Ta Cùng Muội Muội Trao Đổi Tướng Công - Chương 4: Ngoại Truyện Về Bùi Lăng
- Home
- Ta Cùng Muội Muội Trao Đổi Tướng Công
- Chương 4: Ngoại Truyện Về Bùi Lăng
Ta thích một cô nương ở Hạ phủ nhưng ta vốn không sợ trời không sợ đất lại không dám tỏ tình với nàng.
Sau đó, từ miệng phụ mẫu, ta biết được rằng ta và Hạ phủ có hôn ước nhưng không phải với nàng, mà là với muội muội của nàng, Hạ Uyển.
Người có hôn ước với Hạ Tuyết là Thẩm gia.
Ta đã nghe nói đến cô nương tên Hạ Uyển này, không phải người tốt lành gì.
Hơn nữa, cô nương ta thích tên là Hạ Tuyết, vì vậy ta không đồng ý cưới hỏi, muốn phụ mẫu hủy hôn ước này.
Không ngờ cha ta rất cố chấp, thậm chí còn định ngày thành hôn cho ta.
Ngày thành hôn, ta trực tiếp lấy cớ ra chiến trường.
Lúc đầu, ta còn cảm thấy có chút áy náy với Hạ Uyển nhưng ta mới xuất chinh một tháng, liền nghe được từ ám vệ ta sắp xếp trong phủ rằng Hạ Uyển này đã bắt đầu ăn vụng, hơn nữa còn không chỉ một người.
Ta lập tức dẹp bỏ cảm giác áy náy trong lòng.
Tiện thể sai thuộc hạ ngầm dùng thủ đoạn, để cô nương này nếm chút khổ sở.
Ta không muốn làm lớn chuyện, dù sao danh tiếng đối với nữ tử rất quan trọng, Hạ Uyển chết không đáng tiếc nhưng nàng ta là muội muội của Hạ Tuyết, ta sợ lời đồn đại sẽ liên lụy đến Hạ Tuyết.
Không lâu sau, tin tức truyền đến kinh thành, Hạ Tuyết đã gả vào Thẩm gia.
Lúc đó ta đang bí mật làm nhiệm vụ, điều tra gian tế.
Nghe được tin tức, ta đau lòng vô cùng, nhất thời không chú ý, bị thích khách đâm trọng thương.
Vì bị thương nặng, ta chỉ có thể tìm nơi ẩn náu, tiếp tục truy tra trong bóng tối.
Không ngờ khi ta xử lý xong mọi chuyện trở về kinh thành, lại nghe được tin Hạ Tuyết đã chết.
Ta tức giận công tâm, tức đến mức thổ huyết.
Điều tra một phen, ta mới biết là muội muội của nàng, Hạ Uyển đã hại chết nàng.
Ta hối hận không thôi, ả đàn bà rắn rết đó, ta sớm nên trừ khử ả.
Là ta không suy nghĩ thấu đáo, mới để Hạ Uyển hại chết cô nương ta thích.
Ta đưa thi thể Hạ Tuyết về nhà, chôn ở trong viện nơi ta ở.
Còn ả đàn bà rắn rết Hạ Uyển, ta trực tiếp sai binh lính ném thi thể ả vào loạn táng cương, để cho đám thú dữ nghiền xương xé thịt ả, cũng không giải được mối hận trong lòng ta.
Khi đi xét nhà Thẩm gia, ta mới từ miệng những nha hoàn đó biết được, cô nương ta thích ở Thẩm gia sống những ngày tháng không bằng chết.
Ta tức giận vô cùng, trực tiếp dùng tư hình tra tấn bọn họ trước khi xử tử.
Tất cả các hình cụ tra tấn phạm nhân trong ngục, ta đều dùng hết lên người bọn họ.
Để báo thù cho Hạ Tuyết.
Nghe tiếng kêu thảm thiết của Thẩm gia, ta vẫn thấy chưa hả giận.
Một đám súc sinh không bằng heo chó, bọn chúng chịu hình phạt là vì tội ác tày trời, còn cô nương ta thích tốt đẹp như vậy, lại bị bọn chúng vô cớ hành hạ.
Đợi đến khi Thẩm gia chết sạch, mọi chuyện lắng xuống, ta đến một ngôi chùa được cho là rất linh thiêng, muốn cầu phúc cho Hạ Tuyết đã khuất.
Hy vọng kiếp sau, nàng có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đồng thời cũng hy vọng, ta có thể gặp lại nàng ở kiếp sau.
Không ngờ trụ trì chùa là một kẻ kỳ quái, hắn lại không kiêng rượu thịt.
Ta bắt đầu nghi ngờ tính xác thực của những lời đồn đại đó.
Một ngôi chùa có trụ trì như vậy, thật sự linh nghiệm sao?
Một lần, trụ trì uống say, khoác vai ta, nói đủ thứ linh tinh, còn la hét muốn tặng ta một điều ước.
Ta thấy buồn cười nhưng vẫn nghiêm túc ước một điều ước: Nếu có thể làm lại từ đầu, ta sẽ cố gắng nắm bắt cô nương tên Hạ Tuyết đó, bảo vệ nàng cả đời.
Không ngờ hôm sau tỉnh lại, ta lại trọng sinh vào ngày Thẩm gia đến Hạ gia để đính hôn.
Không lâu sau, có tin tức truyền ra rằng Thẩm gia đã hủy hôn ước và cưới Hạ Uyển.
Ta cười.
Lập tức gọi lão già nhà ta đến, bảo ông ấy đến Hạ gia gây chuyện.
…
Hạ Tuyết, kiếp này, ta sẽ không bỏ lỡ nàng nữa…
-HẾT-