Thương Hải - Chương 3
7.
Sau đêm đó, rõ ràng trạng thái tinh thần của ta không bằng trước.
Rõ ràng chỉ là một linh hồn không ai thấy được mà lại có cảm giác mệt mỏi.
Có lúc ta cần phải dựa vào đâu đó để nghỉ ngơi một lát.
Ta lên dây cót mấy ngày đến khi Lưu Ly mang một chén trà đến.
Nước trà trong vắt như ánh lên màu nguy hiểm.
Tim ta như nhảy lên cổ họng.
Vẻ mặt A Miểu vẫn như thường: “Vào đi, trà nóng Hoàng hậu nương nương ban thưởng không thể để nguội được.”
Lưu Ly vừa bước chân vào tẩm điện của A Miểu, hai tỳ nữ đã lập tức lao đến khóa trái cửa lớn!
A Miểu tự tay bưng chén trà lên, một tay nàng giữ chặt cằm Lưu Ly, tay còn lại đổ trà vào miệng nàng ta.
Lưu Ly ngã xuống đất, vẻ mặt hoảng sợ muốn móc họng.
A Miểu từ trên cao nhìn xuống: “Chắc hẳn ngươi hiểu rõ nhiếp hồn tán hơn ta. Lưu Ly, ngươi cũng biết móc ra được cũng đâu có tác dụng gì.”
Đêm đó nàng ta mắng chửi cay nghiệt đến bao nhiêu thì lúc này chắc hối hận bấy nhiều.
A Miểu tươi cười: “Ngươi nói xem, thuốc này quý như vậy, nếu để Hoàng hậu nương nương biết người uống là tiện tỳ như ngươi…”
“Ngươi nói xem, nàng ta sẽ lãng phí vàng bạc để điều chế giải dược sao?”
Lưu Ly quỳ sạp xuống đất: “Sau này nô tỳ chỉ có điện hạ là chủ tử!”
Nàng ta không ngừng dập đầu xuống đất: “Cầu ngài, cầu ngài cho nô tỳ một con đường sống…”
A Miểu đỡ nàng ta dậy: “Đừng đập hỏng mặt mình như vậy.”
“Sau này báo cáo nhất cử nhất động của Hoàng hậu cho ta, cũng nói cho ta tất cả bí mật trong cung mà người biết, hiểu không?”
Ta bật cười thành tiếng.
Sau đó lại đột nhiên cảm thấy choáng váng, trước mắt tối sầm đi.
…
Khi ta tỉnh lại cũng là lúc A Miểu đi tìm quốc sư.
Xung quanh cung Đông Hoàng của quốc sư có rất nhiều trận pháp, ta không vào được.
Ta ngồi ngoài cung Đông Hoàng đợi một ngày.
Mãi cho đến khi mặt trời sắp lặn A Miểu mới ra ngoài.
Sắc mặt nàng trắng bệch, bên hông có thêm một phù chú kỳ quái.
Ta không quan tâm phù chú đó là cái gì, ta chỉ quan tâm đến A Miểu.
8.
Từ lần “báo mộng” cho A Miểu, ta có thể cảm giác được trạng thái của mình không khác lúc vừa chết là bao.
Ta bắt đầu thích ngủ.
Lúc ta tỉnh giấc thì trời cũng đã sáng choang, hơn nữa lại còn là của mấy ngày sau.
Ta cho rằng chẳng mấy chốc ta sẽ tiêu tán, nhưng ta cũng kiên trì vượt qua được mấy năm.
Hoàng hậu đúng là cao thủ dùng thuốc.
Từ khi sinh hạ trưởng tử, nàng ta bắt đầu lặng lẽ hạ dược Hoàng thượng!
Trong khoảng thời gian đó nàng ta đã từng sợ hãi, cũng đã từng mềm lòng.
Nhưng theo lời Lưu Ly, sau khi cung nữ kia sinh hạ A Miểu, Hoàng hậu đã hoàn toàn hết hi vọng vào Hoàng đế, nàng ta bắt đầu tăng liều lượng thuốc.
A Miểu trở thành đứa con cuối cùng của Hoàng thượng.
Đế hậu thành thân từ thuở niên thiếu cuối cùng lại đi đến bước đường này, chỉ nghe thôi cũng khiến người ta thổn thức.
Nhưng người bề trên đánh cờ thượng vị có nghĩa vô số sinh mệnh sẽ chết, chân tình cũng sẽ vỡ nát.
A Miểu cảm thán xong, ngày hôm sau nàng lập tức đến ngự thư phòng.
Hoàng đế cũng không phải không ý thức được tình trạng sức khỏe của mình.
Cho nên sau hai khắc giả vờ để A Miểu dập đầu, ông ta cũng đồng ý để A Miểu mang vào cung một nhóm người trị bệnh cho mình.
Có khi toàn thân Hoàng đế cắm đầy ngân châm, không có sức để quản lý triều chính, ông ta không thể nào không ủy quyền cho A Miểu.
Nhiệt độ ngày đêm khác nhau, ta tỉnh giấc, chậm rãi ung dung nhìn mương thoát nước trong cung biến đỏ theo từng ngày.
