Tịnh Đế Liên - Chương 3
Ta đối với thế sự biết rất ít, lại lười động não, cho nên căn bản không biết, địa vị của công chúa thấp hơn hoàng tử nhiều như vậy.
Thấp đến mức hoàng đế chỉ nhìn thoáng qua mấy tiểu Liên nữ của ta, liền đen mặt đỡ quý phi dậy, đầy vẻ đau lòng: “Những ngày này, trẫm chỉ lo Hạm quý nhân mang thai, đã lạnh nhạt với ái phi rồi.”
* “Liên” trong thời cổ đại dùng để chỉ hạt sen (liên tử).
Quý phi lập tức đỏ hoe vành mắt, nhỏ giọng thút thít, mặc cho hoàng đế bế ngang nàng ta lên, chỉ để lại cho ta vừa mới sinh xong một bóng lưng.
Quý phi gục đầu vào vai hoàng đế, nhìn ta cười đắc thắng.
Bọn bọn hắn đi rồi, thái độ của bà đỡ và các ma ma đối với ta cũng từ cung kính biến thành khinh thường.
“Một lần đẻ bốn đứa con gái, còn không bằng một đôi nhi tử chưa sinh ra của quý phi.”
“Ta còn tưởng Hạm quý nhân này thật sự có thể sinh, ai ngờ, mấy tháng nay ta bận rộn vô ích.”
“Không phải nói, đợi Hạm quý nhân bình an sinh nở, sẽ cho nàng ta thăng vị sao?”
“Bệ hạ nói là sinh hoàng tử, ngươi xem bốn đứa vô dụng trên giường kia kìa, chậc chậc, không giáng vị phần coi như là bệ hạ thương xót rồi.”
Ta nghe ma ma bàn tán, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra hoàng đế muốn không phải là hài tử, mà là nhi tử.
Sao không nói sớm chứ.
Hoa sen thuần âm, vừa rơi xuống vốn liền là nữ tử.
Nếu muốn sinh ra con trai thì mẫu thể phải hấp thụ thật nhiều dương khí của nam nhân, truyền vào túi ối, giúp hạt sen chuyển tính.
Vì một cái của nợ, làm như vậy quá phiền phức, tộc sen đều lười làm.
Nghĩ đến đây, ta hít một hơi thật sâu.
Trong không khí tràn ngập mùi dương khí của Chân Long.
Ta bây giờ, không cần giao hợp với hoàng đế, chỉ cần ta còn ở trong cung, là có thể trực tiếp hấp thụ dương khí của hắn ta, tiến hành tu luyện.
Bây giờ vì hoàng tử mà hắn ta yêu thích, ta chỉ có thể tăng cường lực hấp thụ thôi.
Dù sao, hắn ta chỉ nói hắn ta muốn nhi tử, chứ không nói hắn ta muốn sống.
9.
Hoàng đế tấn phong quý phi lên làm hoàng quý phi, còn ban thưởng hậu hĩnh cho nhà mẹ đẻ của nàng ta.
Thậm chí, vì nàng ta dưỡng thai, mà ngay cả tang lễ của thái hậu cũng giản lược đi.
Còn ta sinh bốn công chúa, không những không được ban thưởng gì, mà còn chưa hết ở cữ, đã bị ra lệnh phải lập tức dọn ra khỏi cung Hoa điện mà ta đang ở.
Bên ngoài tuyết rơi dày, cung nữ bên cạnh ta cầu xin bọn hắn cho thêm hai ngày, đợi tuyết ngừng rồi hãy chuyển đi, ma ma đó liền tát nàng ngã xuống đất:
“Bệ hạ ban cho hoàng quý phi rất nhiều đồ vật, cần cung điện để cất giữ, hoàng quý phi chỉ vừa ý chỗ của Hạm quý nhân này.
Nếu quý nhân không chuyển đi, hoàng quý phi tức giận làm tổn hại long thai, quý nhân và các công chúa gánh vác nổi sao?”
Ta lại bị đuổi về cung điện cũ nát, cung nữ nhìn chiếc giường lạnh lẽo, cửa sổ gió lùa, tức giận khóc nức nở:
“Làm sao bây giờ, quý nhân còn đang ở cữ, các công chúa còn chưa có nhũ mẫu… Bây giờ đã như vậy rồi, đợi hoàng quý phi sinh hoàng tử, còn có chỗ cho mẫu nữquý nhânở sao!”
Ta không khóc, chúng ta là sen nữ không có chuyện ở cữ, các nữ nhi của ta chỉ cần uống sương sớm là có thể nhanh chóng lớn lên, hơn nữa, sau khi ta ăn no, còn có thể cho các nàng ăn dương khí của hoàng đế như đồ ăn vặt.
Nhưng, theo thời gian các nàng lớn lên, dương khí này vẫn hơi không đủ ăn. Ta tìm kiếm khắp nơi rất lâu, trong cung này chỉ có hoàng đế là nam nhân, không còn cách nào khác, ta vẫn phải đi tìm hắn ta.
