Trà Xanh Nhỏ Tránh Xa Bạn Trai Mị Ra! - Chương 1
1.
Lần đầu tiên gặp bạn trai, tôi đã nhổ một cái cây lên.
Vào ngày trồng cây, tôi và bạn cùng phòng cùng trong hội bảo vệ môi trường cùng nhau kéo một cây non vào hố đã đào xong, cô ấy đỡ cây tôi xúc đất, làm việc với khí thế ngút trời.
“Duyệt Duyệt, cậu không cảm thấy cái cây này của chúng mình hơi lệch sao?” Bạn cùng phòng ngẩng đầu, lo lắng hỏi.
Đúng vậy, dùng mắt thường cũng có thể thấy nó lệch.
Thế là tôi lại bắt đầu tính toán, làm một chuyện sau này nhớ lại không biết nên cảm thấy may mắn hay bất hạnh vì đã quyết định vi phạm tổ huấn.
Hai chân tôi mở rộng, vào tư thế đứng tấn, hai tay giữ lấy cây nhỏ kia, dùng sức phát lực, muốn dựa vào sức của mình mà rút cây lên.
Kết cục chính là, trong tiếng cười “ha ha ha ha ha ha ha ha ha Lý Duyệt cậu ngã ngựa rồi” đinh tai nhức óc của bạn cùng phòng, một tiếng rầm vang lên, cây hình như bị nhổ đến tận gốc, mồ hôi óng ánh chảy xuống từ khuôn mặt cần cù lao động hồng hào của tôi, đầy kiêu ngạo và vinh quang.
Trong không gian yên lặng như tờ, bạn trai tương lai của tôi, lúc đó là phóng viên sưu tầm hình ảnh sân trường, miệng há lớn, ngơ ngác nhìn mọi chuyện diễn ra và kết thúc.
Máy ảnh trong tay anh cũng không làm nhục sứ mệnh, tách một tiếng, ghi lại giây phút vinh quang này.
Vào ban đêm, trên diễn đàn trường xuất hiện một loạt ảnh kèm theo caption: “Tăng cường không gian xanh, dáng vẻ hùng vĩ của những cô gái phủ xanh đồi trọc.”
Từ ngày đó trở đi, bạn trai tôi chìm sâu vào mị lực của riêng mình tôi, điên cuồng theo đuổi tôi.
Còn tôi, cũng nổi tiếng khắp trường bốn năm đại học.
2.
“Reng reng.”
Tiếng WeChat vang lên vô cùng rõ ràng trong phòng tự học yên tĩnh. Tôi nhìn bạn trai mình đang rất nghiêm túc… nằm sấp trên bàn ngủ, thở dài, cầm điện thoại của anh lên, định chỉnh thành im lặng.
Không ngờ tin nhắn chưa đọc lại khiến tôi phải nhướng mày.
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh Thần Hiên ~]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Lúc trước làm phiền anh quá, cuối tuần anh có rảnh không, em mời anh ăn cơm nha [trái tim.jpg].]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Mèo con ngoan ngoãn.jpg]
Bạn trai tôi tên Thần Hiên, chỉ nghe hai chữ này đã cảm thấy rất có khí chất của tổng giám đốc bá đạo. Thêm một chữ anh nữa, lập tức trở nên dịu dàng hơn nhiều.
Cái tên dễ nghe như vậy, đáng tiếc lại có một cái họ kéo khí chất xuống: Mã.
“Mã Thần Hiên.” Tôi chế giễu tên của anh không mới cũng không cũ, rất có khí chất kết hợp giữa nông thôn và thành thị.
Anh không phục: “Họ Mã thì sao, có rất nhiều ngôi sao mới nổi họ Mã.”
Tôi: “Nói em nghe xem.”
Anh giơ tay ra đếm: “Mã Siêu, Mã Lương, Mã Trí Viễn… Suýt nữa thì quên, còn có cả Mã Tam Lập nữa!”
Tôi: “…Những người anh nói đều là minh tinh mới nổi thật sao?”
Hai mắt anh rưng rưng: “Mã Tam Lập cũng không phải sao?”
Anh: “Vậy Neymar (1) có trong đó không?”
(1) phiên âm của Neymar trong tiếng Trung là Mã Nhĩ
Tôi: “Neymar đúng là có trong đó… Neymar là họ Mã sao?”
Tôi nhìn điện thoại trong tay, lại nhìn bạn trai đang say ngủ, yên lặng cúi đầu nói nhỏ bên tai anh: “Em xem điện thoại của anh nha.”
Đã hỏi, không nghe là do anh thôi.
Tôi thuần thục nhập 0424, mở khóa.
Mật mã này không phải là sinh nhật của anh, cũng không phải sinh nhật của tôi. Lần đầu tiên biết, tôi đã rầu rĩ rất lâu, là sinh nhật của người nhà anh sao, hay là sinh nhật bạn gái cũ?
Sau này tôi hỏi anh, không ngờ anh lại kinh ngạc hỏi lại: “Em không biết?”
Anh: “Đây là ngày Avengers 4 được công chiếu tại Trung Quốc.”
Anh: “Là ngày mất của Iron Man đó!”
Tôi: “…”
Tôi: “Quá đau lòng, vậy anh có đập chậu cho người ta không?”
Rốt cuộc tôi đã biết vì sao anh có một khuôn mặt đẹp trai nhưng trước khi yêu tôi lại ế từ trong bụng mẹ.
Tôi lướt lên đọc tin nhắn của anh và Giang Khả Nhi.
