Trừng Phạt Gã Hàng Xóm Bại Hoại - Chương 3
Trước tiên là đập loa, thấy đập không được, họ quay ra đập cửa nhà tôi.
Lớn tiếng đe dọa, từ giờ đừng mong có ngày yên ổn.
Ối giời, tôi sợ quá cơ.
Cuối cùng, họ vào nhóm than phiền rằng tôi gây ô nhiễm tiếng ồn.
Cư dân trong nhóm lại đồng lòng, khen ngợi tôi.
Mọi người bảo chẳng thấy phiền gì cả, còn khen tôi tốt bụng.
Khuyên họ nên cảm kích vì có một người hàng xóm tốt như tôi.
Họ âm thầm nhắn riêng cho tôi, nói rằng họ không dám ra mặt ủng hộ công khai, chịu chút ấm ức cũng không sao.
Tôi bảo, không sao đâu, một mình tôi cũng dư sức đối phó với họ.
Bản nhạc tang cứ thế lặp lại suốt bảy ngày bảy đêm, vừa đủ cho đầu thất của con trai họ.
Kể từ đó, họ yên ổn được một thời gian dài.
Hừm, định chơi tôi trong lúc sơ hở? Liệu các người chơi lại tôi không?
09.
Một thời gian sau đó, mọi chuyện yên ắng, cặp vợ chồng già của họ vừa thu hoạch vụ mùa xong liền chạy lên thành phố ở cùng con trai.
Cô bạn thân học Taekwondo của tôi, Tiểu Chi, cũng từ Bắc Kinh về nghỉ phép, ở lại chơi với tôi.
Một lúc sau, tầng 8 trở nên nhộn nhịp hẳn lên.
Không ngờ lại có kẻ muốn làm trò gây rối.
Lúc đầu, tôi nhận được nhiều cuộc gọi từ các tỉnh khác.
Tôi cứ tưởng là mấy cuộc gọi quảng cáo cho vay, nên không bao giờ bắt máy.
Sau đó, tôi nhận được vài gói hàng, bên trong toàn là đồ lót và vật dụng tình dục.
Người bạn thân tinh ý khuyên tôi nên kiểm tra tin nhắn, và không ngờ lại hoảng sợ khi nhìn vào.
Toàn là tin nhắn mời gọi hẹn hò một đêm với tôi.
Trong một tin nhắn còn kèm theo ảnh của tôi.
Một bức ảnh gợi cảm do AI ghép, trên đó còn viết là quét mã để vào nhóm nhận phúc lợi.
Bạn thân hỏi tôi có gây thù oán với ai không.
Tôi cười lạnh thành tiếng, còn ai vào đây nữa, chính là lão đầu hói sát vách.
Nhưng không có vật chứng, cũng chẳng có nhân chứng.
Lần này, tôi không thể nhẹ nhàng cho qua như trước.
Được thôi, muốn chơi à, tôi sẽ chơi cho đến khi ông vừa quỳ vừa bò, đi tìm cảnh sát cứu mạng mới thôi.
Ngày hôm đó, tôi và bạn thân lặng lẽ dọn nhà.
Bọn họ đã biết địa chỉ của tôi, nhất định sẽ tìm đến quấy rối.
Chúng tôi vào nhóm chat thông qua tin nhắn đó.
Bên trong toàn là đám đàn ông bỉ ổi, quay lén video của các cô gái.
Một tài khoản có ảnh đại diện là quả trứng muối, liên tục gửi video gợi cảm được ghép từ ảnh của tôi.
Không cần nói cũng biết, đây chắc chắn là lão hói.
Chết tiệt, tôi muốn xử hết bọn chúng.
Bạn thân giữ tôi lại, trấn an: “Vội gì, nếu làm thì phải làm lớn.”
“Phá một cái thì ích gì, phải đập tan cả ổ mới đã.”
Rõ ràng đây là một băng nhóm có tổ chức.
“Để mình hack vào trang web này, xem có gì.”
Cô ấy mở laptop, gõ vài dòng mã mà tôi chẳng hiểu gì.
Trang web hiện ra địa chỉ đăng ký ở khu nhà chúng tôi, tầng 8, căn 802.
Một nửa trang web là video của tôi, bên cạnh là dòng chữ “nạp tiền vào để lấy số điện thoại mỹ nhân” giá 599 tệ, “lấy địa chỉ nhà” giá 2999 tệ.
Được lắm, lão hói đúng là gan cùng mình đấy.
Chô ông đi kiếm tiền lớn, ông lại đâm đầu vào tù mà kiếm cơ đấy.
Tàng trữ và phát tán nội dung khiêu dâm để thu lợi, ít nhất là ba năm tù, tối đa là mười năm.
Lão hói, ông phát tài rồi.
Bạn thân đóng laptop, đứng dậy rồi ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, cô quay lại, tay cầm theo túi gạch, trầm giọng nói:
“Lát nữa cậu đừng cản mình, gặp đượcđối thủ không dễ đâu, ở Bắc Kinh ngày nào cũng bị công việc đè nén, hết giờ hành chính lại phải tăng ca, tức giận mà chẳng có chỗ trút, hôm nay không đùa chơi chết bọn chúng thì không thể xong.”
Tôi lập tức liên hệ với cảnh sát quen.
“Anh bạn, địa điểm cũ, ba lần công, có muốn không?”
Đối phương đang nhập ngắt quãng trên WeChat, cuối cùng gửi lại một câu:
“Đã lên đường.”
Chúng tôi chuẩn bị lên tầng trước để giữ chân bọn họ, tránh việc chúng tiêu hủy chứng cứ.
