Giới thiệu truyện
Trói Buộc Người Rắn
Năm thứ ba ở bên Bạch Nguyệt Quang của Giang Cẩn Niên về nước
Sợ bám chặt buông dung túng cho cô vứt chợ đen
Người rắn sắp chết quấn lấy eo của hung dữ : “Mau cắn ”
Nhị Thế Tổ của giới thượng lưu lớn: “Biết ngay Giang thiếu gia thể thích một què chắc chỉ là đang giận dỗi đại tiểu thư Bạch gia thôi”
Không một chút do dự cắn lên tuyến nọc độc của rắn dùng miệng hút một lượng lớn máu tươi
Không để cho Giang Cẩn Niên một chút cơ hội hối hận
Máu của thú là tình cổ
Tôi bắt đầu quên Giang Cẩn Niên cũng quên từng vì mà gãy một chân
khi quên Giang Cẩn Niên đỏ mắt cầu xin : “Du Du hối hận ”
Thiếu gia kiêu ngạo nhất Đế Đô bả vai lóc run rẩy ngừng
ánh mắt của chỉ thấy vô cùng xa lạ vô cùng nghi ngờ hỏi: “Anh là ai ”