Tôi Không Phải Là Người Yêu Đương Mù Quáng - Chương 3
10
Cùng siêu thị gần đó mua đồ ăn, Kỳ Nhiên chọn thịt, đẩy xe đẩy, buồn chán xung quanh.
Đột nhiên một bóng dáng quen thuộc thu hút ánh của , Đoạn Yên thì là ai.
Lúc Kỳ Nhiên chọn xong thịt về phía , bạn thân hình như cũng nhận điều gì đó đang định đầu .
Tôi kéo Kỳ Nhiên nhanh chóng xổm xuống, trốn kệ hàng.
Kỳ Nhiên nghi hoặc nhướng mày.
“Sao ?”
Tôi bịt miệng , hiệu đừng chuyện.
“Về sẽ giải thích với .”
Anh ngoan ngoãn gật đầu.
Đợi một lúc, thò đầu cẩn thận dò xét xem bạn thân còn ở đó .
Cô vẫn còn ở đó, ánh mắt quét qua, tim nhảy lên một cái, ngay khi nghĩ sắp cô phát hiện thì cô như chuyện gì thu hồi ánh mắt.
Sau đó đẩy xe đẩy, nhanh chân về hướng khác.
Cũng may cũng may, vỗ vỗ ngực, tự dọa .
Trải qua chuyện , còn tâm trạng tiếp tục dạo nữa, vội vàng mua những thứ cần thiết, kéo Kỳ Nhiên về nhà.
Kỳ Nhiên tự giác nấu cơm, giúp một tay, nhặt rau các thứ.
Tay nghề của Kỳ Nhiên thật sự gì để chê, ăn đến căng tròn cả bụng, nếu thật sự ăn nổi nữa, còn ăn thêm.
chuyện chia tay thật sự nên , kéo dài lâu như , bạn thân tin tưởng như , mà dối gạt cô .
Gặp cô còn trốn tránh, quá với cô .
Đặt bát đũa xuống, do dự .
“Hay là chúng vẫn nên chia tay ?”
Tay Kỳ Nhiên đang cầm đũa khựng , sắc mặt lập tức lạnh xuống: “Lý do.”
Anh vốn dĩ đã vẻ ngoài mạnh mẽ, nhưng đây từng lạnh mặt với , cũng cảm thấy gì, bây giờ đột nhiên lạnh xuống, khí thế lạnh lẽo ập mặt.
Anh như , chút sợ , giọng cũng nhỏ xuống, cẩn thận giải thích.
“Đều là của , đây đồng ý ở bên là vì bạn thân của …”
Nói cho biết sự thật khi ở bên .
Kỳ Nhiên xong, mặt biểu cảm gì, rốt cuộc cảm xúc gì.
Dù cũng là của , cảm giác thời gian đều đang đùa giỡn , mặt tự nhiên thấp kém hơn một bậc.
“Chuyện là như , cảm thấy chia tay là cho cả hai chúng .”
Ngay khi cho rằng Kỳ Nhiên sẽ tức giận, chế nhạo một trận thì đột nhiên bình tĩnh , khí thế lạnh lẽo thu .
“Ồ.”
“Vậy thì ăn thêm một bữa cơm chia tay .”
Tôi trợn tròn mắt.
“Không đã ăn ? Còn ăn?”
Bị Kỳ Nhiên chằm chằm với khuôn mặt cảm xúc, rụt cổ , im lặng.
11
Nhất định ăn bữa cơm chia tay , cũng biết là vì .
Tôi dám cũng dám hỏi.
Đến một nhà hàng cao cấp, cảm thấy lạc lõng ở nơi .
Theo phong cách của Kỳ Nhiên, hẳn là phòng riêng ăn, định bước .
Cổ áo phía kéo , Kỳ Nhiên dùng ngón tay móc cổ áo kéo phía .
“Cứ ăn ở sảnh lớn là .”
Tôi tiu nghỉu sờ mũi, theo sát bước chân .
“À.”
Cho dù là sảnh lớn, cách bài trí cũng hơn những nơi khác, đặc biệt tao nhã, ở giữa ngăn cách bằng tranh chữ.
Điểm thiếu sót duy nhất là thể thấy tiếng chuyện của bàn bên cạnh.
