Tạ Quân Phỉ - Chương 4
09
Sau khi Tạ Vân hoàn thành vai diễn trong bộ phim thần tượng, để lấp chỗ trống trong lịch trình, cô ta chủ động tìm một chương trình thực tế hot để tham gia. Đúng lúc đó, Tống Ngọc cũng vừa kết thúc việc quay phim, liền tham gia ngay cùng chương trình.
Chương trình này chủ yếu ghi lại quá trình trưởng thành của những sinh viên mới tốt nghiệp. Tống Ngọc và Tạ Vân là khách mời, chuyên đưa ra nhận xét cho các thực tập sinh.
Tống Ngọc vốn là học bá, trong thời gian học đại học còn học thêm ngành tài chính, nên rất hiểu biết. Trong khi đó, Tạ Vân, một kẻ thậm chí không tốt nghiệp nổi trung học, mỗi lần phát biểu đều để lộ đầu óc trống rỗng.
Khán giả không phải người ngốc, qua những đoạn chỉnh sửa công bằng, mọi người dần phát hiện Tống Ngọc là một “viên ngọc quý” và không ngừng yêu cầu tăng thời lượng xuất hiện cho cô ấy.
Tận dụng nguồn lực từ gia đình mẹ, tôi tài trợ cho chương trình, để Tống Ngọc mặc trang phục do chúng tôi cung cấp. Dù là để “quảng bá thương hiệu,” cũng cho phép Tống Ngọc chính danh tăng cường độ phủ sóng.
Sau khi mọi thứ đã vào guồng, lượng fan của Tống Ngọc tăng nhanh chóng. Sự kết hợp giữa nghệ sĩ tài năng và đội ngũ chuyên nghiệp đã giúp cô ấy liên tục xuất hiện trên hot search suốt thời gian phát sóng chương trình.
So với Tống Ngọc, Tạ Vân trở nên mờ nhạt rất nhiều.
Hơn nữa, chuyện Tống Ngọc từng bị Lâm Trường Doanh chèn ép vì giống Tạ Vân là điều mà giới giải trí ai cũng ngầm hiểu. Nay Tống Ngọc nổi tiếng, tất nhiên có người tiết lộ cho báo chí.
Dù không có xác nhận chính thức, nhưng thật giả đan xen đã khiến Tạ Vân mất đi không ít fan, đồng thời lại giúp fan của Tống Ngọc thêm trung thành.
Trong thời gian ngắn, nhiều thương hiệu tìm đến Tống Ngọc để ký hợp đồng đại diện, tôi chọn lọc và ưu tiên những thương hiệu quốc dân.
Sau khi chương trình phát sóng, tôi bước vào kỳ thi đại học. Để dễ dàng thực hiện kế hoạch tương lai và quản lý nhà họ Tạ tốt hơn, tôi chọn ở lại trong nước học đại học và đã xuất sắc thi đỗ Đại học Bắc Kinh.
Còn Tạ Vân, kết quả thi đại học thảm hại nhưng vẫn không chịu nghe lời bố đi du học, miễn cưỡng trúng tuyển vào Học viện Điện ảnh Bắc Kinh với điểm sát sàn. Kỷ Trường Xuân cũng vậy, cùng học ở Bắc Kinh với Tạ Vân.
Trước kỳ thi đại học, tôi đã thực tập tại Tạ thị và cơ bản nắm rõ cách vận hành của công ty. Vừa hay kỳ nghỉ hè, bố đi thị sát thị trường nước ngoài của Tạ thị, để tôi và mẹ ở nhà quản lý.
Bộ phim thần tượng do Tạ Vân và Kỷ Trường Xuân đóng chính cũng chính thức lên sóng. Kịch bản cũ kỹ và cốt truyện vô lý nhanh chóng nhận phải sự ghét bỏ của khán giả. Cả mạng xã hội đều bàn tán về bộ phim của họ.
Vai diễn của Tạ Vân là một cô gái u mê tình yêu, tuy bị chê ít hơn chút so với vai chàng trai nhà nghèo và thô lỗ của Kỷ Trường Xuân, nhưng cũng làm mất không ít fan của cô ta.
Nhà họ Tạ không sao, vì bố tôi đi vắng nên chẳng ai bận tâm đến Tạ Vân. Nhưng nhà họ Kỷ thì khác.
