Tôi Đã Lừa Dối Anh Ấy Suốt Ba Năm Ấy - Chương 5
- Home
- Tôi Đã Lừa Dối Anh Ấy Suốt Ba Năm Ấy
- Chương 5 - Góc nhìn của Quý Thì Ngôn
15.
Ba năm đã trôi qua kể từ ngày chia tay, mỗi lần nghĩ đến Nghiêm Nhứ là Quý Thì Ngôn lại nghiến răng kèn kẹt.
Hắn nghĩ, Nghiêm Nhứ chắc hẳn đã kết hôn với một người đàn ông giàu có, có lẽ còn sinh con rồi. Một người yêu tiền như cô ấy, chắc đang vui vẻ đếm tiền mỗi ngày ở nhà.
Mỗi lần nghĩ đến điều đó, Quý Thì Ngôn lại bực bội đến phát điên.
Hắn vô liêm sỉ tưởng tượng ra một phiên bản thật tệ hại của chồng Nghiêm Nhứ – người đàn ông đó chắc chắn là già rồi, đầu hói, bụng phệ, đầy mỡ thừa. Ngoài tiền ra thì chẳng có gì đáng giá, thế nên mới lần đầu gặp mặt đã tặng ngay một chiếc túi Chanel cho gái trẻ, lừa cô ấy cưới mình.
Ừm, nếu người đó lớn tuổi như vậy, chẳng phải có nghĩa là cũng sẽ chết sớm hơn sao?
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Quý Thì Ngôn bỗng trở nên sảng khoái.
Hắn tự tin rằng giữa hắn và Nghiêm Nhứ chắc chắn còn có cơ hội quay lại bên nhau.
Vì vậy, hắn cẩn thận chuẩn bị, mỗi ngày hoạt động hắn có động lực nhất chính là tập thể dục.
Nếu hai người tái hợp, hắn nhất định sẽ hỏi Nghiêm Nhứ rằng, giữa hắn và chồng cô, ai giỏi hơn.
Quý phu nhân và những người xung quanh hắn đều bảo hắn trẻ con, nhưng hắn chẳng buồn để ý.
Nếu việc một người chỉ thích và chung thủy với một người được coi là trẻ con, thì hắn cứ mãi mãi trẻ con cũng chẳng sao.
Huống hồ, Nghiêm Nhứ quả thật là độc nhất vô nhị.
Quý Thì Ngôn đã tưởng tượng đủ kiểu tình huống gặp lại Nghiêm Nhứ, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng lại gặp cô ở chợ đêm.
Nghiêm Nhứ đang bán đồ nướng ở chợ đêm, dưới mắt là quầng thâm nặng nề, nhìn thấy rõ vẻ mệt mỏi.
Chuyện gì đây?
Không phải đã cưới một người giàu có rồi sao? Sao lại khổ cực đến vậy?
Phản ứng đầu tiên của Quý Thì Ngôn là muốn đến gặp cô, nhưng ngay sau đó, hắn dừng chân lại.
Dựa vào sự hiểu biết của hắn về tính cách của Nghiêm Nhứ, nếu hắn cứ đến như thế, dù có là đưa tiền hay đề nghị việc làm, Nghiêm Nhứ cũng sẽ đuổi hắn đi.
Thế nên hắn đành tìm Lâm Du Du để bàn bạc.
Lâm Du Du là một nghệ sĩ trong sạch giữa giới showbiz đầy sóng gió, trong khi nhiều nữ nghệ sĩ khác dễ dàng thích Quý Thì Ngôn thì Lâm Du Du lại chẳng hề để tâm đến hắn, một lòng chỉ muốn phát triển sự nghiệp.
Vì vậy, Quý Thì Ngôn vẫn có thể nói chuyện với cô vài câu.
Khi đó, quản lý của Lâm Du Du đang bàn bạc với quản lý của hắn về việc ghép cặp tạo độ hot, ban đầu hắn không hề đồng ý.
