Tạm biệt Thương Thương - Chương 1
1
Khi tỉnh , phát hiện đang sống ký sinh trong cơ thể của một nữ nhi thế gia tên là Thẩm Duyệt Thương.
Linh hồn yếu, thường xuyên rơi giấc ngủ sâu, nhưng mà, trong một hai tháng qua, thời gian tỉnh càng ngày càng dài, linh hồn Thẩm Duyệt Thương càng ngày càng yếu ớt, cũng cảm giác thân thể của nàng cũng đang suy nhược, sắp sụp đổ.
Lúc Thẩm Duyệt Thương đang ôm ngực, bi thương hỏi Tạ Minh Lâu: “Chàng cưới nàng cửa?”
Tạ Minh Lâu vẻ mặt lạnh lùng: “Nàng đang mang thai, mẫu thân cũng thích nàng, thể chịu trách nhiệm .”
Thẩm Duyệt Thương sắc mặt tái nhợt, cổ họng ngai ngái, dùng khăn tay che miệng ho máu, đó cầm chiếc khăn tay giấu lưng: “Chàng đã cả đời chỉ yêu mà thôi, chỉ duy nhất một .”
Tạ Minh Lâu khẽ nhíu mày, “Ta đã cùng nàng giải thích bao nhiêu lần , cùng nàng lần đó là ngoài ý , địch nhân hạ thuốc, là Lan Nhi cứu , đó mới ngoài ý mang thai, nàng đừng gây sự vô cớ!”
Lúc , một nha vội vàng chạy tới kêu lên: “Tướng quân, Lan Nhi tiểu thư đau bụng…”
Tạ Minh Lâu lập tức bỏ rơi Thẩm Duyệt Thương, cứ thế vội vã rời , Thẩm Duyệt Thương run rẩy, cung nữ Liễu Chí đau lòng hỏi nàng: “Tiểu thư, với tướng quân rằng cũng bệnh?”
Thẩm Duyệt Thương lắc đầu khổ, lúc mới trở về, nàng , nhưng Tạ Minh Lâu vẫn luôn vì mà bỏ nàng , khi nàng kịp đã rời , hiện tại, nàng còn nữa.
Lúc ở trong cơ thể Thẩm Duyệt Thương, tức giận đến suýt rời khỏi cơ thể, “Có miệng để làm gì? Để nôn máu thôi ?”
“Hãy tự xem bộ dáng của giống một oán phụ ? Ngươi xứng với phụ mẫu, với nhà mẹ đẻ hết mực yêu thương ngươi ?”
“Không chỉ là một nam nhân thôi ? Cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai chân cũng , ngươi rẻ rúng đến mức nhất quyết một quả dưa leo bẩn thỉu ?”
Thẩm Duyệt Thương sửng sốt trong giây lát, kỳ thật nàng đã biết sự tồn tại của từ lâu, nhưng gần như chỉ ngủ say, cơ thể nàng cũng cự tuyệt , chúng chung sống hòa bình một năm.
Đây là lần đầu tiên mắng nàng như thế, mắt nàng nhanh chóng đỏ hoe, khẽ : “ đại phu đã chỉ còn sống ba tháng nữa thôi”.
“Cho nên ngươi cứ như chấp nhận số phận? Chết sợ còn sợ cái gì? Hãy cho quyền điều khiển thân thể của ngươi, để giúp ngươi dạy cho bọn họ một bài học!”
2
Ta thật xui xẻo, nhớ là ai, cũng biết tại ở trong cơ thể của Thẩm Duyệt Thương, nhưng vẫn tỉnh táo.
Nhìn thấy Thẩm Duyệt Thương vô dụng ức hiếp, nàng làm như việc gì. Ta tức giận đến mức nổ tung..
Ta yêu cầu nàng giao quyền điều khiển cơ thể cho , nàng do dự một lúc, thế mà đồng ý, xin cho nàng thêm một chút thời gian.
Kỳ thật đã thể chiếm thân thể của Thẩm Duyệt Thương, nhưng vẫn lựa chọn cho nàng một cơ hội, khi nàng cảm, ho mãi khỏi, liền đưa cho nàng một đơn thuốc, để nàng sắc thuốc uống, đồng thời cho nàng mỗi ngày uống một thang thuốc bổ, giúp điều trị thân thể.
Liên tục mấy ngày, Tạ Minh Lâu đến gặp Thẩm Duyệt Thương, nàng giường im lặng , mắng một trận mới dậy, mọi chi phí thuốc thang đều dùng tiền riêng, để Liễu Chí sắc, phu nhân tướng quân mà lạc đến bước , thật sự là quá uất ức.
Vào ngày thứ ba, phụ nữ tên Lan nhi, sắc mặt hồng hào đến tìm Thẩm Duyệt Thương để thị uy.
Lan nhi cắn môi Thẩm Duyệt Thương: “Tỷ tỷ, tỷ cãi với tướng quân ? Người còn đang mang hài tử, tướng quân còn đến dày vò . Tỷ tỷ, cầu xin tỷ làm hòa với tướng quân , nếu chỉ sợ biết tiết chế, ……”
“Tỷ tỷ yên tâm, Lan Nhi dám yêu cầu gì xa vời, chỉ cầu thể ở bên cạnh tướng quân làm một thất, hầu hạ tướng quân cùng tỷ tỷ, liền hài lòng.”
