Ta Được Cả Tiên Giới Sủng Ái - Chương 5
Vậy những tháng năm hắn sống cô độc nơi phàm giới tính là gì? Những đêm ngày lật tung trời đất tìm kiếm người tính là gì? Cả những ngày tháng say rượu, lên Tường Ganh Ghét chịu người ta chê bai tính là gì…
Nữ nhân này, nàng hoàn toàn không có trái tim!
Ma Tôn hắc hóa.
Hắn quyết định làm cha dượng của đứa trẻ này.
Dù thành thân, hắn vẫn có thể chia tay. Nàng đã bỏ hắn ba lần, thì việc rời bỏ tên phu quân hiện tại nào có khó gì?
Ma Tôn rất tự tin rằng với năng lực của mình, hắn hoàn toàn có thể làm cha dượng.
10.
Vừa tự an ủi xong, ta đã chạy ào đến.
Ta chạy bằng đôi chân ngắn cũn của mình, lao đến ôm chầm lấy mẫu thân: “Nương…”
Ma tôn đáng chết này nửa đường lại túm lấy ta.
Hắn ghét bỏ nói: “Đứa nhóc chết tiệt từ đâu chui ra thế, lăn sang một bên đi!”
Không biết nơi này nguy hiểm lắm sao?
Một đứa nhỏ thế này, lỡ ai không để ý mà giẫm phải thì sao?
Ta bị xách lên giữa không trung, đảo mắt, rơm rớm nước mắt, mếu máo đưa tay về phía mẫu thân, tỏ vẻ oan ức: “Mẫu thân, hắn mắng ta~”
Một tiếng gọi “Mẫu thân” của ta làm Ma Tôn như bị sét đánh. Trong lúc hắn còn đang ngẩn người, nương liền một cước đạp hắn văng xa, rồi ôm chặt lấy ta, hôn hít dỗ dành, nói ta gầy đi rồi.
Ta rúc vào trong lòng nàng, khẽ nhắc rằng mình mới biến mất chưa đến một ngày.
Mẹ ta liền bảo ta im lặng, nói rằng cảnh mẫu tử đoàn viên sau xa cách là một màn rất kinh điển, không thể bỏ qua.
Mẹ còn nói làm vậy là có dụng ý.
Các vị tiên thúc tiên cô từ Thiên đình vây quanh, nghe lời mẹ nói mà lòng tràn ngập thương cảm, ai cũng đồng tình bảo rằng trông ta đúng là gầy gò, tiều tụy, cái bụng còn nhỏ đi.
Sau đó, họ rút ra đủ loại tiên đan bảo vật, đặt vào tay ta, nói nhất định phải chăm sóc ta cho khỏe mạnh trở lại.
Mẹ còn đòi được vài lần sử dụng lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, nhỏ giọng bảo ta về nhà sẽ nướng gà cho ta ăn.
11.
Phải mất vài giây, Ma Tôn mới nhận ra ta chính là đứa trẻ mà hắn đang muốn lấy lòng.
Rồi nghe được một thuộc hạ bên cạnh nói: “Tôn thượng, vị tiên tử này có tình ý với ngài từ trước, đứa nhỏ này lại có mấy phần giống ngài, liệu có phải là con của ngài không?”
Chỉ trong năm giây, hắn đã xác định rằng ta đúng là con của mình.
Ngay khi đám tiên nhân định dẫn mẹ con ta rời đi, hắn vội lên tiếng: “Khoan đã!”
Các trưởng lão của Ma giới cũng phản ứng nhanh chóng, ngăn cản không cho đi: “Khoan đã, các người không được đi, đứa trẻ này, phải chăng có một nửa dòng máu Ma tộc của chúng ta?”
Một vị tiên nữ nhếch mép nói: “Thì đã sao? Tuế Tuế là bảo bối của Thiên đình chúng ta, không liên quan gì đến Ma giới các ngươi.”
Mấy ông già ma tộc ngã lăn ra đất, dậm chân kêu gào, nhất định không chịu để ta đi.
“Ma giới chúng ta đã kế hoạch hóa gia đình cả nghìn năm, cũng chỉ có được một đứa trẻ như thế này.”
“Cho con bé ở lại vài ngày đi, Ma giới cũng là nhà của nó, trẻ nhỏ không thể sống thiếu cha được.”
“Không để đứa trẻ ở lại thì các người đừng hòng trở về Thiên đình, trừ khi bước qua xác già này.”
