Tra Nam Hối Hận Rồi - Chương 5
Không biết từ lúc nào Thẩm Ý Chi đã xuất hiện bên cạnh tôi, anh ta quát mắng người anh em từng thân thiết của mình.
Chu Hạo khinh thường nhìn chúng tôi: “Anh còn tưởng mình là nhân vật gì chứ.”
“Thấy anh tàn phế, thương hại anh thôi.
“Tôi nói cho anh biết, bố anh đã đón đứa em trai mười hai tuổi của anh về nhà rồi.”
Hóa ra nhà họ Thẩm còn có một đứa con riêng, tôi không khỏi kinh ngạc.
Xem ra Thẩm Ý Chi đã bị chú Thẩm từ bỏ rồi, còn dì Thẩm… thôi bỏ đi.
“Chu Hạo, cút ra ngoài cho tôi!” Thẩm Ý Chi đã ở bên bờ tức giận rồi, chỉ tiếc là anh ta không thể đứng dậy đánh hắn ta.
Chu Hạo bị Thẩm Ý Chi đuổi khách, ngược lại còn ngồi xuống.
“Cút!”
“Thẩm Ý Chi anh lại làm trò gì thế hả?!” Lâm Tuế Tuế đuổi theo, không khách khí đá vào chân tàn phế của Thẩm Ý Chi một cái: “Còn thấy tôi hôm nay mất mặt chưa đủ sao?”
Lâm Tuế Tuế lại một trận chửi mắng Thẩm Ý Chi.
“Thôi đi chị dâu, ra ngoài thì nể mặt anh Thẩm một chút.” Chu Hạo cười ha hả: “Huống hồ, người cũ đang ở đây mà.”
Hắn ta vừa nói vừa chuyển ánh mắt sang tôi.
Tôi vốn không muốn gây thêm chuyện lúc này, nhưng Chu Hạo này dù là kiếp trước hay kiếp này đều quá hèn hạ.
Tôi cầm lấy chai rượu vang trên bàn hắt thẳng vào mặt hắn ta, trong ánh mắt kinh ngạc của hắn ta, tôi cảnh cáo: “Anh muốn sỉ nhục Thẩm Ý Chi thế nào là chuyện của anh nhưng đối với tôi thì giữ mồm giữ miệng cho sạch.
“Nếu không tôi không ngại nói cho nhà họ Thẩm biết những chuyện anh làm trong bóng tối.
“Ví dụ như, cái ông tổng họ Lâm kia thích…”
Kiếp trước Chu Hạo thích giới thiệu đủ loại cô gái cho những ông tổng có sở thích biến thái.
Ông tổng họ Lâm kia chính là “Nhân tình.” mà hắn ta tìm cho Thẩm Ý Chi.
Chu Hạo nghe tôi nhắc đến ông tổng họ Lâm, trong nháy mắt đã ngoan ngoãn như cút.
“Tiểu Hòa…” Thẩm Ý Chi nghẹn ngào gọi tôi: “Xin lỗi em, anh thật sự không biết cuộc sống sau khi tàn phế lại…”
Màn hình lớn đột nhiên phát ra tiếng, cắt ngang lời sám hối của Thẩm Ý Chi.
Tôi thấy Thẩm Vũ Yên kích động đứng lên.
23
“Chị Giang Hòa, hay là chị đi cướp hôn đi! Ngay mùng mười tháng sau.”
…
“Vũ Yên, em sẽ không thích…”
“Sao có thể, sao em có thể thích anh họ được?
“Được rồi, đúng là có hơi… nhưng anh ấy là anh họ ruột của em, chúng em chắc chắn không thể nào.
“Cho nên tôi muốn tìm cho anh họ một người chị dâu tốt.”
Màn hình không phát hình ảnh nhưng cuộc đối thoại giữa tôi và Thẩm Vũ Yên lại truyền đến tai từng người một cách rõ ràng.
Đám cưới vốn đã hỗn loạn này lại càng thêm hỗn loạn.
Thẩm Vũ Yên hét lên yêu cầu tắt video, Lâm Tuế Tuế sải bước tiến lên túm lấy cô ta đánh túi bụi.
Miệng cô ta chửi rủa om sòm, mấy người đàn ông lực lưỡng cũng không ngăn được cô ta.