“Cục cưng, chúng còn như mấy ngày nữa?”
Tai nhạy bén động đậy, giọng hóa thành tro cũng nhận .
Giọng của Thẩm Chu!!!
Quả nhiên là trai tồi, nhanh như đã quen khác .
Tôi lén lút mở ghi âm, quyết định ghi cho bạn thân , cho dù đã chia tay cũng đạp thêm Thẩm Chu một cú, cho bạn thân biết bộ mặt thật của !
“Uất ức cho yêu , đợi Tri Ý buông bỏ tên đàn ông tồi chết tiệt Kỳ Nhiên , chúng .”
Bụp.
Điện thoại rơi xuống đất, nếu nhầm thì đây là giọng của bạn thân.
Hai bọn họ căn bản chia tay…
Trong nháy mắt, đủ loại cảm xúc xông lên đầu, lừa dối, phản bội, đau lòng…
Sắc mặt giống như mâm gia vị đổ tung, đặc sắc vô cùng.
“Được , bé yêu, em ăn nhiều một chút, xem em gầy , a~”
“Yêu , moah moah~”
Ọe!
Vị trí Kỳ Nhiên chọn khéo, đúng là con đường mà bạn thân ăn xong qua.
Cô chia tay, thì cũng chia tay.
Nghĩ đến đây, kiên định gật đầu, thấy tiếng bạn thân ăn xong chuẩn .
Tôi vội vàng xiên một miếng trái cây cho Kỳ Nhiên.
“Nào, yêu, em đút cho ăn.”
Kỳ Nhiên khựng , trong ánh mắt khẩn cầu tha thiết của , nhếch môi, nhàn nhạt .
“Không chia tay ?”
Nghe thấy tiếng bạn thân dậy, điên cuồng nháy mắt, hạ thấp giọng .
“Không chia tay nữa, mau phối hợp với .”
Anh nheo mắt, ngay lúc bạn thân tới, chống dậy, cắn miếng trái cây từ tay .
Cảnh tượng bạn thân qua thấy.
Cô phát một tiếng kêu chói tai.
“Bảo bối, đang làm gì ?”
Cô đau lòng : “Cậu đã chia tay với Kỳ Nhiên ? Sao còn dây dưa với nữa?”
Tôi nghiêng đầu, vẻ mặt cho là đúng.
“Bảo bối, hiểu , là đàn ông tồi gì cả, là cục cưng của tớ, đã hiểu lầm .”
“Xong xong , xong .”
Bạn thân lo lắng gãi đầu.
Thẩm Chu biết chuyện gì xảy chậm rãi bước tới.
“Cục cưng, ?”
Bạn thân cứng ngắc đầu , Thẩm Chu, .
“Bảo bối, tớ thể giải thích.”
Tôi dang tay .
“Ồ.”
Bốn mắt , khí đột nhiên ngưng trệ.
Anh , .
Vô cùng hổ.
Trong bầu khí ngột ngạt , Kỳ Nhiên đột nhiên một tiếng.
“Cô thật sự chút hiểu lầm về .”
“Tôi biết ai là gã tồi, bằng chứng ?”
Đối mặt với Kỳ Nhiên, bạn thân chỗ nào cũng mắt, bĩu môi.
“Còn cần bằng chứng ? Chuyện đều lan truyền khắp nơi , ai mà biết, chỉ Tri Ý chúng đơn thuần, mới yêu đương với .”
Anh như điều suy nghĩ, đầu : “Vậy đây chính là lý do mà em chia tay với .”
Cũng đúng mà cũng đúng, dù cũng là vì trải nghiệm cảm giác yêu đương với đàn ông tồi như thế nào nên mới yêu đương với , kết quả những cảm nhận sự tồi của , mà còn tay nghề nấu ăn của chinh phục sâu sắc.
Tôi chột gãi gãi tay.
“Cũng gần như .”
12
Kỳ Nhiên hít sâu một .
“Đó là giả, thể giải thích.”
Bạn thân hừ lạnh một tiếng.
“Anh sẽ thật làm như chỉ là tạo lớp vỏ bảo vệ, chỉ là dung túng cho bọn họ tiếp cận, nhưng hề động lòng chứ gì, như thời .”
