Sống Lại Ta Dốc Sức Bảo Vệ Người Nhà - Chương 5: Ngoại Truyện - Khang Gia
Ta đã thành thân, là tiểu thế tử của Hầu phủ.
Mẫu hậu nắm chặt tay đưa ta đi lấy chồng, bà nắm chặt tay ta, bảo ta sau này cũng phải thường vào cung thăm bà.
Hoàng huynh cõng ta vào kiệu, hắn là hoàng đế, việc này vốn không nên do hắn làm nhưng hắn nói hắn muốn để mọi người nhìn thấy, hắn là người chống lưng cho ta.
Khi bái thiên địa, ta nghe thấy giọng nói của tam cữu cữu, ông ấy hai mươi tuổi đã đỗ trạng nguyên, hiện đã làm đến chức tể tướng, thật là đắc ý.
Đại cữu cữu cũng đến, cổ hủ trung nghĩa, được hoàng huynh tin tưởng, để ông ấy làm chủ khảo khoa cử, những thí sinh do ông ấy tuyển chọn đều có thể làm việc ở triều đình, được hoàng huynh rất tin tưởng.
A di không đến, sau khi lấy di phụ, a di đã theo di phụ ra biên ải, đã nhiều năm không về, mẫu hậu nói a di là chú chim tự do, nhà cửa vuông vức là lồng giam của a di, a di nên được tung cánh trên bầu trời.
Nhưng không lâu trước đây, a di vẫn tặng ta quà, là da hổ mà a di và di phụ cùng nhau săn được, còn gửi thư nói, đợi di phụ thắng trận này, sẽ bắt hai tên man di về nhảy múa cho ta xem.
Ban đêm, ta nằm mơ, có lẽ là do a di nhắc đến, ta đã mơ thấy rất nhiều tên man di vây quanh ta, tay chúng tùy tiện vuốt ve cơ thể, xé rách y phục của ta, ta gọi mẫu hậu và hoàng huynh nhưng không một ai đáp lại.
Ta đột ngột tỉnh dậy, cảnh tượng trong mơ không thể xóa nhòa, tiểu thế tử ôm ta, nhẹ nhàng vỗ lưng cho ta.
Ngày về nhà chồng, Tùng La nói với ta, đêm ta thành thân, lục hoàng huynh không hiểu sao lại chạy ra ngoài bằng chân trần, lớn tiếng hô rằng hắn mới là hoàng đế, bị mẫu hậu đuổi theo sau dùng bình sứ đập vỡ đầu.
Tùng La nói, lục hoàng huynh như biến thành một người khác trong một đêm, trước đây dưới sự quản lý của đại hoàng huynh, hắn vô cùng ngoan ngoãn, bây giờ lại trở nên, trở nên giống phụ hoàng.
Mấy ngày nay, mẫu hậu có thêm một thú vui, đó là mỗi ngày đều đến chỗ lục hoàng huynh, lục hoàng huynh nói một câu, mẫu hậu liền dùng bình sứ đập hắn một cái.
Các quan trong triều dâng rất nhiều tấu chương, chỉ trích mẫu hậu và hoàng huynh nhưng hoàng huynh chỉ nói một câu:
“Bình sứ đủ dùng.”
Ta thấy, mọi người đều sống rất tốt.
Hết.