Thuê Nhà Của Ma - Chương 1
1
Chuyện này kỳ thật hoàn toàn là hiểu lầm.
Tôi là ma.
Sau khi chết tôi mới biết được, hóa ra đầu thai cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Ít nhất phải ở dương gian đủ ba năm.
Trong ba năm, bạn không thể là một hồn ma thất nghiệp.
Đầu tiên, bạn phải rút thăm để tìm được việc làm của ma.
Sau khi đủ điểm tích lũy mới có thể đi Địa phủ định cư.
Sau đó, lại xếp hàng nhiều năm mới có thể đến lượt mình đi đầu thai.
Tôi may mắn có được công việc khuân vác.
Đó là tiền người sống đốt không đúng quy định, không thể vào ngân hàng Thiên Địa phải đưa đến núi Tiền Cũ.
Đây thật ra là một công việc béo bở.
Trong suốt quá trình làm công việc này, tôi đã để riêng được một trăm tám mươi tỷ, tất nhiên là không ai biết.
Cho nên hai năm nay, tôi đã lén lút tiết kiệm được không ít tiền.
Nghĩ sau này khi tôi xuống Địa phủ, tôi sẽ trở thành một con quỷ vừa đẹp trai vừa giàu có.
Nhưng số tiền này không thể lộ ra bên ngoài, vì vậy tôi đã giấu tiền trong một căn nhà cũ.
Bản thân tôi cũng sống ở đó.
Người ở gần đấy đều nói đây là một căn nhà ma, cho nên mấy năm nay cũng không có người dọn vào.
Tôi rất vui vì cuộc sống yên tĩnh này.
Nhưng hôm nay, sau khi đi làm về, đột nhiên phát hiện trong nhà có thêm hai người.
Một cô gái khoảng hai mươi, và một người đàn ông trung nhiên mặc áo sơ mi thắt cà vạt.
Bên cạnh cô gái là va li hành lý rất lớn, còn người đàn ông thì đeo thẻ nhân viên môi giới bất động sản.
Cô gái ngồi trên ghế nhìn kỹ mấy tờ giấy, là hợp đồng thuê nhà.
Cô ấy không phải muốn dọn vào đấy chứ?
Không ai nói với cô đây là một ngôi nhà ma sao?
Vì muốn giúp đỡ người khác, tôi nghĩ mình nên nhắc nhở cô gái.
Thế là tôi bước vào và có một cơn gió mạnh.
Người môi giới run rẩy, vội vàng lui ra cửa.
Cô gái không hề cảm thấy kỳ lạ, thậm chí còn ấn tay vào bản hợp đồng đã bị thổi bay.
Không sợ? Phải không?
Tôi nhảy hai lần xuống sàn cũ và nó phát ra tiếng cọt kẹt.
Tiếp theo lại đẩy bút trên bàn rơi xuống đất.
Demo nhiêu đó thôi, biết sự lợi hại của tôi chưa?
Sắc mặt người môi giới đứng ở cửa đã trắng bệch, run lẩy bẩy.
Không ngờ cô gái lại bình tĩnh cầm bút ký tên mình.
Hứa Đa Đa.
Oh SHIT! Tôi không ngờ cô gái này lại phản ứng chậm đến vậy.
Xem ra phải xuất tuyệt chiêu rồi.
Nhưng lúc này, cô gái đã giao hợp đồng cho người môi giới, và ông ta đã nhanh chóng bỏ chạy.
Đã chậm một bước.
Tôi ngồi xuống giận dữ, đầy oán giận.
Nhìn bộ dáng trắng trẻo, sạch sẽ, vậy mà muốn cướp nơi ở của tôi?
Quên đi, còn nhiều thời gian, hai ngày nữa lại dọa cho cô sợ bỏ chạy luôn.
Cô gái ngồi đối diện tôi, nhìn một vòng chung quanh, có vẻ khá hài lòng.
Trên môi cô ta nở nụ cười: “Thật tốt quá, cuối cùng đã yên tĩnh.”
Tôi cảm thấy lòng tự trọng của mình đang bị thách thức.
Tôi đứng lên nhảy xuống sàn hai cái.
Ọt… ọt… ọt… ọt…
Tiếng bụng kêu đã át đi tiếng sàn nhà cọt kẹt.
Tôi thấy cô gái đỏ mặt.
Cắt! Tai sao lại đỏ mặt? Cô may mắn đấy, nếu không thì đã bị tôi hù chết rồi.
