kia quả thật rất có lai lịch. Chỉ là ta không nghĩ tới, lá gan của Lý Tố lại lớn như vậy. Ngoại thất của Lý Tố tên là Khang Nhược Oánh, mẹ đẻ là trưởng nữ của Thái tử tiền triều.
Khi tiền triều diệt vong, mẹ đẻ của Khang Nhược Oánh vẫn còn nhỏ. Vú em của Thái tử tiền triều vì bảo vệ nàng, lại dùng cháu gái ruột của mình thay thế Khang mẫu. Sau khi tiền triều diệt vong, vị vú em này vẫn mang theo Khang mẫu mai danh ẩn tích.
Sống ở Khánh Thành cách kinh thành xa nhất. Sau khi Khang mẫu cập kê, gả cho một phú thương ở Khánh Châu. Khi Lý Tố còn thiếu niên, hắn từng tới Khánh Châu. Hắn và Khang Nhược Oánh quen biết nhau vào lúc đó.
17.
Khang mẫu có lẽ biết thân phận của mình, cho nên sau khi biết Lý Tố họ Lý, lại đến từ kinh thành, liền mượn danh nghĩa tìm người thân mang theo Khang Nhược Oánh và Lý Tố trở về kinh thành một chuyến.
Người thân đương nhiên là tìm không thấy. Nhưng Khang mẫu lại để Khang Nhược Oánh ở lại kinh thành. Một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp phải một mình ở lại kinh thành “tìm người thân”, Lý Tố sao lại không đau lòng cho được?
Hết lần này đến lần khác, hai người “tìm người thân” tìm đến trên giường luôn, còn có cả con. Chỉ là khi đó Lý Tố và ta đã có hôn ước, nên hắn vẫn luôn nuôi người ở bên ngoài. Nhưng ta dám khẳng định, kiếp trước Lý Tố vẫn không nạp Khang Nhược Oánh vào phủ, hắn tuyệt đối là biết được thân phận của đối phương, nhưng không dứt bỏ được tình nghĩa nhiều năm, nên mới luôn giữ nàng ở bên ngoài.
Khang mẫu cũng là một người to gan, đến nay vẫn còn lưu lại vật cũ của tiền triều. Thậm chí ngay cả tiểu viện của Khang Nhược Oánh cũng giấu đồ cũ tiền triều. Người đi tìm hiểu tin tức lo lắng sẽ đánh rắn động cỏ, nên không dám mang đồ vật ra.
Nghe xong sự tình từ đầu đến cuối, sắc mặt Hoa Dương công chúa đã hoàn toàn trở nên âm trầm.
“Hay cho một tên Lý Tố!”
Ta rót chén trà, bưng tới cho Hoa Dương công chúa, trấn an nói: “Mẫu thân, người trước hết bớt giận đã.”
Kiếp trước cho đến khi ta chet, cũng không phát sinh cung biến, nghĩ đến Khang mẫu cùng các con của bà ta cũng không có gây nên sóng gió gì.
Hoa Dương công chúa hít sâu một hơi, nói: “Hoàng thất tiền triều thích nhất là khắc hoa văn lên đồ vật, A Lăng đã nói bên cạnh hai mẹ con Khang thị có đồ của tiền triều, chắc hẳn sẽ không nhận sai.”
Ta khẽ gật đầu, thấp giọng nói: “Mẫu thân, thân phận mẹ con Khang thị quá mức nhạy cảm, chúng ta không biết thì thôi, hiện giờ đã biết thân phận của các nàng, có phải nên…”
Ta ngừng nói, liếc mắt nhìn về phía Hoa Dương công chúa. Nói mới nhớ, kiếp trước cái chet của ta cùng Khang Nhược Đậu còn có chút quan hệ. Sau khi biết thiếu niên Tấn vương phi mang vào phủ thật ra là thứ trưởng tử của Lý Tố, ta đương nhiên là không muốn để cho hắn làm con thừa tự bằng danh nghĩa ta.
Cái bụng của ta còn chưa lớn đến trình độ nguyện ý nuôi nhi tử cho ngoại thất của phu quân mình. Ta ở trên giường nằm suốt một ngày, sau đó liền hạ quyết tâm, muốn cùng Lý Tố hòa ly.
Tấn vương phi và Lý Tố vốn không chịu, nhưng khi đó ta đã hạ quyết tâm phải rời khỏi Tấn vương phủ, cho dù mười con trâu cũng không kéo về được.
