Trò Chơi Định Mệnh - Chương 2
6
Mộ Thành đang hướng về phía người đại diện giận dữ: “Chị nhận cho tôi đều là cảnh gì đây? Một một điểm đột phá cũng không có. Mỗi ngày tôi phải phí thời gian vào mấy loại kịch bản nhỏ này, sẽ hạ thấp đẳng cấp của tôi?”
“Mộ Thành, cậu phải đối mặt với hiện thực. Cậu là thần tượng, diễn xuất còn phải nâng cao. Nếu không những nhà sản xuất, đạo diễn lớn kia ai sẽ nhìn trúng cậu đây?”
“Nếu chị không làm được thì đổi người khác. Bây giờ tôi là bạn trai của Kiều Sở, gần đây lượng fan tăng lên nhiều như vậy. Chị xem số lượng fan của tôi, chị nói với tôi là tôi không được sao?”
Chị Lý người đại diện thở dài, cuối cùng vẫn nói: “Gần đây có cơ hội phỏng vấn phim truyền hình hạng A, nhưng là vai nam chính, tôi giúp cậu hẹn một lần, tự cậu đi thử xem.”
Lúc này sắc mặt Mộ Thành mới dịu đi không ít.
Hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, gần đây hắn luôn dễ cáu kỉnh, tính tình nóng nảy.
Ngay cả trợ lý, người đại diện bên cạnh cũng gặp xui xẻo.
Lúc này, Kiều Sở gọi điện thoại tới: “Đêm nay em và anh tham gia một buổi họp mặt gia đình.”
Tuy rằng Mộ Thành dựa vào Kiều Sở để nổi tiếng, nhưng chủ ý của hắn chỉ là muốn mượn gió Đông của cô ta, loại tụ hội gia đình phiền toái như vậy hắn căn bản cũng lười tham dự.
“Đêm nay anh còn có lịch quay phim.”
“Như vậy sao, vậy thì thật đáng tiếc.” Giọng Kiều Sở ngọt ngào truyền đến, “Em vốn muốn dẫn anh đi gặp ông nội Quý. Nếu tối nay anh có việc, vậy lần sau hẹn lại…”
“Chờ một chút, em vừa nói ai? Ông nội Quý?”
“Đúng vậy, chính là ông nội Quý của tập đoàn Quý thị. Ông ấy và ông nội em xem như là bạn bè lâu năm, đêm nay ba em dẫn em cùng đến nhà ông ấy.”
“Anh nhớ ra rồi.” Mộ Thành lập tức thay đổi thái độ, “Buổi quay tối nay không kéo dài, em nói làm anh chợt nhớ ra. Anh đi cùng em. Em xem cần chuẩn bị gì, nói với anh, để anh chuẩn bị.”
Cúp điện thoại, tâm tình Mộ Thành lập tức vui vẻ lên.
Khóe miệng hắn nhếch lên cười.
“Bạn gái như vậy, mới xứng đôi với Mộ Thành tôi.” Hắn lại không cam lòng mắng, “Dù sao so với người phụ nữ vừa chia tay đã bò lên giường người đàn ông khác thì tốt hơn nhiều.”
“Vừa vô dụng vừa không thú vị.”
“Mỗi ngày đều chỉ biết vẽ tranh, ngoại trừ vẽ tranh thì quấn lấy mình, phiền muốn chết.”
Hắn giống như là vì thuyết phục chính mình, không ngừng nhớ tới khuyết điểm của Vưu Ly.
Rất nhanh, hắn liền ném Vưu Ly ra sau đầu, lập tức dặn dò người đại diện bên cạnh: “Hẹn người trang điểm trước cho tôi, nếu đêm nay thành công, Phim truyền hình hạng A tính là gì, hạng S cũng không thành vấn đề.”
7
Tôi kéo cánh tay Quý Trì, cánh tay tôi truyền đến nhiệt độ cơ thể hắn, không khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng đứa bé đã “có” lại nhăn nhó thì có vẻ quá giả dối.
“Này, Quý Trì, cậu có chuyện gì vậy, bạn gái thì không có, mà con cái thì lại có? Cậu đây là ngồi tên lửa sao?”
Dựa theo tin tức Quý Trì cung cấp trước đó, người tôi nên chú ý nhất chính là anh hai của hắn.