Cô gái dường như nhớ ra gì đó, đứng dậy đi ra cửa.
Tôi bắt chéo chân ngồi trên sô pha đắc ý.
Cô ta đã tỉnh táo lại. Biết sợ chưa? Bây giờ chạy vẫn còn kịp đấy.
Nhưng không lâu sau, cô gái mở cửa quay lại.
Nhìn vẻ mặt của cô ta, hình như không giống như tôi mong đợi.
Cô ta đặt thứ đang cầm trên tay xuống, mở nắp ra.
Một mùi thơm đột nhiên bay tới.
Tôi lại gần, là bát mì thịt bò cà chua nóng hôi hổi.
Ma quỷ chúng tôi thường ăn cơm chay người ta cúng ở mộ phần.
Làm gì có mấy thứ này?
Huống chi, loại cô hồn dã quỷ vô danh vô phận như tôi chỉ có thể ăn chút đồ vô chủ còn sót lại mà thôi.
Tôi lập tức nuốt nước miếng không ngừng.
Cô gái đang ăn ngấu nghiến bên cạnh tôi.
Tôi nghe tiếng cô ta húp rột rột.
Thật muốn nhắc nhở cô ta đừng ăn nhiều như vậy, để lại cho tôi một ít.
Nhưng lòng tự trọng của một con ma nói với tôi rằng tôi không thể làm điều đó.
May mắn không lâu sau, cô ta lau miệng, đi vệ sinh sửa sang lại đồ đạc.
Tôi vội vàng ngồi xuống.
Mì thủ công, không tin được.
Thơm quá.
Lại còn có một miếng thịt bò!
Tôi rất cảm động, quyết định đêm nay cho cô ta ở đây một đêm.
Để cho cô ta ngủ một giấc rồi ngày mai lại đuổi đi.
Cô gái ở trong nhà quét dọn nửa ngày.
Tôi sờ bụng ngồi ở trên sô pha nhìn cô ta.
Sau khi quét dọn xong, cô ta đắp mặt nạ cho mình.
Tôi nhịn không được buồn cười, bộ dáng của cô ta so với tôi còn giống ma hơn.
“Có lẽ cô không có nhiều tiền nên đã thuê cái nơi chết tiệt này và cô rất nghèo.”
Không biết có phải ảo giác hay không, hình như cô ta trừng mắt nhìn tôi một cái.
Lúc tôi muốn xác nhận, cô ta đã lấy điện thoại di động ra, mở một bộ phim.
Vốn là giờ này, bình thường tôi đã ngủ.
Nhưng tôi chẳng thể làm gì được, cô ta ồn ào đến mức tôi không thể ngủ được.
Nhưng nghe âm thanh của phim thì có vẻ khá hay.
Tôi cúi xuống và bộ phim là một bộ phim hài.
Khi tôi nhìn, tiếng cười của cô ta làm tôi giật mình.
“Mẹ nó, nếu không phải đã mì của cô thì hôm nay tôi sẽ dọa cô chạy té khói.”
Xem được nửa phim, cô ta nhớ ra mình chưa tháo mặt nạ ra.
Cô ta vội vàng xuống giường, lấy ra vài quần áo để thay, vào phòng tắm.
“Này! Đi thì đi, nhưng để điện thoại lại, tôi chưa xem xong mà.” Tôi vô tình bay theo càm ràm.
Rầm!
Cánh cửa đóng sầm lại trước mắt tôi, suýt nữa đụng vào mũi tôi.
Tôi lại còn nghe thấy tiếng khóa cửa.
Sau vài tiếng sột soạt, tiếng nước chảy truyền ra.
Tôi vung nắm đấm lên cửa.
Mẹ nó, trong phòng không có ai, đây là đề phòng ai vậy?
Nhưng tôi là chính quỷ quân tử, nhìn lén người khác tắm rửa nếu bị quỷ sai đại ca biết, sẽ bị trừ điểm tích lũy.
Tôi trở lại phòng, nhìn giường, nhìn sô pha.
Cuối cùng tôi vẫn quyết định, ngủ trên giường mà tôi đã ngủ suốt hai năm qua, không thể nhường cho người khác.
Không lâu sau khi tôi ngủ, cửa phòng tắm mở ra.
Sau đó, tôi ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu, từ từ bay đến bên cạnh tôi.
Cô gái quay trở lại giường và dường như dừng lại một lúc.
Tôi thấy cô ta làm hành động giống như tôi vừa làm.
Cô ta nhìn chiếc giường, rồi lại nhìn sô pha.
