Trò Chơi Ngược Tra
Đánh giá
Tác giả
Lượt đọc
Trò Chơi Ngược Tra
Ta đã được trùng sinh.
Kiếp trước, Bạch thị mà ta cưng chiều hết mực đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá mà chết đuối.
Chết thật uất ức, chết thật nhục nhã, chết thật không cam lòng.
Ta được trùng sinh vào lúc nàng ta vừa mới trở thành quả phụ.
Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ, chàng ở bên ta được không?”
Ta điên rồi mới ở bên nàng ta.
Đồ nữ nhân lòng dạ rắn rết.
Nàng ta và đám nhi nữ vô tâm của nàng đều đi chết hết đi.
Ta sẽ nuôi dạy hài tử ruột thịt của ta thật tốt.
Cố gắng hết sức để chúng có tương lai tốt đẹp.
Nếu còn hồ đồ thì ta sễ tự tát cho mình hai cái!
Thế nhưng, từ miệng nữ nhi của nàng, ta biết được một sự thật còn kinh khủng hơn.