Thẩm Chu vỗ vai Kỳ Nhiên, vẻ mặt xem náo nhiệt chê chuyện lớn.
“Anh bạn, đừng ngụy biện nữa, chuyện của đến còn , cứ nhận .”
Kỳ Nhiên nghiến răng nghiến lợi, cam tâm .
“Em cũng nghĩ như ?”
Tôi: “Hả?”
“Chẳng lẽ ?”
Kỳ Nhiên gì nữa, im lặng lấy điện thoại , gọi một cuộc điện thoại.
Bên nhanh đã bắt máy.
“Alo, Nhiên, chuyện gì ?”
“Cậu ở bên ngoài đồn thổi nhiều bạn gái, cả một sân vận động cũng hết.”
Giọng vài phần nghiến răng nghiến lợi.
Giọng của truyền rõ ràng đến tai mỗi .
“Anh Nhiên, hình tượng mà em dựng cho , thích ? Công tử bột chơi bời, cô độc nhưng đa tình, ở giang hồ ngao du…”
Kỳ Nhiên trầm mặt.
“Cút.”
“Vậy tiểu sinh xin cáo từ, hihi, kẻ hèn đến đời nhà ma đây.”
Không khí chút hổ, nhất thời mọi đều chuyện.
Tôi bạn thân, Kỳ Nhiên, dùng EQ cao hòa hoãn bầu khí.
“Bạn của thật sự là một công tử phong cách cổ điển lịch sự lễ độ.”
“Ọe.”
Bạn thân nôn.
Thẩm Chu đau lòng vây quanh.
Kỳ Nhiên ở một bên giải thích.
“Đây là bạn đùa, ngờ thật sự tin, đây giải thích chỉ là cảm thấy cần thiết.”
Anh dừng một chút, , vành tai nhiễm chút đỏ.
“Anh chỉ yêu một em, em là mối tình đầu của .”
Nghe lời , bạn thân cũng đỡ hơn.
“Anh cảm thấy chúng sẽ tin ?”
Tôi gật đầu, chút tin , ở chung với Kỳ Nhiên, cảm giác thật sự là cao thủ tình trường từng yêu nhiều .
Bạn thân thấy gật đầu, với ánh mắt hận rèn sắt thành thép.
Kỳ Nhiên cũng giận, tiếp tục giải thích.
“Em thấy cùng với cô gái nào khác ? Ở trường học những nơi khác.”
Hình như thật sự từng thấy, chỉ bên cạnh Kỳ Nhiên tồi như thế nào, bạn gái nhiều như thế nào, thật sự từng thấy bên cạnh xuất hiện cô gái nào khác.
Anh như , bạn thân cũng như điều suy nghĩ, nhưng vẫn nhường bước.
“ xứng với Tri Ý của chúng , vẫn là chia tay thì hơn.”
“Bảo bối, đúng ?”
Bạn thân với ánh mắt nguy hiểm.
Thẩm Chu thì thích thú bẽ mặt, đắc ý hát bên cạnh.
“Chia tay vui vẻ, chúc vui vẻ.”
Đã giải thích rõ ràng Kỳ Nhiên đàn ông tồi, khúc mắc cuối cùng trong lòng cũng biến mất, khuôn mặt của Kỳ Nhiên ai cũng mê mẩn, tay nghề nấu ăn cũng giỏi, ai mà rung động.
ở bên ngoài luôn làm trái ý bạn thân.
Chỉ thể ngậm ngùi gật đầu.
Ánh mắt Kỳ Nhiên tối sầm , trông vẻ đáng thương và cô đơn lạ thường.
Giống như chú chó chủ nhân bỏ rơi, khiến lòng mềm nhũn.
Thẩm Chu thấy bẽ mặt, vui mừng nhảy múa bên cạnh, nheo mắt, với ánh mắt thiện cảm.
“Bảo bối, đã chia tay với ?”
“Tớ đã chia tay .”
Nụ khóe miệng Thẩm Chu cứng đờ, cứng ngắc sang bạn thân.
Bạn thân tự nhiên mặt , hít sâu một .
“Thẩm Chu , chúng đã chia tay .”
Thẩm Chu: Trời sập .