“Nếu thật sự không được, các người cứ đem Tôn thượng của chúng ta đi, muốn đánh hay chém tùy các người, chỉ cần để lại đứa trẻ.”
Thái Thượng Lão Quân dậm chân nói: “Giữ thứ rắc rối đó làm gì, để thêm củi vào lò luyện đan của ta chắc?”
Ma Tôn liền quay sang tỏ vẻ yếu thế với mẹ ta: “Nương tử, mang ta về đi, đúng lúc Tuế Tuế đã kết bạn mới ở Ma giới, cứ để bọn trẻ chơi cùng nhau.”
Ta nhìn hắn giả vờ giả vịt, chỉ thấy nổi cả da gà, lúc trước hắn ở trước mặt ta ngạo mạn như vậy
Ta phải cho hắn nếm thử mùi vị của việc tùy tiện bắt nạt trẻ con.
Ta nằm trên vai mẹ, lớn tiếng đủ để mọi người nghe rõ:
“Mẫu thân, Ma Tôn thúc thúc trước kia nói con là đứa trẻ xấu xí, con thật sự xấu lắm sao?”
“…”
Ma Tôn giật nảy, cảm thấy vô số ánh mắt như lưỡi dao bắn về phía mình, bao gồm cả ánh mắt của nhiều ma nhân.
“Không, đây là hiểu lầm.”
Ta ngắt lời hắn: “Ma Tôn thúc thúc còn quấy rầy giấc ngủ trưa của con, khiến con lăn từ trên núi xuống đất, mông con đau lắm.”
“Còn túm lấy áo con, làm cổ con đau.”
“Hắn còn nói nếu hắn có con, muốn vứt là vứt, nếu tâm trạng tệ thì còn muốn ăn thịt con.”
“Vừa rồi lúc con đang chơi xếp hình với bạn, hắn cứ phá hoại, làm nhà của con xấu đi, bắt nạt con nít.”
Sao rồi, còn kiêu ngạo nữa không, Ma Tôn?
Tiếng phản bác của Ma Tôn yếu dần, cuối cùng hắn chỉ biết nhìn ta với ánh mắt đầy hối hận và buồn bã, như thể sắp rơi nước mắt vì xót xa.
Không trách được tại sao Tuế Tuế không muốn nhận cha.
Chính hắn đã không làm tròn trách nhiệm của một người cha.
Hắn thật đáng chết khi đi bắt nạt một đứa trẻ!
Mẹ lạnh lùng liếc nhìn hắn, thêm dầu vào lửa:
“Ma giới các người còn mặt mũi nào mà nói đứa trẻ cần cha? Bấy nhiêu năm nay hắn đã xuất hiện lần nào chưa? Đã làm tròn trách nhiệm của người cha lần nào chưa? Đã từng an ủi đứa trẻ dù chỉ một chút chưa…”
Càng nghe ta càng cảm thấy chột dạ, nhưng nhìn gương mặt Ma Tôn thì ta thấy mỗi lời mẹ nói như thêm một tầng hối hận sâu hơn trên gương mặt hắn.
Cuối cùng ta nhận ra, chỉ cần người nói đủ lý lẽ, người nghe cũng sẽ ngầm chấp nhận mà quên đi phần nào không đúng, bắt đầu tự nghi ngờ chính mình.
Nói xong, mẹ bế ta quay người rời đi, rời đi trước khi mọi chuyện bị phát hiện.
Đám trưởng lão đang la hét cũng im lặng. Đứa trẻ mà chịu khổ sở bên cạnh cha ruột thế kia, bọn họ còn có mặt mũi nào giữ lại?
Tắc Minh đến chậm vài bước, thấy ta chuẩn bị đi thì ngồi phịch xuống đất khóc lóc, lăn lộn kêu gào: “Trả lại bạn của ta! Trả lại bạn của ta!”
Ta vẫy tay với cậu ấy, thực ra ba giới đều có những điều thú vị riêng. Ma giới tuy âm u nhưng cũng có nét độc đáo riêng, thi thoảng đến chơi cũng khá vui.
Mấy ngày sau, Ma giới không biết từ đâu nghe nói rằng môi trường u tối không phù hợp cho sự phát triển của trẻ nhỏ, liền biến cả Ma giới thành nơi tràn ngập ánh nắng.
Ta nhìn mặt trời trên bầu trời, trong lòng không khỏi trầm lặng.