Theo lời Kỷ Hoài Chi, Kỷ Trường Xuân vì bình luận tiêu cực mà phát đ//iên trong nhà họ Kỷ. Bà hai của nhà họ Kỷ đổ không ít tiền cho truyền thông để khôi phục hình ảnh của Kỷ Trường Xuân, nhưng anh ta lại mất bình tĩnh, viết những lời lăng mạ trên Weibo, khiến công sức PR trở nên vô nghĩa.
Cuối cùng, ông Kỷ cũng chán ngán, tuyên bố không chi tiền cho Kỷ Trường Xuân nữa, bà hai chẳng còn cách nào ngoài việc tự bỏ tiền túi.
Tiền tiêu dần, ông Kỷ nhận ra điều gì đó không ổn, cảm thấy mình chưa từng đưa cho bà ta nhiều tiền đến vậy, hơn nữa với khả năng của bà ta, không thể nào có được khoản đầu tư lớn.
Sau khi kiểm tra sổ sách công ty, ông phát hiện ra bằng chứng bà hai bòn rút. Không chỉ chi tiền của công ty để giúp con trai mình PR, mà thất bại trong đầu tư những năm trước đây cũng được bà ta ghi vào sổ sách của nhà họ Kỷ.
Ông Kỷ giận đ//iên người, lập tức báo cảnh sát.
Bà hai bị bắt, không còn mẹ chống lưng, Kỷ Trường Xuân lập tức trở thành kẻ bị bỏ rơi.
Trong lúc hoạn nạn, Tạ Vân liền lặng lẽ rời khỏi anh ta, thậm chí không bắt máy của Kỷ Trường Xuân, cũng chẳng đăng bài trên Weibo, nhanh chóng cắt đứt quan hệ.
Cô ta tưởng đã thoát khỏi liên lụy, nhưng hành vi “thay lòng đổi dạ” này khiến fan của cô ta không chịu nổi, phần lớn đều bỏ theo dõi.
Thêm vào đó, vì bộ phim thần tượng vừa qua, hình ảnh và mối quan hệ của Tạ Vân với công chúng cũng xuống dốc, trên hot search toàn là những lời mắng chửi dành cho cô ta.
Cùng lúc đó, bộ phim do Tống Ngọc đóng chính cũng ra mắt, với dàn diễn viên xuất sắc và kịch bản hoàn hảo, bộ phim đạt được thành công rực rỡ. Là nhân vật chính, Tống Ngọc nhận được vô số lời khen ngợi.
Doanh thu phòng vé bùng nổ, và tôi với tư cách là nhà đầu tư, cũng như người sản xuất đứng sau, đã thu về khoản lời không nhỏ.
Khi tên tuổi Tống Ngọc đang ở đỉnh cao, cô ấy viết một bài đăng dài, công khai thừa nhận đã bị Lâm Trường Doanh chèn ép suốt năm năm vì ngoại hình giống Tạ Vân. Mãi đến khi Lâm Trường Doanh qua đời, cô mới có cơ hội trở lại màn ảnh.
Chuyện liên quan đến hai diễn viên nổi tiếng và đang là chủ đề nóng khiến hot search bùng nổ, không ai có thể gỡ xuống hết được. Dư luận lên án sự ích kỷ của Tạ Vân, vì bản thân bất tài mà lại đi chèn ép người tài.
Đúng lúc đó, video buổi thử vai của bộ phim điện ảnh cũng được lan truyền, đặc biệt là cảnh Tạ Vân chế giễu Tống Ngọc trước khi thử vai.
Trong video, Tạ Vân trông như một kẻ vô học, còn dáng vẻ kiên nhẫn, không phản bác của Tống Ngọc lại khiến người ta không khỏi thương cảm.
Cư dân mạng xem xong đều tức giận, đổ vào tài khoản của Tạ Vân để mắng chửi, số lượng fan ít ỏi còn lại của cô ta cũng giảm đi từng ngày.
Bố tôi nghe tin ở London, tức đến muốn phát đ//iên. Hơn nữa, dù sao Tạ Vân cũng mang họ Tạ, hành vi gần đây của cô ta cũng ảnh hưởng đến danh tiếng Tạ thị. Nhưng nhờ có tôi và mẹ ngồi ở nhà, mọi thứ vẫn ổn.
Tuy nhiên, bộ dạng rồ dại của Tạ Vân quả thật gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh nhà họ Tạ. Bố tôi vốn là kẻ chỉ coi trọng lợi ích, thấy Tạ Vân đã hết giá trị lợi dụng, lập tức tuyên bố cắt đứt quan hệ với cô ta, còn tuyên bố sẽ không để lại cho cô ta một xu nào.
