Tặng Em Ngàn Vạn Tinh Hà - Chương 4
14
Sau khi mất đi sự giúp đỡ của nhà tôi, cuộc sống của Tề gia càng không dễ chịu.
Hơn nữa Tần Qua bên kia cũng gây trở ngại cho Tề gia, lúc này Tề gia có thể nói là bốn bề là địch.
Cha mẹ Tề Trú với kinh nghiệm làm ăn, rất nhanh liền nhận ra trong đó có khúc mắc.
Đầu tiên là bọn họ bảo Tề Trú đi tìm Tần Qua nhận sai xin lỗi.
Nhưng Tần Qua không chấp nhận, còn nói chuyện này cho tôi biết.
Mắt thấy Tần gia bên kia không đi được, Tề gia tự nhiên muốn quay đầu lại tìm Cố gia chúng tôi.
Wechat và điện thoại của Tề Trú đã bị tôi block toàn bộ, vì thế hắn liền tự mình chạy đến nhà tôi.
Hắn cho tôi xem một bản kế hoạch, nói: “Tinh Hòa, đây là anh tự mình sắp xếp cho hôn lễ của chúng ta, em xem em có thích hay không.”
Tôi liếc nhìn bìa sách một cách lạnh lùng, thậm chí không thèm mở ra để nhìn vào bên trong.
Nhưng Tề Trú cũng không chịu buông tha, vẫn thúc giục tôi: “Em xem đi, em mở ra xem một chút nhất định sẽ thích.”
Hắn tự cho là hiểu rõ tôi, có lẽ hắn còn cảm thấy có thể làm tôi đắn đo.
Thật tình không biết, tôi đã sớm đăng ký kết hôn với Tần Qua.
Khi hắn lấy điện thoại di động ra cho tôi xem áo cưới và nhẫn kim cương hắn chọn, tôi rốt cuộc không thể nhịn được nữa giơ nhẫn kim cương trên ngón áp út lên cho hắn xem.
“Thật ngại quá, tôi thật sự kết hôn rồi, kết hôn nữa là phạm pháp đấy.”
Tề Trú giống như bị sét đánh, cứng đờ không thể cử động.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn kim cương trên tay tôi.
Không biết là hắn không chịu nổi kết quả như vậy, hay là ánh sáng của nhẫn kim cương quá chói mắt, tôi nhìn đáy mắt hắn giống như đều có chút ẩm ướt.
Một lúc lâu sau hắn mới lấy lại tinh thần, lắc đầu nói: “Anh không tin, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, đính hôn cũng đã ba năm rồi, sao em có thể nhanh chóng buông bỏ tình cảm giữa chúng ta, kết hôn với người khác?”
Xem xem, hắn cũng biết giữa chúng tôi hoang phí rất nhiều năm.
Nhưng trước đó, hắn lại chưa từng nghĩ tới, muốn cho tôi một kết cục viên mãn.
Hắn thậm chí còn yêu đương vụng trộm với bạn thân tôi, làm cho tôi khó xử, làm cho tôi biến thành trò cười.
“Tôi nói đều là sự thật, tôi và Tần Qua đã đăng ký kết hôn. Về phần hôn lễ, Tần Qua nói có thể hoàn toàn dựa theo ý của tôi, tôi muốn thế nào thì thế đó.”
“Không có khả năng! Tần gia không có khả năng đồng ý cho Tần Qua kết hôn với em!”
Ngữ khí Tề Trú thật sự quá khẳng định.
Tôi bất giác hỏi ngược lại một câu: “Vì sao?”
Tề Trú: “Bởi vì em và anh đã đính hôn, hiện tại Tần Qua muốn cưới em, người khác sẽ nhìn Tần gia như thế nào?”
Về điểm này, Tần Qua cho tới bây giờ chưa từng nhắc tới với tôi.
Hai ngày trước anh ấy dẫn tôi đi gặp cha mẹ anh ấy ăn cơm, cha mẹ anh ấy cũng không biểu hiện ra bất cứ bất mãn hay ghét bỏ gì đối với tôi.
Đại khái là lúc ấy bầu không khí quá tốt, cho nên tôi cũng không nghĩ tới Tần gia và Tề gia đúng là có một chút giao tình.
Tôi đã đính hôn với Tề Trú, lại ở cùng một chỗ với Tần Qua, có lẽ thật sự sẽ khiến người trong giới chỉ trỏ Tần Qua.
Tề Trú thấy tôi trầm mặc, liền đoán được lời hắn nói trúng băn khoăn trong lòng tôi.
Thế là hắn thừa cơ đuổi theo và nói rằng hắn sẽ cho tôi một đám cưới lớn.
“Dù sao chuyện giữa em và Tần Qua không ai biết, chỉ cần chúng ta không đề cập tới, là có thể coi như không có chuyện gì xảy ra. Tinh Hòa, em ở cùng một chỗ với anh mới là tốt nhất.”
Đối với hắn mà nói, đương nhiên là tốt nhất.
Tôi trở lại bên cạnh hắn, người bên ngoài sẽ cho rằng hắn có bao nhiêu mị lực.
Mặc dù hắn và bạn thân của tôi yêu đương vụng trộm, tôi cũng vẫn si tình không hối hận.
