Tôi Không Phải Là Người Yêu Đương Mù Quáng - Chương 1
01
“Bảo bối, tớ chuyện với .”
Điện thoại hiện lên tin nhắn của bạn thân Đoạn Yên, thấy dòng mở đầu quen thuộc , một dự cảm lành ập đến.
Quả nhiên, đúng như dự đoán.
“Tớ và Thẩm Chu ~”
“Bảo bối đừng giận, tớ nghĩ kỹ , thật lúc đó tớ cũng mà, hơn nữa trai, chịu chi tiền cho tớ, ‘chuyện ’ cũng tuyệt, tớ thật sự nỡ.”
[Chuyển khoản hai vạn sáu.]
“Thẩm Chu cho tớ đó, hai chúng mỗi một nửa, yêu moah moah moah.”
Tôi ép bản thân bỏ qua tin nhắn chuyển khoản , nhẫn nhịn cơn giận gọi điện cho Đoạn Yên, cô nhanh chóng bắt máy, chút chột : “Bảo bối?”
Tôi nghiến răng : “Không sẽ bao giờ , ai đó là chó ?”
Cô ậm ừ cho qua chuyện.
“Ấy da, lúc đó lý trí mà, bây giờ đối xử với tớ .”
Thẩm Chu ở bên cạnh thêm dầu lửa.
“Tri Ý, thật lòng với Yên Yên, cô đừng lo lắng nữa.”
Đoạn Yên phụ họa ừ ừ hai tiếng, sợ thêm gì, nhanh chóng cúp điện thoại: “Không với nữa, tớ chơi đây.”
Có lẽ là sợ tức giận, chuyển thêm một vạn nữa.
Tôi nhận, thể chấp nhận bạn thân chơi bời với đàn ông, nhưng thể chấp nhận bạn thân thật sự rơi hố lửa, đặc biệt là đối phương còn là một gã tồi.
02
Tối nay câu lạc bộ liên hoan, trong lòng vẫn nghĩ về chuyện bạn thân với yêu cũ, bất giác uống thêm vài ly, quá chén.
Đợi mọi trong câu lạc bộ về gần hết, từ chối ý của hội trưởng, đến một quán bar bên cạnh.
Liếc mắt một cái đã thấy một tuyệt sắc, mái tóc màu xanh khói đặc biệt bắt mắt, đó là Kỳ Nhiên, gã trai nổi tiếng là sở khanh ở trường, tiền ngoại hình, số bạn gái của nhiều đến mức một sân vận động cũng chứa hết.
Biết rõ là sở khanh, mà vẫn hết lớp đến lớp khác thích , rốt cuộc là tại chứ?
Thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý, biết tại thì cứ thử một lần chẳng sẽ rõ .
Đầu óc mơ màng, cố gắng thẳng một đường, nhớ bảng tin trường từng thảo luận về mẫu bạn gái mà Kỳ Nhiên thích, hình như là kiểu dịu dàng, e lệ, trong sáng.
Diễn tập quy trình bắt chuyện trong đầu, mặt Kỳ Nhiên, năng líu lưỡi.
“Anh trai, hôn ?”
Hình như đúng lắm, nghiêng đầu, đổi cách .
“Có làm bạn trai ?”
Chuyện xảy đó thì nhớ nữa, chỉ nhớ khi câu đó, Kỳ Nhiên sang với đôi mắt ngạc nhiên, mờ mịt.
Kỳ Nhiên đôi mắt hoa đào, đôi mắt đó chó cũng đầy thâm tình, nhưng tối qua dọa, khiến cho đôi mắt hoa đào trợn tròn, thể thấy đã sốc đến mức nào.
Nghe bạn cùng phòng cuối cùng vẫn là Kỳ Nhiên đưa về, hổ chui chăn, rượu hại , bình thường như .
Không thời gian để buồn bã, vì hôm nay tiết học lúc 8 giờ sáng, kéo thân xác mệt mỏi đến lớp kịp giờ.
Trên đường đến lớp, bạn thân nhắn tin cho , cô đã giữ chỗ cho , thấy , cô chột chỉ chỗ cho .
Thẩm Chu ở bên cạnh cô híp mắt, nụ ẩn chứa vài phần nham hiểm.
Bình thường luôn cạnh bạn thân, biểu hiện của hai , trong lòng đã dự cảm lành, quả nhiên chỗ của và Đoạn Yên cách một dải Ngân Hà.