Lần nữa gặp hoàng đế, là trong tiệc thiên thu của hắn ta.
Ta thả rất nhiều đom đóm, chúng dưới sự chỉ dẫn của ta, hấp dẫn hoàng đế đang hơi say, dẫn hắn ta đến trước mặt ta đang tắm.
Hắn ta nhìn ta cái đầu tiên, còn chưa nhận ra ta, nhìn kỹ lại, mới kêu lên một tiếng: “Hạm nhi…”
Hắn ta không che giấu được sự kinh ngạc trong mắt.
Mấy tháng nay, ta được dương khí nuôi dưỡng, tu luyện tiến triển nhanh chóng, dung mạo càng hơn trước, từ trong bồn tắm đứng lên, đúng là mỹ nhân tắm trong nước trong, đẹp tự nhiên không cần tô vẽ.
Nhưng hắn ta, lại gầy đi rất nhiều, trên dưới toàn thân đều tràn ngập tử khí. Tất nhiên, hắn ta không biết những điều này.
Thái giám bên cạnh hắn ta nhận hối lộ của hoàng quý phi, vội vàng nhắc nhở: “Bệ hạ, hoàng quý phi mang thai sắp đủ chín tháng, chính là lúc quan trọng, ngài nhất định không thể để nàng động thai khí. Thái y đã nói, thai nhi này là ba hoàng tử!”
Ánh mắt hoàng đế sáng lên đôi chút, nhưng ta đã khoác lên người tấm vải mỏng, khoác tay hoàng đế:
“Thái y trước đây cũng từng nói, thần thiếp mang thai bốn hoàng tử, chuyện sinh nở này làm sao mà chắc chắn được. Bệ hạ, không thể để trứng trong một giỏ, nếu thần thiếp cũng mang thai, chẳng phải bệ hạ lại có thêm một tầng hy vọng sao.
Bệ hạ…”
Hắn ta khẽ động yết hầu, tham lam hít hà hương thơm trên người ta, cuối cùng không kiềm chế được, cùng ta ân ái một đêm, hôm sau còn dặn dò ta, không được ảnh hưởng đến việc dưỡng thai của hoàng quý phi.
Nhưng chuyện này cũng không phải do ta làm chủ được.
Rất nhanh hoàng quý phi đã đến gây sự. Nàng ta như phát điên bế một đứa con gái của ta, ném xuống giếng, dọa cho cung nữ thất thanh hét lên, quỳ rạp xuống đất cầu xin nàng ta tha mạng cho công chúa.
Ta thản nhiên nhìn nàng ta: “Ngươi dám ném sao?”
Nàng ta bị câu nói này kích thích, tay buông lỏng, đứa trẻ sơ sinh rơi xuống nước.
“Hạm quý nhân, ngươi có tin hay không, cho dù ta có ném nữ nhi ngươi xuống giếng, bệ hạ cũng sẽ không trị tội ta. Bởi vì, đứa bé trong bụng ta này, chính là con trai của bệ hạ!”
Ta cười: “Ngươi nhìn xuống giếng đi.”
Nàng ta vô thức liếc xuống nước giếng, nhưng dường như nhìn thấy thứ gì đó quái dị, sợ hãi hét lên một tiếng.
Trong giếng, nữ nhi của ta đã biến thành một đóaKim Liên lấp lánh, giống hệt như chân thân của tỷ tỷ mà nàng ta từng thấy.
“Ngươi là ai, các ngươi là ai, có quan hệ gì với yêu nữ Liên phi!” Nàng ta kinh hoàng lùi lại nhưng không ngờ chân bịvấp, ngã nhào xuống đất.
Máu tươi chảy ra từ giữa hai chân nàng ta, như một đóa huyết liên hoa.
Thật đẹp.
10.
Hoàng quý phi sinh non.
Cung nữ ầm ĩ đi vớt con gái ta, trong mắt bọn hắn, đó chỉ là một đứa trẻ sơ sinh vô cùng bình thường, chỉ vì còn chưa hiểu chuyện nên rơi xuống nước cũng không khóc.
Còn ta thì bị đưa đến ngoài điện của hoàng quý phi, quỳ dưới trời nắng gắt.
Ta đại hỉ, sao các ngươi biết được, chỗ ta ở xa xôi ít nắng, lá sen của ta sắp mất hết màu rồi!
Hoàng cung này vẫn có nhiều người tốt!
Hoàng đế cũng vội vã chạy đến, hắn ta nghe xong đầu đuôi câu chuyện, không hỏi gì về nữ nhi rơi xuống nước của ta, chỉ chỉ vào ta, lạnh lùng nói: “Nếu hoàng nhi của trẫm có mệnh hệ gì, nhất định phải lấy mạng ngươi và bốn nha đầu kia để đền!”
Nói xong, hắn ta vội vàng vào điện, đi vào bồi sinh.
