Tinh Như - Chương 1
1.
Đây là một cơ hội thử vai khó mà có được.
Nữ chính kịch bản bộ phim “Gia Dao truyện” cấp S+ đang tiến hành vòng tuyển chọn nữ chính cuối cùng.
Người được chọn vào vòng cuối cùng chỉ có hai người, tôi và chị gái Mạnh Nhã Hà.
Thân là một trong hai chị em song sinh của làng giải trí trong nước, từ khi tôi và chị gái vào giới, chỉ với hai năm ngắn ngủi, từ hai người mới không có danh tiếng gì, giờ đây chúng tôi đã là tiểu hoa đán đứng đầu giới.
Thậm chí còn rất nhiều quần chúng ăn dưa đang nói đùa rằng có phải chúng ta đang trói buộc với hệ thống hay không.
Bọn họ không biết, chúng tôi thật sự có hệ thống.
Ngay bây giờ, còn hơn mười mấy phút nữa là đến giờ thử vai, tôi và chị gái vẫn đang ở trung tâm mua sắm của hệ thống ràng buộc.
“Túc chủ xin chú ý, kịch bản “Gia Dao truyện” lần này là chi nhánh quý giá của phó bản, đồng thời độ khó rất lớn, cần đóng vai nữ đế Gia Dao từ năm 18 tuổi đến 80 tuổi.”
“Vậy nên trước khi tiến vào phó bản, chúng ta có rất nhiều đồ được tuyển chọn kỹ càng, các bảo bối có thể lựa chọn theo nhu cầu nha ~”
Hệ thống vừa dứt lời, trước mắt chúng ta lập tức xuất hiện một giao diện mua sắm khổng lồ.
Chị gái tôi dường như đã sớm suy nghĩ từ trước, cô ta xông lên trước bấm chọn hạng mục trên cùng.
“Sự yêu thích của Giang Mặc.”
Cô ta lớn tiếng nói: “Tôi muốn cái này!”
Giang Mặc là thái tử gia của nhà họ Giang nổi tiếng, cũng là nhà đầu tư lớn nhất của “Gia Dao truyện” lần này.
Để đổi được hạng mục này cần điểm tích lũy cao đến dọa người.
Tôi suy nghĩ rồi đi sang một bên, chọn hạng mục không đáng chú ý ở một góc khuất…
Kỹ năng diễn xuất, 100 điểm tích lũy.
Hệ thống nhắc nhở tôi: “Bảo bối, hạng mục có thể chọn lại nhiều lần, nói cách khác cô cũng có thể chọn “Sự yêu thích của Giang Mặc”, như vậy thì hạng mục này sẽ được đưa vào phần cạnh tranh, người nào bỏ ra giá cao nhất sẽ nhận được.”
Nó vừa dứt lời Mạnh Nhã Hà đã hét lớn: “Cái gì, chẳng lẽ không phải chọn trước được trước sao? Rõ ràng tôi là người chọn trước!”
Cô ta sợ hãi.
Tôi và Mạnh Nhã Hà đều có thể làm nhiệm vụ để thu hoạch điểm tích lũy, nhưng lần nào cô ta cũng tiêu xa hoa hơn tôi nhiều.
Vậy nên điểm tích lũy của cô ta không nhiều bằng tôi, nếu như cạnh tranh cô ta chắc chắn không sánh được bằng tôi.
Nhưng tôi không do dự chút nào, tôi lắc đầu, bấm xác nhận hạng mục: “Tôi muốn kỹ năng diễn xuất.”
Mạnh Nhã Hà ở bên cạnh thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô ta lập tức bật cười.
Cô ta nói: “Mạnh Tinh Như, đáng đời mày không nổi tiếng.”
2.
Thử vai bắt đầu.
Mạnh Nhã Hà ra sân đầu tiên.
Lúc diễn cảnh thiếu nữ, cô ta mở to mắt, che miệng cười khẽ.
Diễn cảnh về già, sắc mặt cô ta không thay đổi, cau mày trợn mắt.
Sau khi diễn xong, vẻ mặt đạo diễn không chút thay đổi, ông ấy chỉ mở kịch bản ra: “Người tiếp theo.”
Tôi đi lên sân khấu.
Lúc này kỹ thuật diễn xuất đã phát huy tác dụng trên người tôi.
Tôi cảm thấy mình và Gia Dao như hòa vào làm một.