Tôi tức giận xuống, chằm chằm hai phía , chỉ cần Thẩm Chu hành động vượt quá giới hạn, sẽ bóp chết !
lúc xuống bên cạnh , mang theo hương thơm ngọt ngào của kẹo trái cây, màu tóc xanh khói đặc biệt bắt mắt.
Không ai khác chính là Kỳ Nhiên.
Tôi âm thầm tặc lưỡi, trách nhiều bạn gái đến , sống còn tinh tế hơn cả .
Đồng thời cúi gằm mặt xuống, âm thầm cầu nguyện đã quên chuyện tối qua, coi như trong suốt.
Các bạn học bên cạnh nhỏ giọng bàn tán.
“Sao Kỳ Nhiên đến đây? Anh cùng chuyên ngành với chúng .”
“Có lẽ là học cùng bạn gái? chẳng mới chia tay ?”
“Chắc quen mới , trai làm gì thời gian độc thân.”
Chậc, còn tệ hơn cả Thẩm Chu, mà chính loại đàn ông tồi tệ khiến bạn thân cứ mãi tơ tưởng, như bỏ bùa mê thuốc lú .
Nghĩ đến đây, khẽ lén lút giả vờ như vô tình liếc Kỳ Nhiên.
Ai ngờ cũng đang , thấy ánh mắt của , khựng .
Vô tội trợn tròn mắt, vẻ mặt ngây thơ, nhưng chính khuôn mặt sở khanh của khiến biểu cảm trở nên vô cùng quyến rũ.
Tôi nhỏ giọng mắng một câu “nam hồ ly”, nữa, mở điện thoại, khuyên nhủ bạn thân, để cô biết đường đầu.
Trước khi nhắn tin cho bạn thân, theo phản xạ vòng bạn bè của cô , Đoạn Yên chuyện bé xé to cũng đăng lên vòng bạn bè, mỗi ngày ít nhất mười bài.
Là bạn , thích và bình luận mỗi bài đăng của cô , khi xem, mặt tối sầm .
Những bài đăng mới nhất đều liên quan đến gã đàn ông khốn kiếp Thẩm Chu, những bức ảnh dính như sam kèm theo những dòng trạng thái sến súa đến rụng răng.
Bình luận là những lời khiêu khích của Thẩm Chu, một loạt những lời tỏ tình, dỗ dành bạn thân đến mức đầu óc cuồng.
Đến nhấn thích cũng buồn thích nữa, gõ bàn phím liên hồi, gửi liền mấy đoạn văn dài cho bạn thân, cố gắng mắng cho cô tỉnh ngộ.
Sau khi gửi , thẳng dậy xem phản ứng của bạn thân.
Đợi một lúc phát hiện cô xem điện thoại, chỉ mải mê tình tứ với Thẩm Chu của cô !
03
Dường như mất hết sức lực và biện pháp, ủ rũ gục xuống bàn.
Mùi kẹo trái cây ngọt ngào đến gần, giọng trầm thấp của bên cạnh vang lên: “Em hối hận vì đã đồng ý làm bạn gái ?”
Là giọng của Kỳ Nhiên, hóa thật sự đến học cùng bạn gái.
Bản tính thích hóng hớt khiến ngẩng đầu lên, khẽ nghiêng đầu, chạm một đôi mắt u oán.
Nếu nhầm thì đang ? Bạn gái là ?
Không , khi nào thì… khoan đã.
[Anh trai, hôn ?]
[Có làm bạn trai ?]
Kỳ Nhiên với mái tóc xanh ngạo nghễ ngoan ngoãn gật đầu “Muốn.”
“…”
Tôi chút thiếu tự tin.
“Tối qua điên, đừng để bụng.”
“Ồ.”
Anh cụp mắt xuống, trông vẻ đáng thương lạ thường.
Vừa nghĩ đến đây, đã lắc đầu thật mạnh, gạt bỏ ý nghĩ đó, thương xót đàn ông sẽ gặp xui xẻo cả đời.
Lúc bạn thân cuối cùng cũng thấy tin nhắn gửi, cô đã đâm lao thì theo lao.
“Bảo bối, hiểu , đợi yêu sẽ hiểu.”
Phía Thẩm Chu nở một nụ khiêu khích với .
Tôi bùng nổ, cảm giác như sợi dây nào đó trong đầu đứt.
Nếu yêu một còn tồi tệ hơn Thẩm Chu, liệu Đoạn Yên thể hiểu tấm lòng của .