Mẹ tôi mỉm cười, không chút thương hại, đuổi Tạ Vân ra khỏi nhà. Cô ta đành quay về nơi mà Lâm Trường Doanh từng sống.
Mất đi sự yêu thích của fan và nguồn lực từ nhà họ Tạ, Tạ Vân chỉ là một sinh viên bình thường, buộc phải quay về đi học.
Còn tôi, một khi đã ở đây, dù sau này Tạ Vân có tốt nghiệp và cải thiện diễn xuất, tôi cũng sẽ không để cô ta nổi tiếng trở lại.
Kết cục cuối cùng của cô ta là chạy vai phụ ở Hoành Điếm, hoặc làm một diễn viên nhỏ ở tuyến mười tám.
10
Về phần nhà họ Kỷ, tin tức gần đây nhất là mẹ của Kỷ Trường Xuân sắp phải vào tù, còn anh ta do quá ngỗ nghịch, cũng bị đuổi khỏi gia tộc, kết cục chẳng khác gì Tạ Vân.
Kỷ Hoài Chi hẹn gặp tôi ở quán cà phê cạnh trường, khi nhắc đến chuyện này, nét cười trong mắt anh ta không thể giấu được. Tôi ngồi trên chiếc ghế thiết kế đơn giản, mỉm cười lắng nghe anh ta nói.
Chờ anh nói xong, tôi liền mỉm cười đáp lời: “Chúc mừng đại thiếu gia nhà họ Kỷ đã đạt được ước nguyện. Rắc rối của chúng ta đã được giải quyết, hợp tác của chúng ta cũng xem như chấm dứt rồi. Hy vọng sau này chúng ta sẽ hợp tác nhiều hơn. Nếu không còn gì nữa, tôi xin phép đi trước.”
Vừa định đứng lên rời đi, Kỷ Hoài Chi chợt gọi tôi lại. Tôi quay đầu, thấy anh ta thoáng do dự:
“Quân Phỉ, tôi cũng lớn tuổi rồi, mẹ tôi cũng rất thích em.”
“Em có muốn cân nhắc một mối quan hệ hợp tác lâu dài với nhà họ Kỷ không?”
Tôi lặng lẽ nhìn anh ta một lúc lâu. Lúc đầu, anh còn cố giữ nụ cười, nhưng cuối cùng đành thu lại, trông có chút bối rối.
Tôi ngồi lại vào ghế, nhấc ly cà phê còn nóng trên bàn, mỉm cười nói: “Kỷ Hoài Chi, chúng ta đều là cùng một kiểu người.”
“Sinh ra trong gia đình hào môn buộc chúng ta phải khoác lên mình một lớp vỏ, che giấu bản tính chua cay, sắc bén vốn có.”
“Lớp vỏ của anh là phong độ nhã nhặn, lễ độ của một công tử nhà giàu.”
“Còn lớp vỏ của tôi là sự dịu dàng, đằm thắm của một tiểu thư nhà họ Tạ.”
“Tôi tự thấy rằng mỗi ngày phải sống với lớp vỏ này đã quá mệt mỏi, cũng không muốn kết hôn với người cùng loại để thêm ràng buộc.”
“Hơn nữa, tôi có đủ khả năng để đưa nhà họ Tạ lên đỉnh cao, chẳng cần thiết phải liên hôn.”
Nói xong, nhìn nét mặt thất vọng của Kỷ Hoài Chi, tôi mỉm cười đứng lên: “Vậy nên, thôi bỏ qua đi, Kỷ tổng.”
“Nếu có hợp tác gì sau này, cứ tìm tôi, làm việc với anh rất vui.”
Giữa mùa thu mà Bắc Kinh vẫn nóng bức không chịu nổi. Kỷ Hoài Chi nhìn tôi lên chiếc xe sang của nhà họ Tạ, biết rằng điểm đến tiếp theo của tôi là chi nhánh Tạ thị tại Bắc Kinh.
Tạ Quân Phỉ là một thiên tài thương nhân, cũng là một cô gái đầy sức hút. Nhưng cô tuyệt đối sẽ không là phu nhân của ai, hay kẻ phụ thuộc vào ai.
Anh ta biết rằng tương lai của cô sẽ rực rỡ vô cùng.
[HẾT]