Cô ta có nhìn thấy tôi không? Trong lòng ta kinh ngạc một chút.
Chỉ chốc lát sau, cô gái đã nằm xuống giường.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi cô gái nằm lên giường, tôi co người lại.
Cô ta cũng rất tự giác, chỉ ngủ một nửa, không có xâm chiếm địa bàn của tôi.
Tôi có chút bối rối.
Có ai ngủ mà chỉ nằm một bên và để một khoảng trống thế không?
May mắn cô ta rất nhanh truyền đến tiếng thở đều.
Có thể ngủ bên cạnh một con ma, lại ngủ nhanh như vậy, hẳn là không nhìn thấy rồi.
Nhưng tướng ngủ của cô ta không tốt lắm.
Tôi bị đánh thức vài lần vào giữa đêm bởi cánh tay cô ta.
Trời gần sáng, tôi phát hiện cô ta đã chen chúc bên cạnh tôi.
Một cánh tay duỗi ra, một chân như gác lên bụng tôi.
Điểm chết người chính là, mặt của cô ta ở ngay trước mặt tôi.
Mùi thơm trên người còn chưa mất đi, hòa lẫn với hơi thở nhàn nhạt của cô ta. Lông mi dài gần như đâm vào mặt tôi.
Tôi bỗng dưng từ trên giường ngồi dậy.
Chết tiệt! Không cho ma ngủ nữa.
2
Ngày hôm sau, tôi suy nghĩ, ân huệ đã trôi qua.
Hôm nay thế nào cũng phải dọa cô ta đi ra ngoài.
Vì thế sáng sớm, trong phòng gió thổi vù vù.
Không ngờ cô ta ngủ rất ngon.
Kéo chặt chăn, thuận tay còn tắt điều hòa.
Tôi thở không ra hơi, ánh mắt u oán.
Chết tiệt! Cô ta coi tôi là điều hòa, truyền ra ngoài bảo mặt ma của tôi để ở đâu?
Vô cùng nhục nhã!
Được, là cô ép tôi!
Tôi chỉ có thể mạo hiểm bị khiếu nại để tế ra tuyệt chiêu cuối cùng của mình.
Đợi cả buổi, cuối cùng cô cũng rời giường.
Tôi thấy cô ấy chậm rãi đi vào nhà vệ sinh.
Nghĩ chờ sau khi cô tỉnh lại thì hung hăng dọa cô một chút.
Dù có điên đến đâu, cô cũng sẽ không nghĩ mình đang mơ.
Tiếng nước từ vòi sen trong phòng tắm lại vang lên.
Cô nàng này thật quá mức, tắm hai lần một ngày.
Tuy nhiên, đã đến lúc phải thức dậy ngay bây giờ.
Tôi không còn nghe tiếng nước, đoán chừng cũng đã tắm xong, len lén xuyên vào nhà vệ sinh.
Quả nhiên cô ta đang lau mặt trước gương.
Nếu một con ma xuất hiện trực tiếp, nó sẽ tiêu tốn nhiều sức mạnh quỷ lực. Bí quyết là để mọi người nhìn thấy chính là xuất hiện trong gương.
Tôi nhảy vọt ra sau lưng cô ta, nhìn vào gương, bày ra một tư thế mà tôi cho là lạnh lùng nhất.
“Á!”
Đúng rồi.
Chính là nó.
Làm cô ta sợ chết khiếp.
Nhưng chưa kịp tự hào được vài giây, tôi đã cảm thấy tai mình bị kéo lại.
Không đúng, tôi là quỷ, làm sao có thể thấy đau?
“Thì ra ngươi là sắc quỷ! Nhìn bộ dạng cũng đẹp trai nhưng lại lén nhìn tôi tắm!”
Lúc tôi kịp phản ứng thì cô ta đã nắm tai tôi kéo ra khỏi nhà vệ sinh.
Chúng tôi ngồi mặt đối mặt trên ghế sô pha và chiếc ghế dài nhỏ.
Tôi che mặt lại và cô ta nhìn chằm chằm.
“Tôi nói tôi thực sự không muốn nhìn lén bạn, tôi chỉ muốn dọa cô bỏ chạy.”
Cô ta nói tôi có ý đồ xấu, chỉ là không đủ năng lực.
Tôi cảm thấy bị xúc phạm.
Nhưng tôi không hiểu được, tại sao cô ta lại có thể nhìn thấy tôi? Cô ta không hề sợ tôi!