Nhưng nghĩ đến tấm lòng của các bậc trưởng bối, ta cũng không nói gì thêm.
Ma Tôn xây cho ta một căn nhà bằng vàng, có lẽ do lần trước thấy ta thích xếp hình bằng vàng, hắn tưởng ta thích nhà vàng thật.
Có khi nào hắn nghĩ nhầm rằng ta thích vàng, trong khi ta chỉ là thích chơi xếp hình thôi không?
Dù sao, hắn cũng rất tốt với ta, chỉ thiếu chút nữa là để ta lên đầu hắn mà ngồi.
Khi Ma Tôn đến dỡ bỏ chữ khắc trên ngọn núi, ta cũng góp một xẻng đất bên cạnh.
Hắn bảo những cái tên kia không phải tên thật của mẹ ta, nên giờ hắn sẽ khắc một cái tên thật lên, để người ngoài khỏi nghĩ hắn lăng nhăng, làm bẩn danh tiếng hắn.
Ta cũng đòi khắc tên mình bên cạnh tên mẹ.
Ma Tôn đồng ý, bế ta lên, khắc cả tên mẹ và tên ta lên ngọn núi.
Kết quả là hắn bị các trưởng lão mắng cho một trận, bảo rằng ngọn núi đã không còn ra hình thù gì, mà đó lại là danh lam thắng cảnh của Ma giới.
“Ngươi có định hủy diệt Ma giới luôn không?”
Ta áy náy bước lên nói: “Thật xin lỗi gia gia, ta cũng đào một xẻng, các ngươi có thể phạt ta.”
Bị phạt thì ta sẽ về Thiên đình cáo trạng.
Các trưởng lão đang giận dữ liền sững lại, lập tức thay đổi thành nụ cười hiền từ: “Tuế Tuế thật khỏe mạnh, hiếm có đứa trẻ nào tầm tuổi này mà khỏe mạnh hoạt bát như vậy, quả không hổ là hài tử của Ma giới chúng ta.”
“Ta đã nói ngọn núi hôm nay sao mà thuận mắt thế, hóa ra là nhờ Tuế Tuế điểm tô thêm.”
“Nhờ nét chấm phá của Tuế Tuế, ngọn núi này trông cũng cá tính lên nhiều đấy chứ.”
Ma tôn đứng bên, suy nghĩ gì đó, dường như đã tìm ra cách chế ngự mấy lão già này.
12.
“Bảo bối à, mẫu thân sắp không chịu nổi nữa rồi,”
Mẫu thân ta than phiền, trông như thể đã bị vắt kiệt sức.
“Sau này, con tìm nam nhân thì đừng chọn người Ma tộc nhé.”
Thật sự là quá nhiều chiêu trò rồi.”
Người của ma tộc ai cũng biết kỹ năng phân thân, chỉ là tùy theo tu vi mà số lượng phân thân có thể nhiều hay ít. Người tu vi cao có thể tạo ra vài phân thân, còn người tu vi thấp thì thường chỉ được một hai cái.
Ma tôn cảm thấy một mình chưa đủ để làm thỏa mãn mẫu thân ta, thế là hắn tạo ra nhiều phân thân, mỗi người lại là một kiểu nam nhân khác nhau, thân hình tuyệt mỹ, dung mạo vô cùng tuấn tú.
Ba trăm sáu mươi lăm ngày không hề trùng lặp, yêu đương mà như yêu một đám người.
Để quyến rũ mẫu thân ta, ma tôn thật sự dốc hết tài nghệ, rõ ràng là chính thất, nhưng phong thái lại chẳng khác nào chốn phong trần.
Khiến mẫu thân ta mê mẩn không dứt, vui vẻ sống an nhàn một thời gian.
Sau đó, mẫu thân lại tái hợp với phụ thân ta.
Thế là giờ đây ta thực sự có thể tung hoành ngang dọc khắp tam giới.
Điều duy nhất làm ta băn khoăn là khi Thiên Đế và phụ thân thoái vị, ta nên xưng đế ở Thiên giới hay Ma giới?
Mẫu thân bảo rằng hiện tại điều quan trọng nhất là chuẩn bị cho kỳ thi lên cấp, đừng nghĩ tới việc vào Thanh Hoa hay Bắc Đại.
Được rồi.
Nhưng ta là một đứa trẻ tham vọng.
Ta muốn cả Thanh Hoa lẫn Bắc Đại.
Và ta muốn thống trị tam giới.”
-HẾT-