Trì Đường Hữu Du - Ngoại truyện 2
Ta là Trần Du.
Đây là năm thứ hai khi thành hôn cùng Trì Đường. Hiện tại nàng đang ngủ ngon lành bên cạnh .
Lần đầu tiên gặp nàng chính là sinh nhật 12 tuổi của nàng, ngày đó cùng Lục vương gia đánh cờ. Kết quả tất nhiên là thắng, ai bạc, liền đưa cho một chiếc túi thơm.
Một cái túi , hình thêu đó nghĩ là một con cá, là một con cá chêt’. Nàng thấy cầm liền chạy tới chất vấn :
“Tại ngươi chiếc túi thơm ?”
Ta với nàng: “Đây là chiếc túi gấm thêu hình con cá, lục vương gia thua nên đưa nó cho .”
Lúc đấy nàng oà . Hôm đó, nàng bao lâu dỗ dành nàng bấy lâu, bởi chính là một nam nhi trách nhiệm.
Nàng đến mức ngủ quên xe ngựa của , vẫn là đưa nàng về phủ. Nhìn nàng thút thít nức nở xuống xe, cầm chiếc túi thơm thêu con cá, trong lòng âm thầm cảm thấy Diệp Nhuận thể thống gi
Mấy ngày đó, khuyên nàng nên tránh xa tên đó nhưng thích nàng.
Nhớ mấy năm , trong mắt nàng chỉ Diệp Nhuận, vì để gả cho cũng phí ít tâm tư. Mà cũng phí ít tâm tư để cho cuộc hôn nhân thành. tính bằng trời tính, nàng vẫn gả cho Diệo Nhuận.
Đêm đó, biết nàng bỏ mạng ở lục vương phủ, lòng như lửa đốt, lập tức cho điều tra mới biết hung thủ chính là Diệp Nhuận cùng trắc phi của liên thủ làm.
Đêm đó, phu nhân của , chính là nội gián của Bắc quốc- Kỳ Yên cũng trượt chân rơi xuống nước, nhưng để tâm. Ta động nàng , giữ cho nàng cái mạng bởi vì Kỳ Yên đó giống nàng đến bảy, tám phần.
Chỉ là những ngày đó, tính cách thay đổi, còn gọi là phu quân. Ta quá hiểu rõ Trì Đường, đoán nàng chính là Trì Đường cũng khó nhưng chuyện làm thấy vô cùng khó tin.
Ta vạch trần nàng, bởi vì thích khi nàng nũng nịu gọi một tiếng phu quân.
…………
Năm nay là năm thứ bảy khi cùng Trì Đường thành hôn. Chúng với một trai một gái, hai đứa nhỏ cũng mấy tuổi .
Thời gian rảnh thường đưa mẹ con nàng câu cá. Nàng luôn luôn hỏi tại biết nàng thích câu cá, từ lâu đã ý với nàng . Ta :
“Phải, bởi năm nàng 12 tuổi, đã ít lần Trì đại nhân kể nàng ở bờ sông câu cá đến mức ngủ quên, đã còn cắm đầu xuống nước.”
Ta xong, nàng im lặng. Trong lòng nàng lúc đang mắng đúng ?
……….
Ta và Trì Đường đã thành hôn 22 năm.
Con gái chúng đã đến tuổi thành hôn, nàng ôm con gái nức nở, với tên tiểu tử thúi :
“Ngươi dám bắt nạt con gái , nhất định sẽ vác dao tới tìm ngươi tính sổ.”
Ta tất nhiên cũng rời xa con bé nhưng nhịn mà bật , tiến lên lau nước mắt ôm lấy nàng.
“Chàng gì chứ?” Nàng hỏi.
“Ta mang dao đến cho nàng.” Ta đáp.
Nàng xong, nữa mà bật .
………..
Năm nay là năm thứ 25 cùng Trì Đường thành hô.
Chúng ôm cháu ngoại bé bỏng của .
Nàng cúi đầu chơi với đứa nhỏ, mãi ngừng.
Ta nhớ về hai đứa nhỏ của chúng lúc mới sinh .
…………
Năm nay là năm thứ 30 cùng Trì Đường thành hôn.
Hôm nay là Tết Thất tịch, đường vô cùng náo nhiệt.
Ta mua cho nàng một chiếc kẹo hồ lô đường.
Nàng ăn vui vẻ: “Ta còn là trẻ con nữa .”
Ta nàng cũng theo: “Ta quan tâm, nàng ở trong lòng , mãi mãi là trẻ con.”
…………
Năm nay là năm thứ 40 cùng Trì Đường thành hôn. Mấy năm nay trí nhớ nàng , xin tân đế cáo quan, ở nhà cùng nàng.
Thỉnh thoảng nàng sẽ hỏi: “Khi nào chúng mới thể ngoài chơi?”
Đôi khi một ngày hỏi đến vài lần, vẫn kiên nhẫn trả lời nàng mà hề thấy phiền.
………..
Năm nay là năm thứ 45 cùng Trì Đường thành hôn.
Nàng còn nhận hai đứa nhỏ của chúng , lúc nàng cũng nhớ là ai.
Nàng cùng tán cây cổ thụ, nhẹ nhàng :
“Ta một phu quân yêu .”
Ta hỏi nàng:
“Làm nàng biết yêu nàng?”
“Chàng dùng cả đời của cho biết đáp án..”
Hoàn Toàn Văn.