Ngày dòng nước đỏ nhất là chảy ra từ tiểu hoa viên ở cung Phượng Nghi.
Hoa mẫu đơn được tỉ mỉ chăm sóc sắp nở hoa lại bị nhuộm máu, một đêm đã hoàn toàn bị phá hỏng.
Hoàng hậu lại lần nữa đập đồ trong tẩm cung.
Hai mắt nàng ta ngập tràn sự oán hận: “Tại sao hiệu quả của nhiếp hồn tán gần đây càng ngày càng thấp vậy?”
Lưu Ly quỳ trên mặt đất không dám nói gì.
Hoàng hậu quyết định đưa giải dược chậm nửa tháng so với kỳ hạn.
Nhưng điều này chỉ làm khổ tỳ nữ tâm phúc của nàng ta.
Lưu Ly đau đớn khổ sở cầu cứu A Miểu cả một đêm.
Nếu có thể, ta muốn nói với A Miểu rằng cứ để thất khiếu của nàng ta chảy máu đến chết đi!
Cuối cùng A Miểu vẫn mềm lòng.
Cuối cùng nàng vẫn đến trước mặt Hoàng hậu diễn.
Nàng quỳ trên mặt đất, mặc cho nước trà nóng hổi tạt vào lưng mình.
Hoàng hậu nhìn từ trên cao xuống: “Muốn giải dược sao, ngươi thể hiện thành ý cho bản cung xem đã!”
Thật ra…
Tần gia, mẫu tộc của ta.
Cũng nên giết.
A Miểu, đừng nương tay.
Dường như nàng nghe thấy tiếng nỉ non của ta.
Sổ sách tham ô của Tần gia sau đó cũng bị tra ra.
Ngày phụ thân ta bị xử trảm, ta cùng A Miểu đến xem hành hình.
Máu tươi nhuộm đỏ váy A Miểu.
Tất cả mọi người đều âm thầm chỉ trích A Miểu.
Nói nàng không nể tình dưỡng mẫu đã qua đời của mình.
Nhưng chỉ có chúng ta biết.
Chỉ có ta biết.
Ta hận gia tộc này đến nhường nào.
Ta hận gia tộc nuốt sạch sinh mệnh của nữ tử.
Ngay cả Hoàng hậu.
Cũng bắt đầu sợ hãi A Miểu.
Thật đẹp.
Từ đó Hoàng đế ủy quyền cho A Miểu nhiều hơn.
Lúc đó Đại hoàng tử đã bị phế, Nhị, Tứ công chúa cũng đã xuất giá.
A Miểu trực tiếp giết một người.
Nàng tự mình làm, chính tay mình đâm.
Lục hoàng tử muốn cướp ngôi Thái tử.
Chủy thủ của nàng đâm vào cổ họng Lục hoàng tử.
Nàng mở miệng nhìn Lục hoàng tử đối diện nhưng lời lại đang nói cho ta nghe:
“Tỷ tỷ, có phải người rất thất vọng về ta không?”
…
Làm sao có thể chứ?
A Miểu của ta.
Con đường của đế vương vốn ngàn vạn khó khăn nguy hiểm.
Đám ngươi này sao đáng để ta thất vọng về ngươi được?
9.
Bệnh của Hoàng đế có chút tiến triển.
Dưới sự duy trì của các loại đan dược màu đỏ sậm, hắn ta lại có thể một đêm sủng hạnh hai phi tử.
Đồ sứ trong cung Hoàng hậu không ngừng đổi mới.
Lúc này nàng ta thật sự không rảnh để triệu kiến A Miểu.
A Miểu đang quỳ ở ngự thư phòng.
Thứ nàng nắm trong tay nửa canh giờ là chứng cứ Tam hoàng tử không phải là người của hoàng thất.
Hoàng đế điên rồi.
Hôm đó hắn ta không ngừng nói chữ “giết”, cho đến khi hắn ta tức giận mà thổ huyết ngã xuống đất.
Dù sao cũng phải có người đứng ra làm gì đó.
Thế là Ngũ công chúa tự mình xin đến man di hòa thân, nói là vì phụ hoàng xung hỉ.
Nhìn búi tóc xốc xếch của nàng ta, trong lòng ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đáng đời!
Ai bảo ngươi ngày trước bắt nạt A Miểu!
Tốt nhất là ngươi chết ở nơi đó luôn đi!
Hoàng đế tăng cường độ trị liệu.
Ta cảm thấy có một số lợi ích có thể tự mình sắp xếp.
…Rõ ràng A Miểu cũng nghĩ như vậy.
Lâm phi luôn giữ chức vị cao trong cung có thai!
Mặc dù thái y bắt mạch nói là nữ nhi nhưng Hoàng đế vẫn tuyên bố, khi nào Bát công chúa chào đời cả nước sẽ ăn mừng, ngày hôm đó sẽ đại xá thiên hạ.
Nhưng ta có thể thấy…
Thấy Lâm phi điên loan đảo phượng với quốc sư Đông Hoàng cung như thế nào mỗi ngày.
Chẳng lẽ…
Ta lại cảm thấy choáng váng một lần nữa.