Sắc mặt của Thẩm Duyệt Thương trắng bệch, run rẩy mặt : “Đừng gọi là tỷ tỷ, .”
Đôi mắt của Lan nhi lập tức đỏ hoe, nàng đột nhiên tự đập góc bàn, đó hét lên, ôm bụng ngã xuống đất.
“Đau… Đau quá, Tướng quân, mau cứu , Tướng quân…”
Tạ Minh Lâu lập tức chạy tới, bế Lan Nhi lên, vội vàng gọi đại phu, suốt thời gian đó thậm chí còn Thẩm Duyệt Thương.
Thẩm Duyệt Thương cũng sợ hãi vì thấy máu từ chân Lan nhi chảy , dù thì đó cũng là một mạng .
Ta với Thẩm Duyệt Thương: “Mọi chuyện kết thúc , ngươi sẽ đổ oan.”
Thẩm Duyệt Thương tự lừa dối : “Không, Minh Lâu sẽ tin .”
Thẩm Duyệt Thương vì lo lắng liền đến viện tử nơi Lan nhi ở và đại phu : “Cô nương trọng thương ở bụng , đứa trẻ giữ …”
Nước mắt của nàng lập tức rơi như mưa: “Tướng quân, hài tử! Hài tử đã mất … là của Lan nhi. Lan nhi cho rằng tướng quân vì tỷ tỷ mà vui, nên khuyên bảo tỷ tỷ.”
“Không ngờ tỷ tỷ Lan nhi xứng sinh hài tử của tướng quân, tức giận đẩy Lan Nhi, bụng Lan Nhi liền đập bàn…”
Tạ Minh Lâu đau khổ ôm lấy nàng , dỗ dành: “Không , chúng sẽ con. Chúng còn trẻ, cố gắng dưỡng thân thể.”
Sau đó mang vẻ mặt lạnh lùng Thẩm Duyệt Thương: “Ngươi trở nên hung ác ghen tị đến ?”
Thẩm Duyệt Thương cũng giải thích gì, đôi mắt đỏ hoe hỏi: “Trong lòng ngươi, là loại ?”
3
Tạ Minh lâu sắc mặt âm trầm, hừ một tiếng, cũng trả lời, lão phu nhân lúc mới vội vàng chạy tới.
“Minh Lâu! Đứa bé chứ?”
Khi biết đứa trẻ đã còn, lão phu nhân liền tát Thẩm Duyệt Thương thật mạnh và với Tạ Minh lâu: ” Minh lâu, chuyện con nhất định cho Lan nhi một lời giải thích! Tạ gia chúng thể chấp nhận một phụ nữ độc ác như !”
Ta cảm thấy tim Thẩm Duyệt Thương đập mạnh một cái, đây là bỏ vợ?
Tạ Minh Lâu liếc Thẩm Duyệt Thương, bình tĩnh : “Mẫu thân, chúng đợi Lan Nhi khỏe đã hãy bàn đến chuyện . ”
Tạ mẫu hừ lạnh một tiếng: “Nếu con đã chịu bỏ vợ, sẽ thay con trừng phạt nàng! Thẩm Duyệt Thương, quỳ cửa viện !”
“Thẩm gia nhất định giải thích chuyện với Tạ gia chúng . Thứ Lan nhi đang mang trong bụng chính là giọt máu của Tạ gia !”
Thẩm Duyệt Thương Tạ Minh Lâu, lạnh lùng mặt , một lời.
Vì , Thẩm Duyệt Thương cửa viện của Lan nhi quỳ xuống, Liễu Chí quỳ bên cạnh.
Một giờ , máu thân Thẩm Duyệt Thương cứ thế chảy , nàng còn nghiến răng cố nhịn, mệt mỏi nhắc nhở: “Thẩm Duyệt Thương, cô biết thai ? Cô đang chảy máu đó, đứa bé thể cứ thế mất .”
Thẩm Duyệt Thương chấn động, ngay đó, nhận đã khống chế cơ thể liền ngất ngay lập tức, cũng cho Liễu Chí biết rằng đang chảy máu.
Liễu Chí kinh hô một tiếng: “Không xong, tướng quân, phu nhân té xỉu!”
Tạ mẫu ở trong phòng , trợn mắt: “Chắc là giả vờ, Minh Lâu, Thẩm thị nhiều năm vẫn sinh hài tử, chỉ dựa điều con đã thể bỏ vợ . Bây giờ nó còn làm chuyện hãm hại giọt máu của Tạ gia như .”
Tạ mẫu kịp xong thì Tạ Minh Lâu đã chạy ngoài, cảm thấy thân nhẹ bẫng, gã chó Tạ Minh Lâu đã bế lên, lập tức chạm vết máu .
Đột nhiên bụng đau nhói, lan đến thân, đau gần chết, cái thân thể tàn tạ , thật cho cũng thèm!
Chờ dưỡng thân thể, sẽ giết hết lũ chó !