Tôi thấy được sự thù hận nàng phải gánh vác khi mẫu phi qua đời thời thiếu nữ, trong trái tim ngây thơ của thiếu nữ còn có sự kiên cường nhẫn nhịn.
Thấy được nàng đã quen với sự chia ly trong cuộc đời khi về già, mỗi lần nâng tay đưa ra quyết đoán mạnh mẽ đều mang theo sự thương hại với vạn dân.
Mà những điều này được tôi hóa thành từng cái cau mày, từng nụ cười, từng hành động trên sân khấu.
Tôi diễn xong không có người hô dừng, dưới sân khấu rơi vào yên tĩnh.
Một lúc lâu sau, đạo diễn dẫn đầu vỗ tay, tiếng vỗ tay vang như sấm khắp căn phòng thử vai.
“Cô Mạnh Tinh Như hiểu rất rõ về vai diễn này, giọng nói, kỹ thuật biểu diễn cơ bản cũng rất vững…”
Đạo diễn không chút che dấu sự tán thưởng trong mắt mình, tất cả mọi người có thể nhìn ra ông ấy đang hướng tôi đến vai nữ chính.
Mạnh Nhã Hà đứng ở một bên, cô ta nhìn tôi, đôi mắt đen nhánh hơi chớp, bên trong là sự ghen ghét không chút che dấu.
Một giây sau, cánh cửa phòng thử vai đột nhiên mở tung.
Một người đàn ông tuấn mỹ trẻ tuổi mặc âu phục đi giày da sải bước đi vào, anh ta tháo kính râm xuống, bình thản cười:
“Vị nào là cô Mạnh Nhã Hà?”
Sắc mặt Mạnh Nhã Hà lập tức trở nên vui sướng.
Cứu tinh của cô ta đến rồi, người đến chính là thái tử gia Giang Mặc của tập đoàn Giang thị.
Mạnh Nhã Hà lắc eo đi đến, mềm mại nói: “Là tôi.”
Thật ra, mới ngay hôm qua, Giang Mặc còn cho người đến nói chuyện với tôi, muốn mời tôi đi ăn tối với mình.
Còn tôi từ chối anh ta.
Lúc này Giang Mặc dường như không nhìn thấy tôi, anh ta cứ thế bước qua tôi, ánh mắt vẫn luôn dán vào khuôn mặt kiều diễm như hoa của Mạnh Nhã Hà.
Anh ta cười nói: “Ngày nào tôi cũng xem ảnh của cô Nhã Hà trên Weibo, hôm nay cuối cùng cũng được gặp người thật.”
Mạnh Nhã Hà thẹn thùng cúi đầu: “Nói như vậy thì tổng giám đốc Giang là fan hâm mộ của tôi sao?”
“Bộ “Gia Dao truyện” này tôi đã mong chờ từ lâu, tổng giám đốc Giang không muốn xem tôi đóng vai nữ chính sao?”
Mạnh Nhã Hà vừa nói vừa dựa gần vào người Giang Mặc.
Lúc xoay mặt nhìn về phía tôi, cô ta nở một nụ cười nắm chắc thắng lợi.
3.
Giang Mặc làm chủ, giao vai nữ chính “Gia Dao truyện” cho Mạnh Nhã Hà.
Bọn họ rất nhanh khi đi hai người khi về một đôi ra vào nhà hàng cao cấp, bị paparazzi chụp lại, Giang Mặc ôm eo Mạnh Nhã Hà, Mạnh Nhã Hà thì cười duyên đánh Giang Mặc.
Cư dân mạng ồn ào bàn tán chuyện này.
[Mạnh Nhã Hà vừa nổi tiếng đã bắt đầu yêu đương?]
[Lầu trên, đây không phải yêu đương nha, đây là kim chủ.]
[Người ta đã giải thích chỉ là quan hệ bạn bè tốt rồi mà! Đừng cue mỹ nữ vào nữa, ngồi đợi “Gia Dao truyện”.]
…
Tôi tắt điện thoại, đóng lại phần bình luận ồn ào hỗn loạn, bắt đầu cùng bé gái trước mặt vẽ tranh.
Đây là một cô nhi viện, mỗi cuối tuần tôi đều đến đây làm tình nguyện.
