Tri Hoan - Chương 2
5.
Sáng hôm sau, tôi đến bệnh viện.
Sau khi ra khỏi phòng phẫu thuật, tôi gặp Bạch Đường và Chu Cảnh Thừa.
Chu Cảnh Thừa thấy tôi xuất hiện ở khoa sản, có chút kinh ngạc.
Anh ta kéo tôi đến cuối hành lang, hạ giọng hỏi tôi:
“Tri Hoan, em tới đây làm gì?”
Sắc mặt tôi trắng bệch, giọng nói lạnh lùng:
“Bạch Đường không nói cho anh biết, tôi cũng mang thai sao?”
Chu Cảnh Thừa nghe thấy tin tức tôi mang thai, cũng không phải rất vui mừng, mà là có chút kinh ngạc:
“Cái gì? Em cũng có thai sao?”
Tôi lắc đầu:
“Không phải, tôi tới làm phẫu thuật, đứa bé tôi đã bỏ rồi.”
Chu Cảnh Thừa giận dữ:
“Hạ Tri Hoan, em không hỏi anh mà đã đi bỏ con của chúng ta? Em có ý gì?”
“Chu Cảnh Thừa, ly hôn đi, chúc anh và Bạch Đường hạnh phúc. ”
Tôi xoay người muốn đi.
Trầm Du An từ xa đi tới, anh ấy vừa rồi đi lấy thuốc cho tôi.
Chu Cảnh Thừa nhìn thấy Trầm Du An, xông lên đánh một quyền, tức giận nói:
“Trầm Du An, là mày giật dây vợ của tao đi phá bỏ con của chúng tao đúng không? Mày là đang tìm cái chết sao?”
Trầm Du An cũng đánh Chu Cảnh Thừa một quyền, y tá tiến lên tách hai người ra.
Bạch Đường đi tới, dỗ Chu Cảnh Thừa:
“Đừng tức giận, có chuyện gì trở về nói sau.”
Tôi thì lôi kéo Trầm Du An rời đi, đem Chu Cảnh Thừa cùng Bạch Đường bỏ lại phía sau.
Chu Cảnh Thừa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, anh ta nói với bóng lưng tôi:
“Hạ Tri Hoan, em nghĩ cho kỹ đi, nếu đi theo hắn ta, chúng ta sẽ không bao giờ ở cùng nhau nữa!”
Tôi nghĩ rất rõ ràng, ly hôn, nhất định phải ly hôn!
Sau khi từ bệnh viện trở về, tôi ở yên ổn tĩnh dưỡng mấy ngày.
Chờ sau khi tôi có thể xuống giường, tôi dọn ra khỏi nhà Trầm Du An, đổi thành ở khách sạn.
Vốn dĩ ở trong nhà anh ấy, là muốn chọc giận Chu Cảnh Thừa, nhưng tôi hơi bốc đồng.
Sau khi bình tĩnh lại, tôi biết mình không nên làm như vậy.
Tôi đề nghị ly hôn với Chu Cảnh Thừa.
Anh ta cũng đang nổi giận, trực tiếp đáp ứng.
Tuy nhiên, có một số bất đồng trong việc phân chia tài sản.
Trên danh nghĩa chúng tôi có một căn hộ, một chiếc xe, trên sổ tiết kiệm của hai người tổng cộng có ba mươi vạn tiền gửi ngân hàng.
Vốn chúng tôi định bán nhà xe lấy tiền mặt, chia đều tài sản chung của vợ chồng.
Bạch Đường lại giật dây Chu Cảnh Thừa:
“Tiền lương của Hạ Tri Hoan không cao bằng anh, sao có thể chia cho cô ấy một nửa được? Chia một phần ba cho cô ấy đã là tốt rồi.”
Chu Cảnh Thừa cảm thấy Bạch Đường nói có lý, vì thế đề nghị với tôi nhà thuộc về anh ta, xe thuộc về tôi, tiền gửi ngân hàng anh ta hai mươi vạn, tôi mười vạn.
Tất nhiên là tôi không đồng ý.
Tiền lương cơ bản của tôi tuy không cao bằng anh ta, nhưng thưởng cuối năm của tôi có thể bằng tiền lương cả năm của anh ta.
Chiếc xe đó là lúc trước tôi dùng thưởng cuối năm mua.
Lúc trước mua nhà, nhà tôi cũng góp một nửa.