Nhưng vừa nghĩ đến việc khiến Nghiêm Nhứ ghen… Quý Thì Ngôn ngay lập tức cảm thấy máu nóng bừng lên.
Lâm Du Du cũng đã kéo Nghiêm Nhứ vào đội của mình.
Quý Thì Ngôn còn ép buộc Lâm Du Du phải trả cho Nghiêm Nhứ gấp mười lần tiền lương, số tiền đó đều do hắn chi.
Lâm Du Du trừng mắt lên: “Quý Thì Ngôn, anh nghĩ ai cũng như anh, chẳng có chút khái niệm về tiền bạc sao?”
“Gấp mười lần tiền lương? Nghiêm Nhứ không coi tôi là kẻ lừa đảo thì đã may lắm rồi! Chấp nhận công việc này mới lạ!”
Sau đó, các paparazzi liên tục chụp được ảnh Quý Thì Ngôn tìm gặp Lâm Du Du.
Thật ra hắn chỉ đến để dò la tin tức về Nghiêm Nhứ – Nghiêm Nhứ rốt cuộc đã kết hôn chưa? Cuộc sống của cô ấy có ổn không? Tại sao cô ấy lại gầy đi như vậy?
Lâm Du Du bị hắn làm phiền đến mức muốn phát điên, không nhịn được phải phàn nàn: “Quý Thì Ngôn, người ngoài còn tưởng tôi thích anh đấy.”
“Anh ngày nào cũng Nghiêm Nhứ thế này, Nghiêm Nhứ thế kia, ngoài Nghiêm Nhứ ra chẳng biết nói gì khác. Tôi có nhan sắc, có dáng vóc, người theo đuổi tôi xếp hàng dài đến vòng quanh trái đất ba vòng. Nếu tôi có thể thích một gã trong lòng chỉ có người phụ nữ khác như anh, tôi chắc chắn đã mất trí rồi.”
Quý Thì Ngôn chẳng bận tâm đến điều đó.
Lâm Du Du thích hắn hay không, hắn không quan tâm.
Chỉ cần có khả năng Nghiêm Nhứ thích hắn là đủ.
Hắn ngày nào cũng gửi đồ ăn cho đội của Lâm Du Du, khiến cô đau khổ không thôi.
“Tôi đã nói là tôi đang giảm cân! Anh còn ngày nào cũng gửi bánh kem!”
“Đâu phải cho cô ăn.”
Quý Thì Ngôn toàn mua bánh gato.
Năm đó, Nghiêm Nhứ thường đứng trước cửa kính tiệm mà nhìn vào, nói rằng: “Nhìn bánh kem của tiệm này là biết ngon rồi, nhưng một miếng nhỏ mà giá tận 120 tệ, cướp của người ta à?”
Thế nên, hắn mua mỗi loại một cái, ngày nào cũng nhờ trợ lý gửi đến.
Vị mâm xôi cô đã ăn hết.
Vị sô-cô-la hình như cô không thích.
Vị hạt dẻ cười cô còn khen ngon với đồng nghiệp.
Nhớ kỹ, phải nhớ kỹ hết.
Quý Thì Ngôn còn có một cuốn sổ nhỏ, hắn ghi hết những điều này vào đó.
Đến khi tái hợp với Nghiêm Nhứ, hắn nhất định sẽ cho cô xem, chắc chắn cô sẽ cảm động đến phát khóc.
…
Cuối cùng, Quý Thì Ngôn phát hiện ra rằng, Nghiêm Nhứ càng ngày càng ít ăn bánh kem.
Lúc đi qua hành lang, hắn còn thấy cô nôn vào thùng rác.
Lâm Du Du hỏi cô có phải mang thai không, cô ấy lại nói có.
Quý Thì Ngôn cảm thấy cả thế giới như sụp đổ.
Quý Thì Ngôn quay lại phòng nghỉ rồi vứt cuốn sổ nhỏ đó đi.
… Sau đó hắn lại chạy đến thùng rác để tìm lại nó.
Liệu sau này mình có phải nuôi con của người đàn ông khác không?