Chỉ khoảng nửa canh giờ, tiếng kêu thảm thiết của hoàng quý phi trong điện dần yếu đi, ngay sau đó, là tiếng kêu thảm thiết của bà đỡ và cung nữ, còn có tiếng gào thét như bị dẫm phải đuôi của hoàng đế:
“Những quái vật này sao có thể là con trai của trẫm, sao có thể!”
Không ai để ý đến ta, ta cũng đã hấp thụ đủ ánh nắng, liền vỗ vỗ đầu gối đứng dậy, đi vào điện nhìn, bên trong đã loạn thành một đoàn, bà đỡ bị chặt làm đôi, nằm trên mặt đất đầy máu, cung nữ quỳ rạp xuống đất, trên mặt đất còn nằm ba đứa trẻ sơ sinh.
Nói là trẻ sơ sinh, thực ra không hợp lý lắm. Bởi vì, chúng chỉ có da thịt của trẻ sơ sinh nhưng không có xương của trẻ sơ sinh, toàn thân như một cái túi vải làm bằng thịt, lại giống như tượng sáp bị tan chảy.
Hoàng đế đang cầm thanh kiếm đẫm máu, chỉ vào thái y đang run rẩy: “Hoàng nhi của trẫm đâu, các ngươi nói, ba hoàng nhi của trẫm đâu!”
Thái y đương nhiên không trả lời được câu hỏi của hắn ta, chỉ có ta biết đáp án.
Từ khi ta vào cung, ta vẫn luôn hấp thụ dương tinh của hắn ta, hấp thụ lâu ngày, sẽ khiến trong cơ thể hắn ta sinh ra một thứ gọi là “Âm độc.”
Hôm đó hắn ta hành sự với hoàng quý phi, dương tinh đã không đủ, vì vậy, thứ đi vào cơ thể hoàng quý phi, còn có rất nhiều âm độc.
Thứ này cũng có thể hình thành thai nhi, chỉ là thai giả, có da thịt, không có xương, cũng không có linh hồn.
Nếu như đem da thịt xé ra, liền sẽ trông thấy, bên trong chỉ chứa một ít nước máu thối rữa mà thôi.
Nói trắng ra, tam bào thai mà hoàng đế và hoàng quý phi mong đợi này, chỉ là ba cái túi thịt đựng máu mà thôi.
11.
Hoàng đế hỏng mất.
Hắn ta không dám để bất kỳ ai nhìn thấy ba đứa trẻ này, vì dân chúng ngu muội, sẽ nói hắn ta bị trời phạt.
Về phần thiên phạt là gì, trong lòng mọi người đều có câu trả lời.
Hoàng đế, là dựa vào người vợ là Liên nữ của mình, từng bước một đi đến ngôi vị chí tôn.
“Xử lý ba con quái vật này đi.” Hắn ta rất bình tĩnh, ánh mắt nhìn hoàng quý phi cũng không còn một chút tình cảm nào: “Còn về nàng…”
“Bệ hạ!”
Hoàng quý phi đương nhiên cũng biết sự nghiêm trọng của chuyện này, nàng ta kéo lê vết máu dài sau khi sinh, bò xuống giường, ôm lấy chân hoàng đế: “Đây không phải là con của thần thiếp, nhất định là… nhất định là do yêu nữ Hạm quý nhân kia làm, bệ hạ không biết đâu, lúc thần thiếp ném đứa con nghiệt chướng của nàng ta xuống giếng, đứa con nghiệt chướng đó lập tức biến thành Kim Liên, giống hệt như Liên phi lúc trước!”
Ta ở bên cạnh nghe thấy, lập tức nói: “Hoàng quý phi, chính ngươi sinh ra quái vật, sao lại đổ lỗi cho thần thiếp, tiểu công chúa của thần thiếp bị kinh sợ, nếu cung nữ chậm trễ một bước, mạng cũng không còn.”
Nhưng hoàng đế vẫn nghi ngờ và nhìn ta với ánh mắt kiêng dè.
“Mười một.” Hắn ta trầm giọng ra lệnh cho ám vệ bên cạnh: “Ngươi đi bế bốn tiểu công chúa đến đây, để trẫm xem.”
Hài tử được ôm tới, bốn bé gái mũm mĩm trắng trẻo, thấy hắn ta đều cười khúc khích, đưa tay ra, dường như muốn hắn ta bế.
Nhưng hắn ta không hề động đậy, lật lật úp úp những đứa trẻ xem đi xem lại, cuối cùng xác nhận không có vấn đề gì, mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, thân thể hắn ta lảo đảo, trực tiếp ngất đi.
Mọi người đều kinh hãi kêu lên, vội vàng đỡ hắn ta dậy.
Không ai để ý, những đứa trẻ sơ sinh bị hắn ta chạm vào, dường như lại lớn hơn một vòng so với vừa nãy.
Ta hài lòng gật đầu, quả nhiên, dương khí Chân Long này, vẫn phải hấp thụ gần mới có hiệu quả tốt nhất.
12.
Không còn ai nghe lời hoàng quý phi nữa, nàng ta bị đày vào lãnh cung.