Tiền trang hoàng không đủ, tôi dùng tiền tiết kiệm trước khi kết hôn gánh vác hơn phân nửa.
Vốn định cùng anh ta sống thật tốt, không nghĩ tới, là tôi nhìn lầm.
Hiện tại cuộc sống không trôi qua nổi, tài sản mỗi người một nửa, đã xem như tiện nghi cho anh ta rồi.
Hai người chúng tôi không tìm được ý kiến chung, đành phải khởi tố ly hôn.
6.
Khi tôi chuẩn bị khởi tố hồ sơ ly hôn, Bạch Đường vẫn ở nhà tôi.
Còn tôi ở khách sạn.
Phòng ngủ chính của tôi có một nhà vệ sinh lớn, bên trong có bồn tắm.
Bồn tắm kết nối với ứng dụng trong điện thoại di động của tôi, có thể điều khiển nhiệt độ nước và tần suất mát xa thủy lực từ xa.
Đêm nay, ứng dụng điện thoại di động của tôi bật lên tin nhắn, hiển thị bồn tắm đang sử dụng.
Nhiệt độ nước 40 độ.
Tôi ngay lập tức trở nên cảnh giác.
Bồn tắm này là dành riêng cho tôi, Chu Cảnh Thừa gần như không dùng, anh ta chỉ thích tắm vòi sen.
Huống chi, anh ta tắm không thích nước quá nóng, nhiều nhất 38 độ.
Tôi nghi ngờ Bạch Đường đang dùng bồn tắm của tôi.
Nhà tôi rõ ràng có hai cái nhà vệ sinh, ngoại trừ phòng ngủ chính này, bên cạnh phòng ngủ phụ có một cái vệ sinh công cộng.
Có gian tình.
Để xác minh suy đoán của tôi, tôi bấm gọi video Chu Cảnh Thừa.
Chu Cảnh Thừa đợi hơn mười giây mới chậm rãi kết nối cuộc gọi video.
Anh ta làm việc trong thư phòng, nhìn tôi trong video, lạnh mặt nói:
“Sao? Đã biết mình sai rồi phải không? Nhưng tôi sẽ không tha thứ cho cô.”
Tôi không trả lời anh ta, trực tiếp hỏi:
“Bạch Đường đang ngâm mình trong phòng ngủ chính sao?”
Chu Cảnh Thừa vẻ mặt khó chịu nói.
“Thì sao? Phòng ngủ phụ lại không có bồn tắm, cô ấy đến phòng ngủ chính tắm một cái mà thôi. Chúng ta cũng sắp ly hôn rồi, cô còn có thể để ý sao?”
“Tôi thật sự là phục rồi!”
Tôi chuyển cuộc gọi video sang cửa sổ nổi, mở ứng dụng điều khiển bồn tắm, tăng nhiệt độ nước và nhấn ngẫu nhiên các nút massage spa.
Đầu dây bên kia, truyền đến tiếng thét chói tai của Bạch Đường:
“A – -”
Chu Cảnh Thừa vội vàng đứng dậy, đi tới cửa phòng ngủ chính, cất giọng hỏi:
“Bạch Đường, em làm sao vậy?”
“Nhiệt độ nước này sao càng ngày càng nóng? Nước còn phun loạn. ”
Bạch Đường luống cuống tay chân từ trong bồn tắm đi ra.
“Em cẩn thận một chút, đi ra trước đi, đừng ngâm nữa.”
Chu Cảnh Thừa bỏ lại câu này, trở lại thư phòng, cầm lấy điện thoại chất vấn tôi:
“Hạ Tri Hoan, có phải cô điều khiển bồn tắm không? Cô có thể đừng keo kiệt như vậy có được hay không?”
Tôi nhíu mày:
“Tôi cho dù có hào phóng đến đâu cũng không nhịn được người phụ nữ khác ngâm bồn tắm của tôi, anh bảo cô ta cút ra đây!”
“Cô có bệnh.”
Chu Cảnh Thừa vừa định mắng tôi, phòng tắm phòng ngủ chính lại truyền đến một tiếng thét chói tai:
“A – -”
Chu Cảnh Thừa ngay cả video cũng không cúp, cầm di động đẩy cửa phòng ngủ chính, vọt vào.
Ống kính quét đến Bạch Đường đang trần truồng nằm trên sàn phòng tắm, trên người ướt sũng.
Bạch Đường khóc nức nở nói:
“Cảnh Thừa, mau tới đỡ em, vừa rồi em từ trong bồn tắm đi ra không cẩn thận trượt chân.”
