Tôi Không Phải Thế Thân
Đánh giá
Lượt đọc
Văn Án
Năm thứ năm ôm bụng bầu bỏ chạy.
Tôi mang theo hai đứa con trai, gái sinh đôi của mình tham gia chương trình tạp kỹ thì bị thái tử gia Bắc Kinh chặn lại.
Tôi nuốt nước miếng, dùng kỹ năng diễn xuất tốt nhất của mình.
"Lúc trước rời đi anh cũng là bất đắc dĩ nên em mới làm vậy thôi. Đi theo anh năm năm mà anh chẳng chịu cho em một danh phận gì cả, em cũng cần một mái nhà chứ."
Thái tử gia bị tôi chọc cho tức điên, chỉ biết cười nói: "Không phải em đã nói chúng ta chỉ nói chuyện tiền bạc, lấy chồng chính là tham tài hại mệnh sao?"