Mà tồi tệ nhất lúc đang ở ngay bên cạnh , đầu Kỳ Nhiên, rục rịch thử.
“Còn bạn gái ?”
Trong mắt đột nhiên lóe lên tia sáng, gật đầu.
Tôi xem rốt cuộc Thẩm Chu quan trọng, là quan trọng.
Kỳ Nhiên như sự bất ngờ đập trúng, biết đang nghịch gì điện thoại.
Chỉ thấy điện thoại liên tiếp nhận tin nhắn.
Chuyển khoản 50000.
Chuyển khoản 50000.
Chuyển khoản 50000.
……
Nhìn thấy nhiều số như , tim đập nhanh, thình thịch thình thịch.
Chết tiệt, điều thật sự chút rung động đấy.
Không , mới mà đã rung động , cũng quá nông cạn, quá nguyên tắc .
04
Cuối cùng cũng đợi đến khi tan học, Đoạn Yên sợ bắt gặp cô , gửi cho một tin nhắn, kéo Thẩm Chu nhanh chóng chuồn mất.
Lúc cũng rảnh để ý đến cô , đợi mọi hết, với Kỳ Nhiên.
“Anh và những bạn gái cũ của đã từng làm những gì? Chúng làm hết một lượt.”
Kỳ Nhiên vốn đang mong đợi thì lắc đầu.
“Không bạn gái cũ, từng làm gì cả.”
Chậc, mùi sở khanh cũng nồng quá , lập tức mất hứng, dám làm dám nhận, trừ một trăm điểm!
chính là cảm giác , dứt khoát quyết định.
“Đi ăn cơm , đó xem phim.”
Yêu đương một thời gian, trải nghiệm thì dường như gì đặc biệt, ngoại trừ khuôn mặt của Kỳ Nhiên thật sự thu hút khác, khuôn mặt tâm trạng sẽ hơn một chút, thể ăn thêm hai bát cơm.
Kỳ Nhiên, cao thủ tình trường, vẻ còn biết yêu đương bằng , biết là giả vờ .
Bạn thân ngoài ở với Thẩm Chu, ở ký túc xá cũng ý nghĩa gì, bèn về căn nhà thuê gần trường.
Căn nhà bên cạnh vẫn luôn trống hình như cũng đã thuê, thấy tiếng ghế kéo.
Uể oải cả buổi chiều, bên cạnh truyền đến mùi thức ăn, khiến bụng kêu ùng ục, thở dài, bất đắc dĩ dậy tìm đồ ăn.
Xem một vòng ứng dụng giao đồ ăn, đều tìm thấy món ăn, rối rắm lướt trang, xem xem , cuối cùng vẫn chọn quán cơm chân giò đó.
Đang định đặt hàng, đột nhiên tiếng gõ cửa.
Tôi nghi hoặc sang, lúc thì ai thể đến tìm , bạn thân thì thể, cô chìa khóa ở đây.
Tôi từ nhà bếp lấy một con dao đến cửa, ngoài qua mắt mèo.
Màu xanh khói quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, dường như nhận đang , ở cửa nhếch mép .
Kỳ Nhiên, ở đây?
Mở cửa, ngại ngùng .
“Thật trùng hợp, mà thuê căn bên cạnh em.”
Tôi nhếch mép, đúng là trùng hợp.
“Lỡ nấu nhiều cơm quá, bạn gái, nể mặt một chút.”
Ái chà, cái thì làm từ chối đây.
Tôi khẽ hắng giọng.
“Anh đã thành tâm mời như , thì sẽ giúp giải quyết .”
Nhìn một bàn đầy thức ăn làm, khóe miệng nhịn mà co giật, lỡ nấu nhiều?
Một bàn đầy ắp, là món thích ăn.
Anh đưa bát đũa cho : “Nếm thử?”
Tôi ăn ngấu nghiến: “Ngon.”
Ăn xong, Kỳ Nhiên ấn xuống ghế sofa, chủ động đeo tạp dề dọn dẹp tàn cuộc.
Từ góc độ của vặn thể thấy bóng dáng của Kỳ Nhiên, đeo tạp dề, tới lui trong bếp, ánh đèn vàng mờ ảo chiếu lên mặt , chút dịu dàng.
Tôi chống cằm , nếu tranh cãi, lừa dối, cứ như thì hình như cũng tệ.
Đáng tiếc, là một tên sở khanh, tất cả những điều đều là giả vờ.