“Như thế nào, nếu anh hai cậu không không xuất hiện, cậu không phải ở bên ngoài làm xuất hiện thêm vài đứa con rơi sao, so về tốc độ, tôi so với cậu đúng là còn kém xa!”
Tha thứ cho tôi có một trái tim dễ thấu hiểu, tôi thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng.
Con nhà giàu quả thật là nhiều con.
Dì trong bếp còn đang chuẩn bị thức ăn, mọi người cùng nhau tán gẫu, Quý Thâm trực tiếp đưa cho tôi một ly nước: “Em dâu, lần đầu tiên tới, đừng khẩn trương, người nhà chúng ta đều rất dễ ở chung.”
Tôi nghĩ đến cảnh tượng ở con phố kia, còn có lúc Quý Trì suy đoán có phải Quý Thâm giở trò quỷ hay không, không thể không tán thưởng, người nhà giàu, thiên phú nói dối đều rất tốt.
Đang nghĩ ngợi thì trong nhà lại có người tới.
Chờ tôi thấy rõ người trước mắt là Mộ Thành và Kiều Sở, bàn tay đang cầm tay của Quý Trì không khỏi dùng chút sức lực.
“Cô là muốn phế cánh tay của tôi, trả thù bạn trai cũ của cô sao?”
Lời nói của Quý Trì kéo tôi trở về hiện thực, tôi liền biết mình sơ suất: “Tôi xin lỗi, nhất thời tôi không nghĩ sẽ gặp được anh ta ở đây.”
“Cho nên tôi mới nói trò chơi rất thú vị.” Quý Trì nhìn tôi, khóe miệng mang theo ý cười trêu tức, “Cái này phải xem diễn xuất của cô.”
Diễn cảnh tình cảm trước mặt bạn trai cũ, quả thật là có chút gì đó.
Tôi cười cười, lập tức quay mặt Quý Trì lại.
Tôi trực tiếp tiến lên hôn một cái.
“Được, anh yêu, em sẽ nghe lời anh.”
Không chỉ là tôi xấu hổ, Mộ Thành cũng không khá hơn chút nào.
Lần đầu tiên nhìn thấy tôi, ánh mắt hắn liền rơi vào trên người tôi.
Cho đến khi Kiều Sở bên cạnh tức giận vỗ hắn một cái, trước mặt mọi người cũng không dễ nổi giận: “Anh Quý Trì, đây là bạn gái anh sao? Thật đẹp.”
Quý Trì lập tức nhận được tín hiệu: “Đúng vậy, đây là bạn trai cô sao?”
“Đúng vậy, anh ấy là Mộ Thành, gần đây anh ấy cũng rất nổi tiếng, hơn nữa anh ấy ca hát rất êm tai, anh biết anh ấy không?”
Nhìn ra được Kiều Sở đang tích cực đề cao Mộ Thành.
“A, không biết.”
Nếu không phải là tôi đang đối mặt với mọi người, tôi đã muốn vỗ đùi cười ha ha.
Lúc này, ông nội Quý Trì cũng xuất hiện, ông chống quải trượng, khí thế lại dọa người.
Cả đám vội vàng đứng lên chào hỏi.
“Đều tới rồi, vậy ăn cơm đi.”
Bữa cơm này ăn được… Nói thật, rất tuyệt, đầu bếp Quý gia thật không phải là đồ bỏ đi.
Ngoại trừ Quý Trì đột nhiên bảo người ta lấy đi miếng thịt bò trước mặt tôi: “Có rượu đỏ, đừng ăn, không tốt cho trẻ con.”
Những lời này chính là một tiếng nổ lớn.
Cái nĩa của Mộ Thành rơi xuống, ánh mắt ánh lên vẻ không tin nổi.
Mà ông nội Quý Trì vẫn trầm mặc không nói mấy câu đột nhiên đập bàn.
“Đã mang thai rồi sao cháu không nói sớm?”
Tôi bị cú vỗ này của ông ấy làm cho hoảng sợ, cho rằng ông ấy muốn nổi giận, kết quả ông ấy tiếp tục nói: “Vẫn là Quý Trì nghe lời, ông nội đã sớm muốn ôm chắt trai rồi.”