Nếu đúng như vậy, chẳng phải nên tìm hiểu trước cách đối xử tốt với những đứa trẻ không có quan hệ huyết thống sao?
…
Quý Thì Ngôn thậm chí đã tưởng tượng ra cảnh mình cùng đứa trẻ đó chơi đồ chơi.
Nhưng rồi hắn phát hiện ra, Nghiêm Nhứ lại lừa hắn một lần nữa.
Rõ ràng cô bị viêm dạ dày, vậy mà lại giả vờ mang thai, cô thực sự biết cách đóng kịch.
Sao lúc nào hắn cũng bị cô lừa nhỉ!
Thôi kệ, đành chấp nhận vậy.
…
Sau đó, có một vụ bạo lực mạng xảy ra, Quý Thì Ngôn nhận ra, mình đã làm mọi chuyện rối tung.
Chửi hắn thì chẳng sao, hắn đã hoạt động trong giới nhiều năm, nhìn thấy những bình luận ác ý, trong lòng chỉ nghĩ đến bốn chữ – “ông đây không quan tâm”.
Nhưng mỗi câu chửi cô đều khiến tim hắn đau nhói.
Hắn đến bệnh viện tìm cô, đưa cô ra khỏi nhà họ Quý.
Cô liên tục nói với hắn rằng cô không sao, nhưng mệt đến mức thiếp đi ngay trên xe.
Hắn tìm được chìa khóa từ người cô và đưa cô về nhà.
Vừa bước vào cửa, hắn đã biết, Nghiêm Nhứ đã lừa hắn suốt bao năm nay.
Căn phòng nhỏ này nuôi thêm một con mèo còn khó, huống chi là thêm một người đàn ông.
Cô dám lừa hắn lâu như vậy.
Hắn muốn hận cô, cố gắng rất nhiều nhưng vẫn không thể, chỉ thấy đau lòng.
Trên bàn làm việc, hắn thấy một cuốn sổ ghi chép, ghi lại tất cả các khoản chi tiêu của cô.
Ngay cả những khoản vài đồng, vài xu cô cũng ghi lại.
Đúng là kẻ mê tiền.
Hắn lật vài trang, ánh mắt bất ngờ dừng lại ở một khoản chi—15 tệ, cho QQ Music.
Cô đã mua album số của hắn.
Lật thêm vài trang, cứ vài tháng lại có một khoản chi như vậy.
Mỗi album của hắn, cô đều mua hết.
Những năm qua, cô sống như thế này, không có ông chồng giàu có nào chết sớm cả, chỉ có một mình cô đơn gối chiếc, tằn tiện chi tiêu, sáng ăn đắt thì tối phải ăn rẻ hơn.
Keo kiệt đến thế mà vẫn mua hết album của hắn.
Hắn như trở lại đêm hôm ba năm trước, cô ôm lấy eo hắn, cười tươi và thì thầm vào tai hắn: “Quý Thì Ngôn, anh chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao lớn.”
Khoảnh khắc này, hắn nghĩ, hắn không cần gì nữa.
Dù không làm ngôi sao lớn, hắn cũng phải đổi lại cô.
Sau này, hắn mới biết, cô chưa bao giờ nhận tiền của mẹ hắn.
Cái túi Chanel mà cô mang để lừa hắn là hàng giả, chỉ cần hắn nhìn kỹ thì đã thấy logo cũng không đúng.
Hắn không hỏi cô, tại sao hết lần này đến lần khác lại lừa mình.
Bởi vì hắn đã biết đáp án—
Vì cô yêu hắn.
Cô quá kiêu hãnh, nhưng cũng quá tự ti. Cô sợ mình sẽ ảnh hưởng đến tương lai của hắn, nên ngay cả khi ghen cũng không dám thể hiện ra.
Không sao, lần này, hắn sẽ không bị cô lừa nữa.
Hắn sẽ nói với cô rằng, dù trong những ngày tháng không có gì, cô vẫn là báu vật vô giá của hắn.
(Hết)