Bên cạnh là một người đàn ông mặc áo somi trắng đang giúp một bé trai sửa đồ chơi, sau khi sửa xong đồ chơi, người đàn ông mặc somi trắng đi đến chỗ tôi.
Trên người anh có mùi bạc hà rất dễ chịu, giọng nói cũng lạnh nhạt như vậy:
“Tiểu hoa đán nổi tiếng Mạnh Tinh Như vậy mà cũng tự mình đến cô nhi viện làm tình nguyện viên sao?”
Tôi lấy mũ và khẩu trang xuống quan sát người đàn ông kia.
“Cậu chủ nhỏ nhà họ Giang Giang Du Bạch không phải cũng đến sao?”
Thân phận đôi bên bị nhận ra, chúng tôi im lặng một chút rồi cùng bật cười.
Tôi nói với Giang Du Bạch rằng tôi sắp quay một bộ phim điện ảnh tội phạm có kinh phí thấp, trong phim diễn hung thủ.
Nhân vật này lớn lên ở cô nhi viện nên tôi đặc biệt đến để khai thác và nắm chắc tâm lý nhân vật.
Giang Du Bạch trầm mặc một lát: “Đoàn đội của bộ phim này hình như đều là người mới.”
Anh nói rất uyển chuyển, nhưng tôi có thể hiểu ý anh là gì.
So với nhà chế tác nổi tiếng của “Gia Dao truyện”, bộ phim điện ảnh này của tôi vô cùng sơ sài.
Thật ra cũng không phải không có những kịch bản có độ nổi tiếng cao hơn tìm tôi, nhưng vì những kịch bản này đều ít nhiều có tạo hình giống với “Gia Dao truyện”, vì đề phòng tôi mà Mạnh Nhã Hà đã nhờ Giang Mặc ra tay, bên phía phòng làm việc của anh ta đưa ra thông báo: “Ai hợp tác với Mạnh Tinh Như thì đừng hòng được nhà họ Giang đầu tư.”
Vậy nên đoàn đội hơi chính quy một chút cũng không dám tìm tôi.
“Không sao, điểm xuất phát thấp một chút không có nghĩa là cuối cùng không thể đạt đến đỉnh cao.”
Tôi nói với Giang Du Bạch.
Mi mắt anh run lên, dường như có hơi xúc động.
Đúng lúc này âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên:
“Bảo bối, cô có muốn mua “Sự yêu thích của Giang Du Bạch” không? Giá bán hạng mục này hiện tại chỉ có 10 điểm tích lũy thôi nha.”
Tôi không muốn mua nhưng không nhịn được mà ngạc nhiên: “Rẻ vậy sao?”
Hệ thống rất có tinh thần phục vụ khách hàng, kiên nhẫn giải thích cho tôi:
“Giang Du Bạch là con riêng nhà họ Giang, bây giờ anh ta vừa về nhà họ Giang, không quyền không thế, không giúp được cô chuyện gì nên sự yêu thích của anh ta cũng rất rẻ nha.”
“Nhưng người này rất có bản lĩnh, tương lai sẽ có tư cách ở nhà họ Giang, đến lúc đó sự yêu thích của anh ta cũng sẽ tăng giá!”
“Cho nên bảo bối, sản phẩm này của tôi rất có giá trị về sau đó, sau này muốn mua chỉ sợ cũng rất đắt, lúc nên tiêu tiền thì nên tiêu đi nha bảo bối!”
Hệ thống lại ở bên tai tôi líu lo không ngừng, tôi vẫn im lặng.
Thật ra 10 điểm tích lũy này rất rẻ.
Chị gái quay xong kịch bản lớn như “Gia Dao truyện” có thể kiếm được năm ngàn điểm tích lũy.
Tôi quay xong bộ phim có kinh phí thấp này cũng có phần thưởng bảy tám trăm điểm.
Nhưng mà…
Cuối cùng tôi vẫn từ bỏ.
Không hiểu vì sao trong phút giây hệ thống yên lặng, tôi đột nhiên có cảm giác ánh mắt Giang Du Bạch nhìn mình có chút khác lạ.
Anh đặt một viên kẹo bạc hà vào tay tôi rồi đứng lên, nở một nụ cười dịu dàng nói.
“Rất vui vì đã có thể trải qua một buổi chiều đẹp thế này với cô, cô Mạnh Tinh Như.”
“Khi nào phim của cô công chiếu tôi sẽ đến xem.”