Chu Cảnh Thừa đi tới lấy khăn tắm đắp lên người Bạch Đường, đỡ cô ta đứng lên.
Anh ta đại khái đã quên, tôi bên này còn có thể nhìn thấy.
Thật tuyệt vời. Tôi quyết đoán ấn nút ghi hình.
Chu Cảnh Thừa đỡ Bạch Đường lên giường, hỏi cô ta:
“Em không sao chứ? Ngã có nghiêm trọng không?”
Bạch Đường cảm giác được điều gì đó, sắc mặt đại biến, xấu hổ nói:
“Chu Cảnh Thừa, anh mau gọi xe cứu thương đi, em cảm giác…… hình như em đang chảy máu.”
Cô ta nói xong để Chu Cảnh Thừa quay lưng lại, cô ta đứng lên nhìn.
Tấm chăn trắng tinh của tôi bị máu của cô ta nhuộm đỏ một khối.
“Anh đưa em đi bệnh viện.”
Chu Cảnh Thừa đi giúp Bạch Đường lấy quần áo, bảo cô ta thay.
Đều là Bạch Đường tự mình làm, bên ngoài có toilet không cần, thế nào cũng phải đến phòng ngủ chính ngâm bồn tắm của tôi.
Cô ta không té ngã thì ai té ngã chứ?
Đáng đời!
7.
Chu Cảnh Thừa lái xe đưa Bạch Đường đến bệnh viện.
Đứa bé trong bụng cô ta không giữ được.
Bạch Đường khóc sướt mướt, Chu Cảnh Thừa an ủi cô ta, đi ra hành lang gọi điện thoại cho tôi:
“Hạ Tri Hoan, cô thật ác độc, cô và Bạch Đường đều là phụ nữ, cô tội gì phải làm khó cô ấy? Cô ấy hiện tại đã sảy thai rồi, cô hài lòng chưa?
Tôi gật đầu: “Rất hài lòng.”
Tôi nói xong hỏi ngược lại:
“Anh cũng biết phụ nữ tội gì phải làm khó phụ nữ, người tốt nhà ai lại vác bụng to đến nhà người khác ở nhờ? Lại còn dùng bồn tắm của chủ nhà? Cô ta không xứng đáng sao?”
“Tôi nói không lại cô, cô cứ mạnh miệng đi, cái nhà này cô cũng đừng trở về, tôi không muốn nhìn thấy cô.”
Chu Cảnh Thừa nói xong cúp điện thoại.
Tôi vốn không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy anh ta và Bạch Đường.
Nhưng mà nếu anh ta nói như vậy, tôi cũng không vui.
Tôi không muốn trở về là việc của tôi, anh ta không thể không cho tôi trở về.
Được, nếu anh ta đã nói không cho tôi về nhà, vậy anh ta và Bạch Đường cũng đừng nghĩ trở về nữa.
Tôi lập tức trở về nhà một chuyến.
Trên giường còn có vết máu của Bạch Đường, thật xui xẻo.
Tôi gọi một người làm theo giờ tới thu dọn, ném hết ga trải giường và vỏ chăn, đổi cái mới.
Trong bồn tắm dùng nước khử trùng rửa vài lần.
Tôi còn bảo nhân viên vệ sinh thu hết quần áo của Bạch Đường lại, ném vào thùng rác dưới lầu.
Tôi thay đổi mật khẩu khóa trong nhà, sau đó lắp đầy camera giám sát.
Xong việc, tôi rời khỏi nhà.
Chờ Bạch Đường xuất viện, Chu Cảnh Thừa đưa cô ta về nhà.
Bạch Đường nhìn thấy quần áo của cô ta trong thùng rác, tức giận nhặt lên, hỏi Chu Cảnh Thừa:
“Có phải Hạ Tri Hoan ném không?”
“Ngoại trừ cô ta ra còn có thể là ai? Quên đi, anh sẽ mua cho em cái mới. ”
Chu Cảnh Thừa dẫn Bạch Đường về nhà.
Đến cửa nhà, Chu Cảnh Thừa ấn mật mã trong nhà.
Giọng nói nhắc nhở mật khẩu sai.
Chu Cảnh Thừa lại thử hai lần, vẫn là sai mật mã.
Anh ta lại thử mở khóa vân tay, nhắc nhở vân tay này đã mất hiệu lực.