Tôi lè lưỡi kinh ngạc, đúng rồi, một cô gái lớn lên trong gia đình trọng nam khinh nữ ở nông thôn thì làm sao có thể là đóa hoa yếu đuối được chứ.
Nghĩ đến cảnh cô ta và tôi trò chuyện trong nhà hàng trước đây, dáng vẻ bình thản, ung dung tự tại, tôi chỉ thấy châm biếm.
Tôi nhân lúc hỗn loạn lặng lẽ rời khỏi hiện trường, phía sau là tiếng gọi của Thẩm Ý Chi.
24.
Những chuyện sau đó tôi nghe được từ miệng người khác.
Sau khi những tâm tư đen tối của Thẩm Vũ Yên bị phơi bày, bố mẹ cô ta đã tìm đến anh trai mình cãi nhau một trận ra trò.
Họ cho rằng chắc chắn Thẩm Ý Chi đã làm gì đó quá giới hạn mới khiến Thẩm Vũ Yên nảy sinh tình cảm sai trái.
Chú Thẩm vốn đã thất vọng về Thẩm Ý Chi, giờ thì hoàn toàn từ bỏ anh ta.
Ngay cả dì Thẩm cũng bất lực từ bỏ đứa con trai của mình, may mà mẹ của đứa con riêng kia đã chết sớm, nuôi nó như con đẻ, bồi đắp tình cảm vẫn còn kịp.
Lâm Tuế Tuế đã ở bên bờ vực phát điên, cô ta đã mất hết mặt mũi, danh tiếng là một người đàn bà chanh chua cũng vang xa.
Cô ta muốn ly hôn, nhưng nhà họ Thẩm không định tha cho cô ta.
Nhà họ Thẩm cho rằng họ đã mất đi một đứa con trai là vì người phụ nữ này.
Nếu không phải cô ta mê hoặc Thẩm Ý Chi thì tôi và Thẩm Ý Chi đã thành một đôi.
Với tình cảm của tôi dành cho Thẩm Ý Chi, làm sao tôi có thể không cứu anh ta trong tai nạn đó?
Lúc đó người gãy chân sẽ là tôi, cùng lắm thì để Thẩm Ý Chi cưới tôi.
Nhà họ Thẩm đương nhiên vui vẻ với chuyện tốt để lấy danh tiếng này.
Mưu tính của họ quá tốt, chút đồng tình cuối cùng của tôi dành cho nhà họ Thẩm cũng biến mất.
25.
Nửa năm sau, Thẩm Ý Chi tự sát.
Trước khi chết còn mang theo cả Lâm Tuế Tuế.
Nghe nói là Lâm Tuế Tuế đã bắt tay với Chu Hạo, lén giới thiệu Thẩm Ý Chi cho một ông già có sở thích đặc biệt.
Sau đó…
Thẩm Ý Chi tỉnh lại thì đã hoàn toàn phát điên.
Anh ta vừa khóc vừa nói biết lỗi rồi, lúc trước là mình hồ đồ, vừa chửi Lâm Tuế Tuế không chết tử tế được.
Cuối cùng anh ta mơ mơ hồ hồ nói muốn thay đổi thời gian một lần nữa, nhất định sẽ kiên định chọn Giang Hòa.
Anh ta thuê người lẻn vào nhà mình, lén đổi thuốc bổ mà Lâm Tuế Tuế thường uống thành thuốc ngủ.
Thừa dịp Lâm Tuế Tuế hôn mê, anh ta đốt một ngọn lửa trong nhà, thiêu rụi cả chính mình.
26
Sau khi Thẩm Ý Chi chết, tôi nhận được một lá thư.
Là Thẩm Ý Chi gửi, tôi đoán chắc cũng chỉ là mấy lời sám hối vô nghĩa.
Tôi thậm chí còn không mở phong bì, trực tiếp ném vào thùng rác.
Làm lại từ đầu ư?
Không thể nào.
Ông trời sẽ không cho kẻ ác thêm một cơ hội nào nữa, cho dù có đi chăng nữa thì dù có lặp lại bao nhiêu lần, tôi cũng sẽ không vì anh ta mà dao động.
Tôi có mục tiêu sống rõ ràng, tôi chỉ muốn trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
-HẾT-