Đây không phải là bên ngoài có rất nhiều cháu trai sao?
Trong lòng tôi là các loại xấu hổ, việc này càng ngày càng nói không rõ.
Kết quả càng xấu hổ hơn chính là ông nội Quý Trì lại mở miệng: “Khi nào thì tổ chức hôn lễ?”
8
Cả bữa tiệc Mộ Thành đều không yên lòng.
Hắn vốn muốn cố gắng thể hiện bản thân, đến mới phát hiện không có một chút cơ hội nào, lại còn bị đối phương làm mất mặt, trực tiếp nói một câu “Không biết”.
Lúc ăn cơm hắn nhìn lén Vưu Ly rất nhiều lần.
Vưu Ly gặp phải đồ thích ăn, ánh mắt sẽ thỏa mãn hơi nheo lại.
Bây giờ cô đã có người khác, ngay cả tôm cũng không cần tự mình bóc. Nhưng rõ ràng lúc trước hai người ở bên nhau, cô đều lột tôm cho hắn.
Không đời nào.
Trong lòng hắn nghĩ.
Rõ ràng Vưu Ly đã yêu hắn rất nhiều năm, làm sao có thể nói yêu người khác là yêu người khác?
Nói không chừng căn bản là tìm người đến lừa gạt hắn.
Nhưng người diễn kịch với cô ấy lại là thiếu gia Quý gia, sự xuất hiện của hắn lại làm cho chuyện này rất khó xác định.
Cô lấy đâu ra bản lĩnh tìm được nhân vật lợi hại như vậy? Ngay cả chính hắn cũng phải kính hắn ta vài phần.
Hắn quyết định nhất định phải tìm cơ hội thử xem chuyện này là thật hay giả.
Cho nên khi Kiều Sở nói đêm nay ở lại hắn lập tức đồng ý.
Hắn thừa dịp Kiều Sở đi rửa mặt, chờ ở đầu cầu thang, trực tiếp ngăn Vưu Ly lại.
“Em với anh ta là nghiêm túc sao?”
“Nghiêm túc.” Vưu Ly hiển nhiên không muốn nói nhiều với hắn, trực tiếp chuẩn bị rời đi.
“Anh không tin.” Mộ Thành tràn ngập sự tự tin với bản thân, hắn cảm thấy mặc dù hắn không cần Vưu Ly, Vưu Ly vẫn một lòng một dạ, một mảnh si mê.
“Có tin hay không thì liên quan gì đến tôi?” Lúc này Vưu Ly càng thêm không kiên nhẫn, “Anh không sợ Kiều Sở nhìn thấy sao?”
Nói đến Kiều Sở, Mộ Thành theo bản năng nhìn thoáng qua cửa phòng: “Cô ấy… cô ấy sẽ không biết.”
Trong mắt người phụ nữ đối diện chỉ còn lại sự chán ghét và chê bai.
Trong lòng Mộ Thành không có lý do mà phiền não, ngoài miệng cố chấp: “Ít thời gian như vậy em ngay cả con cũng có, em như vậy là không có liêm sỉ sao?”
“Anh là ai, ai bảo anh xen vào việc của người khác?”
“Em… nói chuyện có lý đi, Vưu Ly, em không nên như vậy. Em không phải người như vậy.”
Vưu Ly căn bản không để ý đến hắn: “Tôi là người như thế nào là chuyện của tôi. Tôi không muốn chậm trễ thời gian, bạn trai tôi cứ dính lấy tôi, không gặp được tôi lại giận dỗi bây giờ.”
Mộ Thành trở lại phòng, càng nghĩ càng nghẹn khuất.
Ở trước mặt Kiều Sở vẫn không thể biểu hiện ra ngoài, thật vất vả mới đợi được Kiều Sở ngủ, hắn vội vàng chạy đến phòng vệ sinh gọi điện thoại cho Vưu Ly.
Điện thoại vang lên một hồi mới có người tiếp.
Chỉ nghe giọng Quý Trì không vui: “Cô ấy sợ tối, thật vất vả lắm mới ngủ được trong lòng tôi.”
Không đợi Mộ Thành chất vấn, Quý Trì lại nhanh chóng tiếp một câu: “Váy vừa bị anh xé rách, ngoan, ngày mai mua cho em một cái mới.”