Bạch Đường nói:
“Nhất định là Hạ Tri Hoan đã về, sau đó sửa lại mật mã và vân tay.”
Chu Cảnh Thừa gọi điện thoại cho tôi, lại truyền đến tiếng bận.
Tôi đã kéo anh ta vào danh sách đen.
Chu Cảnh Thừa gọi điện thoại bảo thợ mở khóa đến mở khóa.
Tôi gọi cho quản lý:
“Xin chào, có người đang cạy khóa nhà tôi, xin hãy giúp tôi ngăn cản.”
Bình thường trong nhà có việc đều là tôi liên hệ quản lý, quản lý đã biết tôi từ lâu.
Sau khi quản lý chạy tới, thấy Chu Cảnh Thừa đưa một người phụ nữ xa lạ về nhà, lúc này đề nghị Chu Cảnh Thừa xác nhận mật mã với tôi, đừng cạy khóa.
Sau khi thợ mở khóa biết được tình huống, không dám hỗ trợ mở khóa nữa, mang theo hộp dụng cụ rời đi.
Hàng xóm khác đi ra nhìn, chỉ chỉ Bạch Đường nói:
“Cô gái này là ai? Sau khi cô ta đến, chủ nhà liền dọn ra ngoài, thật không biết xấu hổ.”
“Hiện tại đều sống cởi mở như vậy sao? Hai vợ chồng nhà người ta đang sống rất tốt, cô đến đây góp vui cái gì chứ?”
“Vội vàng làm người thứ ba tới như vậy, không phải là quá ghê tởm sao?”
“Người đàn ông này cũng vậy, thật không hiểu nổi mà.”
Bạch Đường bị hàng xóm nói mặt lúc đỏ lúc trắng.
Cô ta xoay người rời đi, Chu Cảnh Thừa đuổi theo.
Bạch Đường ở trong xe nói với Chu Cảnh Thừa:
“Cảnh Thừa, em không nghĩ sẽ mang đến cho anh nhiều phiền toái như vậy, em vẫn là nên dọn đến khách sạn ở thôi.”
Chu Cảnh Thừa vừa rồi bị hàng xóm nói đến mất mặt, nghe vậy liền gật đầu:
“Được, anh đặt khách sạn cho em.”
8.
Chu Cảnh Thừa đặt khách sạn cho Bạch Đường, đặt liền một tháng.
Số tiền bỏ ra là tài sản chung của vợ chồng chúng tôi.
Bạn thân nhắc nhở tôi:
“Cậu phải phòng ngừa anh ta chuyển tài sản.”
Tôi đã nghĩ tới điểm này, anh ta xưa nay luôn có thói quen tiết kiệm tiền riêng.
Bây giờ gặp tình huống như thế này, anh ta nhất định sẽ chuyển nhượng tài sản để chừa cho mình một lối thoát.
Tôi muốn thu giữ bằng chứng cho thấy anh ta đã chuyển nhượng tài sản thuộc sở hữu chung.
Đến lúc đó khởi tố ly hôn, có thể tranh thủ lấy được nhiều tài sản hơn cho tôi.
Tôi còn mời một thám tử tư, bảo anh ta đi theo Bạch Đường và Chu Cảnh Thừa bất cứ lúc nào, thu thập chứng cứ ngoại tình trong hôn nhân của anh ta.
Chu Cảnh Thừa đến cửa công ty tôi chặn tôi lại:
“Như cô mong muốn, Bạch Đường đã đến khách sạn, bây giờ cô có thể nói cho tôi biết mật mã trong nhà chưa?”
Tôi không muốn dây dưa với anh ta, gửi mật mã cho anh ta.
Bạch Đường ở khách sạn dưỡng sức một thời gian, mỗi ngày Chu Cảnh Thừa đều dùng nguyên liệu nấu ăn cao cấp nấu canh đưa đến cho cô ta uống.
Còn đặt cho cô ta tổ yến ăn sẵn một tháng, mỗi ngày sớm tối mỗi người một lọ.
Còn dẫn cô ta đi dạo phố, mua cho cô ta rất nhiều quần áo mới và đồ dùng hàng ngày.
Thám tử tư đã chụp lại tất cả những thứ này.
Tôi nhìn bức ảnh, chỉ cảm thấy lúc trước mình bị mù.
Bình thường tôi sống tằn tiện như vậy là để anh ta phung phí cho người phụ nữ khác ư?
