Tây Lương Kiếp
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Tây Lương Kiếp
Ta là một công chúa nói chuyện rất chậm.
Tam tỷ lên ngôi muốn phái mỹ nhân sang quyến rũ bạo chúa nước láng giềng, chỉ vào kiệu hoa hỏi tỷ muội bọn ta ai sẽ lên.
Ta rụt cổ run sợ nói: “Ta… Ta… Ta…”
Tam tỷ mỉm cười xoa đầu ta, không nói hai lời ôm ta vào lòng hôn.
Ta ôm quả mừng*, cho đến khi đến biên giới nước láng giềng ta mới thốt ra ba chữ cuối cùng: “… Không dám đi.”
*quả mừng; (theo tục lệ cũ khi đính hôn hoặc cưới đem biếu tặng bạn bè người thân)