Không đọc không biết, đọc rồi mới được mở rộng tầm mắt.
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh Thần Hiên, anh có ở đó không?]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [?]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Sáng nay em mua trà sữa của bộ phận chúng ta, mua thừa một ly.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Ở đây em cũng không quen biết ai, chỉ có anh Thần Hiên tốt với em. Em để trà sữa lên bàn anh rồi ~]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Ừ ừ, cảm ơn cô.]
Minh tinh thời đại Mã Tam Lập: [Đã đề nghị chuyển khoản.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Ôi chao, sao anh lại khách sáo vậy [lè lưỡi.jpg].]
Nói vậy nhưng cô ta cũng không từ chối chuyển khoản.
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh Thần Hiên từ từ uống nha ~ Đừng để người khác nhìn thấy.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Đây là bí mật nhỏ của chúng ta nha [trái tim.jpg].]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Tôi đã uống xong, chỉ ba ngụm.]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Uống trà sữa còn phải làm nhiệm vụ, tôi cũng đâu phải gián điệp của quân địch.]
Tôi: …Anh đang biểu diễn kĩ năng ba ngụm nuốt trọn thế giới đấy à?
Trà xanh nhỏ rất kiên nhẫn, mấy ngày liên tục thả thính.
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh Thần Hiên, tay của em đau quá.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Sức em yếu… Hôm đó mua trà sữa của bộ phận chúng ta cho anh, rất rất rất rất nặng, cũng không có ai giúp em…]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Nhưng không sao, em là một cô gái kiên cường ~ Một mình vẫn có thể làm được.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Gửi ảnh có bộ lọc ánh sáng nhẹ nhàng.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Chỉ là vết đỏ trên tay rất nghiêm trọng… Haiz, đôi khi vẫn thấy buồn vì chỉ có một mình. Nếu như bên cạnh có người để dựa vào, dù chỉ là đi cùng đường với em thôi em cũng sẽ vui hơn nhiều…]
Đọc đến đây, tôi không khỏi lấy làm lạ.
Đầu tiên là yếu thế, bày tỏ rõ tình hình bị thương của mình. Sau đó lại đặc biệt nhắc lại chuyện “mua trà sữa của bộ phận cho anh”, ám chỉ mình đã cố gắng vì người ta. Sau những chiêu tiến lùi kết hợp là hình ảnh một người vừa yếu đuối vừa kiên cường, hình tượng một cô gái trong sáng như hoa sen mới nở nhưng lại rất tích cực chỉ có trong trang viết.
Cuối cùng, nhấn mạnh rằng mình không có bạn trai khiến người ta phải cảm thấy mơ màng.
Ai đọc cũng không thấy mơ màng chút nào.
Mặc dù vẻ mặt tôi không chút cảm xúc nhưng bàn tay dưới bàn đã nắm chặt.
Không ngờ…
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Ha ha, cô tốt nghiệp cấp hai kiểu gì vậy?]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [?]
Tôi: ?
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Kiến thức vật lí cấp hai nha. Cùng một áp suất tác dụng lên mặt ngoài của vật thể, diện tích chịu lực càng lớn, cường độ chịu nén càng nhỏ, hiệu quả của áp lực càng không rõ.]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Gửi một hình ảnh]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Đây là sơ đồ phân tích lực túi trà sữa sẽ phải chịu.]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Đây là sơ đồ phân tích lực cô tác động lên túi trà sữa.]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Lên đại học nên quên hết kiến thức cấp hai rồi sao ha ha ha ha.]
Nói thật, nhìn lịch sử trò chuyện, tôi rất đồng tình cho bản thân mình, thậm chí mấy chục giây trước trong đầu tôi đã bổ não ra được một kịch bản cô vợ nghèo hèn báo thù.
Bây giờ tôi lại khá đồng tình với trà xanh nhỏ.
Trà xanh nhỏ không hổ là trà xanh nhỏ. Trong mắt tôi, cuộc trò chuyện này đã đi đến kết thúc, vậy mà cô ta lại còn có thể làm như không có chuyện gì tiếp tục đi tìm anh.
Dùng mắt thường thôi cũng có thể thấy sự kiên nhẫn của Mã Thần Hiên dần cạn kiệt, mỗi lần rep tin nhắn đều kéo dài từ một đến hai ngày nhưng cô ta vẫn không từ bỏ.
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh Thần Hiên, bên ngoài rất tối… Em nhát gan, anh có thể đến tầng ba đón em không?]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh ơi anh là người đẹp trai nhất, lần trước em còn mua trà sữa cho anh uống nữa [trái tim.jpg].]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Đã gửi một âm thanh]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Cô có thể nghe quốc ca rồi về. Chủ nghĩa cộng sản sẽ xua tan hết bóng tối và ma quỷ.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Anh Thần Hiên ~ Anh có thể sửa máy tính giúp em không?]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Tôi không biết.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: [Không phải anh học khoa máy tính sao?]
Minh tinh thời đại mới Mã Tam Lập: [Đúng. Cô có thể hỏi tôi mối quan hệ giữa biến đổi Z của chuỗi lấy mẫu và biến đổi Fourier rời rạc DFT là gì.]
Người chủ trì cấp 17 Giang Khả Nhi: […]
Tôi tắt điện thoại, yên lặng lay tỉnh bạn trai ở bên cạnh.
Mã Thần Hiên vẻ mặt mơ màng, lau nước bọt: “Tan học rồi sao?”
Tôi: “Chưa tan.”
Tôi: “Anh có hứng thú mở một lớp dạy không?”
Mã Thần Hiên: “?”