Hơn nữa sau khi chúng tôi làm hoà, nhà bọn họ sẽ tiếp tục nhận được sự giúp đỡ của nhà chúng tôi.
Đối với hắn mà nói, làm sao có thể không tốt chứ?
Chỉ có điều không tốt với tôi.
Tôi sẽ tiếp tục bị người ta chê cười, cả đời không thẳng lưng được.
Có đôi khi tôi cũng hoài nghi, Tề Trú người này rốt cuộc là ích kỷ hay ác độc?
Mỗi một bước đi của hắn, đều giống như hoàn toàn không coi tôi là người.
Cái mà hắn gọi là hôn lễ long trọng, có thể long trọng hơn Tần Qua cho tôi sao?
Tôi tức giận cười lạnh: “Anh cho rằng anh là cái gì vậy? Tôi vứt đi rác rưởi, tuyệt đối sẽ không có khả năng lại nhặt trở về!”
Tề Trú nghe vậy thẹn quá hóa giận.
Nhưng trước khi hắn ta định mắng tôi, Tần Qua đã đến.
Tần Qua làm bộ kinh ngạc nhìn hắn: “Sao cậu còn rảnh ở đây dây dưa với vợ tôi? Cha mẹ cậu sắp nhảy lầu rồi, cậu không về thăm bọn họ sao?”
Tề Trú kinh hãi: “Cậu đã làm cái gì?”
Tần Qua cười lạnh: “Tôi là công dân tuân thủ pháp luật, có thể làm gì cha mẹ cậu chứ?”
Nếu như hắn sớm một chút kết hôn với tôi, Tề gia sớm đã đầy máu sống lại.
Hết lần này tới lần khác hắn muốn kéo dài, kéo dài tới bây giờ rốt cuộc cũng không thể cứu vãn.
Lúc Tề Trú đi còn có chút không cam lòng.
Nhưng có thể từ khi hắn và Tần Qua quen biết tới nay, ở trước mặt Tần Qua vẫn luôn không có khí thế gì.
Cho nên chỉ cần Tần Qua vừa xuất hiện, hắn liền mềm nhũn.
Tần Qua cũng lười đánh chó rơi xuống nước, chỉ sau khi hắn đi rồi nói với tôi: “Mau đổi mật mã cửa nhà em đi, đừng để hắn vào nữa.”
“Được, lập tức đổi ngay.”
Tần Qua đối với đáp án này rất hài lòng, khóe miệng điên cuồng giương lên.
15
Cha mẹ hai bên đều do Tần Qua giải quyết.
Tôi hỏi qua anh ấy dùng cách gì.
Anh ấy trả lời tôi một câu: “Người có chí, sự lại thành.”
Rất đơn giản sáu chữ, tôi lại có thể cảm giác được anh ấy rất muốn cưới tôi.
Không giống Tề Trú, cho dù chúng tôi đã đính hôn, trong lúc vô hình lại giống như còn có rất nhiều trở ngại.
Gặp được Tần Qua tôi mới biết được, hóa ra thật sự muốn kết hôn với một người, là có thể rất nhanh rất đơn giản.
Ngày tôi và Tần Qua cử hành hôn lễ, Tề gia chính thức tuyên bố phá sản.
Về phần Thẩm gia, từ ba tháng trước, cả nhà đã rời khỏi thành phố này.
Trước khi rời đi, Thẩm Lạc từng dùng điện thoại di động của người khác gọi điện thoại cho tôi vào đêm khuya, muốn cầu xin tôi giơ cao đánh khẽ tha cho nhà họ một mạng.
Nhưng lúc đó Tần Qua đang ở trên giường của tôi.
Bị cô ta quấy rầy chuyện tốt, đừng nói tha cho nhà bọn họ, hận không thể lập tức băm cô ta thành trăm mảnh!
Tôi đã hỏi Tần Qua, tại sao đêm đó lại giúp tôi, tại sao lại kết hôn với tôi.
Câu trả lời anh ấy đưa ra là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Chỉ là trước kia tôi là bạn gái của Tề Trú, anh ấy cũng không dễ cướp bóc.
Anh ấy đã chờ đợi một cơ hội.
Sau đó thấy tôi và Tề Trú chậm chạp chưa kết hôn, liền đoán được chúng tôi nhất định sẽ chia tay.
Hộ khẩu và nhẫn kim cương cũng đã sớm để ở trên xe.
Muốn kết hôn với tôi, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy tôi đã muốn.
Đêm đó tôi hỏi anh ấy có muốn kết hôn hay không, phản ứng đầu tiên của anh ấy không phải cảm thấy tôi điên rồi, mà là anh ấy rốt cuộc cũng được như ý nguyện.
Cô gái mỗi lần gặp mặt anh chỉ có thể nhìn từ xa, không thể ôm vào trong lòng, không thể che chở, rốt cuộc trở thành người làm bạn cả đời với anh.
Pháo hoa trên đỉnh đầu rực rỡ, đẹp đến mức khiến người ta không dời mắt được.
Tiếng người ồn ào xung quanh khi pháo hoa cuối cùng nở rộ trong không khí.
Tần Qua cúi đầu ghé vào tai tôi: “Pháo hoa này, gọi là Tinh Hà.”
“Tinh Hòa, tặng em ngàn vạn Tinh Hà.”
(Hết)