Tấn vương phi lo lắng ta sẽ làm hỏng thanh danh của Lý Tố, khuyên bảo không có kết quả liền dùng một ly rượu độc tiễn ta lên đường. Chỉ là không nghĩ tới khi mở mắt ra lần nữa, ta lại trở về lúc còn chưa xuất giá……
== Ủng hộ nhà dịch tại web metruyen.net.vn ==
18.
Hoa Dương công chúa ngay cả bữa tối cũng không dùng, liền trực tiếp tiến cung, đem thân phận Khang Nhược Hành bẩm báo cho Thánh Thượng. Cấm quân suốt đêm chạy tới bắt mẹ con Khang Nhược Oánh đi.
Ngoài ra, Thánh Thượng còn phái người tới Khánh Châu bắt Khang mẫu. Vận khí của Lý Tố ngược lại không tệ. Trải qua thẩm vấn, Thánh Thượng phát hiện hắn thật sự không biết thân phận của mẹ con Khang thị, cho nên chỉ là bị răn dạy một trận, miễn chức quan sau đó toàn thân trở ra.
Chỉ là thanh danh hắn khổ tâm gây dựng không thể giữ được. Chính thê chưa vào cửa đã có chuyện thứ trưởng tử, đã sớm lan truyền trong các gia đình quý tộc ở kinh thành.
Tấn vương phủ trực tiếp đóng cửa, ngay cả người Ninh Bình Hầu phủ cũng bắt đầu khiêm tốn. Thẩm Đường không biết từ đâu biết được việc này là do Hoa Dương công chúa vạch trần, lại tự mình tới phủ Hoa Dương công chúa.
Lời trong lời ngoài đều là chỉ trích và oán giận Hoa Dương công chúa.
“Điện hạ, ngài nuôi A Đường 17 năm, A Đường cũng gọi người là mẫu thân mười mấy năm, chẳng lẽ ở trong lòng người nửa điểm tình cảm cũng không có?”
“Rõ ràng là có thể phái người tới Tấn Vương phủ báo trước để Thế tử chuẩn bị, nhưng người…”
“Thẩm Đường!” Hoa Dương công chúa lạnh mặt gọi tên Thẩm Đường: “Bản cung làm chuyện xấu hổ với ngươi sao?”
19.
Trò hề này kéo dài suốt ba tháng. Khang mẫu và những đứa con của bà ta, trong đó có Khang Nhược Oánh đều bị ban rượu độc. Ngược lại đứa con mới hai tuổi của Khang Nhược Oánh lại được Thánh Thượng giữ lại.
Gần cuối năm, các phủ đều đang chuẩn bị cho ngày tết. Tấn vương phủ lại bởi vì chuyện này, vẫn luôn đóng cửa từ chối khách. Nhưng Thẩm Đường có một nha hoàn hồi môn có giao tình tốt với Xuân Tín, cho nên ta thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy chuyện về Thẩm Đường.
Đời này có lẽ vì chuyện của Khang Nhược Oánh, Tấn vương phi đối với Thẩm Đường cũng không cay nghiệt lắm. Chỉ là so với hình tượng hiền lành trong lòng Thẩm Đường vẫn là có chút chênh lệch.
Cho nên cuộc sống của Thẩm Đường ở Tấn vương phủ cũng không dễ chịu như vậy. Mỗi lần trong lòng Thẩm Đường không vui, liền thích lấy các nha hoàn ra trút giận. Còn Lý Tố vì bị mất chức quan, thanh danh cũng hoàn toàn bị hủy, cả ngày mượn rượu giải sầu.
Hầu như mỗi lần uống say, đều nói xấu Thẩm Đường. Tấn vương phi chỉ có một đứa con trai là Lý Tố, đương nhiên là nghiêng về hắn. Thấy Lý Tố và Thẩm Đường không bằng mặt cũng không bằng lòng, liền dứt khoát nhét vào trong phòng Lý Tố mấy nha hoàn thông phòng xinh đẹp như hoa.
Thẩm Đường đương nhiên càng thêm không thoải mái. Nha hoàn có giao tình tốt với Xuân Tín mỗi lần gặp Xuân Tín, đều oán giận Thẩm Đường. Bởi vì thái độ của Dương thị, Xuân Tín đối với Ninh Bình Hầu phủ cũng có nhiều oán hận.
Cho nên mỗi lần nghe được tin tức không tốt về Thẩm Đường, đều nói cho ta nghe. Nhưng cuộc sống yên bình chỉ duy trì đến sau tết Nguyên Tiêu. Có lẽ là bởi vì đời này rất nhiều chuyện đã bị thay đổi, vụ án của Hoa Dương công chúa đến sớm hơn kiếp trước.