Bạch Đường lấy lý do em trai kết hôn không đủ lễ hỏi, tìm Chu Cảnh Thừa mượn năm vạn.
Chu Cảnh Thừa giấu tôi cho cô ta mượn.
Hai người bọn họ đều tự có tính toán trong lòng, Bạch Đường nghĩ thầm, chờ sau khi cô ta và Chu Cảnh Thừa thân thiết, tiền này có thể không trả.
Chu Cảnh Thừa lại nghĩ thầm, vạn nhất chúng tôi thật sự đi tới một bước ly hôn kia, số tiền này có thể đi qua, và chiếm làm của riêng anh ta.
Một tháng sau, Chu Cảnh Thừa thấy Bạch Đường rầu rĩ không vui, liền đề nghị sẽ dẫn cô ta đi nhảy bungee.
Anh ta nói nhảy bungee có thể khiến người ta quên đi phiền não.
Ngoại trừ sinh tử, những thứ khác đều là chuyện nhỏ.
Bạch Đường đồng ý, đi theo anh ta đi nhảy bungee.
Bạch Đường còn đăng lên nhóm bạn bè:
[ Lần đầu nhảy bungee tiên trong đời.]
Trong ảnh, mặc dù Chu Cảnh Thừa không lộ diện, nhưng Bạch Đường lại chụp ảnh nắm tay anh ta.
Trong ảnh, đầu ngón tay Chu Cảnh Thừa không đeo nhẫn cưới.
Nhảy bungee kết thúc, họ lại đi đến quán bar và uống say.
Chu Cảnh Thừa đỡ Bạch Đường về khách sạn, ở trong phòng cô ta cũng không đi ra.
Sau khi thám tử tư nói cho tôi biết, tôi dẫn người đi bắt gian, vừa vặn bắt được cảnh Chu Cảnh Thừa và Bạch Đường đang lăn lộn.
Tôi và Chu Cảnh Thừa mặc dù đang ầm ĩ ly hôn, nhưng còn chưa chính thức đi theo trình tự, đây là anh ta ngoại tình trong hôn nhân.
Có bằng chứng anh ta chuyển tài sản trong hôn nhân và ngoại tình trong hôn nhân, tôi chính thức đệ đơn ly hôn.
Ngày hôm sau, sau khi Chu Cảnh Thừa tỉnh rượu, tìm tôi hàn huyên một lần.
Anh ta ảo não nói:
“Tri Hoan, anh sai rồi, ngày hôm qua đều là bởi vì uống rượu quá nhiều, sẽ không có lần sau, em tha thứ cho anh được không, chuyện quá khứ cứ như vậy để nó trôi qua đi, chúng ta hãy sống thật tốt cùng nhau nhé.”
Tôi biết anh ta không thực sự hối hận.
Anh ta chỉ là ý thức được diễn biến của sự việc đã vượt quá tầm kiểm soát của anh ta, còn tiếp tục như vậy, anh ta sẽ thân bại danh liệt, tay trắng ra đi.
Tôi lắc đầu, ngữ khí bình tĩnh mà kiên quyết:
“Muộn rồi, quay đầu lại đã không còn bờ, chúng ta làm thủ tục ly hôn đi.”
“Thật sự không có cơ hội hòa hảo sao?”
Chu Cảnh Thừa vẫn không cam lòng.
“Không phải em vẫn luôn muốn đi Maldives du lịch sao? Bây giờ anh sẽ đi đặt vé máy bay, đặt khách sạn, chúng ta đi du lịch, xem như anh nhận lỗi với em, sau này em muốn đi đâu, anh đều đi cùng em.”
Tôi nhớ lúc chúng tôi kết hôn, đã bàn bạc qua muốn đi Maldives hưởng tuần trăng mật, sau đó là bởi vì cân nhắc đến muốn tiết kiệm tiền nên không đi.
Nhưng gần đây tiền anh ta tiêu trên người Bạch Đường, cũng không chỉ là tiền đi Maldives một chuyến.
“Ha.”
Tôi cười lạnh.
” Chu Cảnh Thừa, sao anh lại ngây thơ như vậy? Sau này nơi tôi muốn đi sẽ không có anh, tự tôi cũng có thể đi.”
Mặc cho anh ta khuyên can mãi, tôi đều rất kiên định muốn ly hôn với anh ta.
Chu Cảnh Thừa cứu vãn tôi không được, kiên định quyết tâm nắm chặt Bạch Đường của anh ta