Tôi gõ cửa, bạn thân lập tức lấy gạch đập cửa.
Lão đầu vừa thấy cảnh này, quay đầu chạy vào bếp lấy con dao, giơ lên đe dọa.
Bạn thân chắn trước tôi, giơ cao cổ, nói: “Tới đây, có bản lĩnh thì chém, không chém thành hai đoạn thì ông lãng phí cả mấy chục năm làm đàn ông đấy.”
Lão sững sờ, sau đó nổi giận, giơ cao dao.
Bà lão thấy sắp xảy ra án mạng, liền ôm chầm lấy lão.
“Hai con đĩ này đợi đấy, tao sẽ xử lý tụi bây.”
Tôi cười nói: “Được thôi, hôm nay tôi ngồi đây đợi ông, ông xử tôi đi. Nhưng ông làm nhanh chút nhé, kẻo tôi đợi đến khi ông chết vẫn chưa xử được, bởi vì——”
“Ông không còn sống được bao lâu nữa.”
Lão bị tôi chọc giận, lao tới định chém.
Bạn thân giơ gạch, đập vỡ đôi ngay trước mặt lão.
Lão kinh ngạc lùi mấy bước.
Bạn thân vẫn nghênh ngang, giọng đầy thách thức: “Đến đây nào, chém chết tôi đi.”
Cô vừa nói vừa không quên làm động tác đập gạch trong tay.
11.
Tên đầu trọc trong phòng dụi mắt đầy ghèn, bước ra cửa.
Mặt hắn bóng nhẫy dầu, vừa mở miệng đã tuôn ra những lời bẩn thỉu.
Vừa thấy hắn, bao nhiêu thù cũ hận mới ập lên.
Tôi xông vào nhà, túm áo hắn lôi vào nhà vệ sinh, ép hắn xuống bồn cầu.
“Miệng còn bẩn hơn cả phân, để bà đây giúp ngươi rửa sạch chút nhé.”
Hắn giãy giụa không ngừng, tay chân quơ loạn xạ.
Chỉ phát ra được mấy tiếng ú ớ: “… ục ục… ọe—”
Tôi buông tay, hắn kiệt sức dựa vào bồn cầu.
Mặt mày cơ bắp của hắn lấm lem những vệt vàng bẩn thỉu.
Tôi vẫn còn thấy chưa hả dạ.
Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa ầm ầm, là bà già.
“Cô làm gì con trai tôi rồi, mở cửa ra.”
“Con đĩ kia, chồng tôi đâu? Cô đang làm gì trong đó?”
“Tôi làm gì à? Tất nhiên là quyến rũ anh ta rồi.”
Vừa mở cửa, tôi uốn tóc gợn sóng, nháy mắt khiêu khích bà ta.
Bà ta vừa định thò tay vào, tôi liền xoay người đóng sầm cửa lại, kẹp chặt tay bà ta.
Mụ đàn bà gầy đen kêu thảm như lợn bị chọc tiết.
Được lắm, các người mở miệng là gán ghép chuyện xấu cho tôi chứ gì.
Vậy thì để tôi cho các người thấy thế nào là dựng chuyện.
Tôi ngồi xổm xuống trước mặt tên hói, cười lạnh lẽo, từ từ xé toạc cổ áo, bới rối tung tóc mình lên.
Tôi đưa ngón tay quệt son môi loang lổ lên khóe miệng.
Bất ngờ, tôi tung một cú đá thẳng vào chỗ hiểm của hắn.
Hắn hét lên đau đớn, ôm chặt phía dưới.
Tôi hét lớn, lao ra ngoài.
“Đồ biến thái, quấy rối! Cứu với!”
Vừa hay gặp anh cảnh sát đã nhận ba lần công lao, anh ta nhìn cả đám người hỗn loạn với vẻ ngỡ ngàng.
Tôi lao vào lòng anh, giọng khản đặc, nghẹn ngào khóc:
“Trời xanh ơi, xin hãy giúp dân nữ đòi lại công lý!”
Bạn thân đứng bên cạnh thêm mắm dặm muối, nói rằng hắn quấy rối chúng tôi, thậm chí còn cầm dao chém.
Mụ đàn bà gầy đen phản bác:
“Chú cảnh sát, cô ta quyến rũ chồng tôi, tôi có chứng cứ.”
12.
Tôi ngừng khóc, ngẩng lên nhìn bà ta.
“Cô đừng nói bừa, có chứng cớ gì cứ đưa ra đi, ai không lấy ra sinh con không có hậu môn.”
Hai vợ chồng già nghe nói cháu trai có thể không có hậu môn thì cuống cuồng.
Giục bà ta mau đưa chứng cứ ra.
Tên hói trong nhà vệ sinh vừa đứng lên, không ngừng ra hiệu muốn ngăn bà ta lại.
Nhưng mụ ta như thể không nhìn thấy, tiếp tục mô tả chi tiết của cái trang web.
Tên hói nổi điên, định lao lên giật lấy máy tính, nhưng bị bạn thân của tôi đánh một cú bằng gạch, ngất xỉu.
“Chồng, anh còn muốn bảo vệ cô ta à? Anh làm em quá thất vọng rồi.”
“Cảnh sát ơi, anh mau xem đi, chứng cứ ở đây này.”
Mau lấy ra nhanh nào, tôi đang chờ đây!
Mụ đàn bà gầy đen quay người, đi vào phòng ngủ chính, mở máy tính của tên hói ra.
Cô ấy hả hê giơ ra “bằng chứng” cho thấy tôi là gái đứng đường.
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng.