Sổ Tay Của Phù Thủy - Chương 1
1
Bầu trời âm u trong khí luôn nồng nặc mùi thối rữa
Trời mưa
Tôi trong một cửa hàng bán mũ tâm trạng chán nản
Ngày thứ mười đến thế giới nhiệm vụ của vẫn chút tiến triển nào
Mười ngày kẹt trong trò chơi sinh tồn và rút phó bản* thứ tư
Tiêu đề: Sổ Tay Của Phù Thủy
(*Phó bản: Một bản đồ khác biệt giống phá đảo trong Mario gồm nhiều quái và BOSS ở mỗi tầng Khi chơi đánh hết quái và BOSS là phá xong phó bản Thời gian phá phó bản càng ngắn thì bảng thành tích càng cao)
Không giống như sẽ thời gian thích nghi nhiệm vụ thì lập tức mang đến thế giới
Hệ thống: [Hoan nghênh chơi đến với phó bản “Sổ tay của phù thủy”]
Nhiệm vụ: [Giải lời nguyền]
Gợi ý: [Chú ý thời gian]
[Nữ phù thủy xinh am hiểu bào chế dược cứu giúp những thương Giáo đình vây quét Thế giới định kiến và ngu đã làm tổn thương cô Trước khi chết nữ phù thủy đã nguyền rủa cả thành phố ]
2
Tôi tìm thấy manh mối nào trong suốt mười ngày qua
Tôi mắc kẹt và thể khỏi cửa hàng
Tôi đã thử qua vô số biện pháp nhưng vẫn
Chỉ biết rằng thành phố thật kỳ lạ
Ngoại trừ những ngày nhiều mây thì là ngày mưa khí trầm lặng thiếu sức sống
Người ngang qua cửa sổ mặc quần áo chỉ hai màu đen trắng
Sắc mặt trắng bệch từng thấy một khuôn mặt tươi nào
Loại quái dị đến ban đêm càng thêm rõ ràng
Đi lang thang đường chỉ là quái vật
Bọn chúng cả đêm ngừng la hét
Coi đường phố như một sân khấu rít gào và chạy loạn
Điều làm suy nhược thần kinh của bất kỳ ai
Lúc con đều trốn trong nhà ai dám ngoài
những cơn ác mộng biến mất chỉ vì bạn giả vờ ngủ
Tôi tận mắt chứng kiến quái vật phá cửa sổ xông con chịu nổi tấn công
Mùi máu tươi làm cho bọn chúng càng thêm hưng phấn sục sôi
Nếu như những quy tắc trói buộc e rằng nhân loại đã sớm còn
Thành phố nguyền rủa
Mọi thể chạy trốn chỉ thể cố gắng sống sót
3
Mưa càng lúc càng to
Tôi chằm chằm đường ngoài cửa sổ tâm sự nặng nề
Nếu như vẫn thể khỏi cửa hàng thành nhiệm vụ thì sẽ chết trong phó bản
Tôi phiền não
Bỗng nhiên một vị khách bước
Là một đàn ông thân hình cao gầy tóc ngắn màu đen nước mưa làm ướt
Sắc mặt vốn đã trắng bệch gặp nước mưa càng thêm nhợt nhạt
Mặc dù mặt mày của nặng nề u ám nhưng môi đỏ dị thường
Sự tương phản màu sắc khiến khuôn mặt trông
Ánh mắt xuống
Đáng tiếc
Người đàn ông ăn mặc như một kẻ lang thang quần áo cũ nát vá ít chỗ
Là một nghèo
Trong cửa hàng thỉnh thoảng đến mua đồ
Tuy nhiên những chiếc mũ nóng nảy
nóng nảy
Chúng chỉ chọn thích thích sẽ chúng
Đối với hiện tượng kỳ quái đã chấp nhận từ lâu
Thế giới phó bản vốn ly kỳ và cổ quái
4
Người đàn ông ở cửa quan sát đồ đạc trong tiệm
Tôi lên tiếng chắc là tới tránh mưa
Tôi dời ánh mắt bắt đầu đan len
Bị nhốt trong cửa hàng nhàm chán vô cùng nên học cách đan len
Dùng việc để giết thời gian
Cứ tiếp tục như thật sự sẽ trở thành một chủ tiệm mũ len mất thôi
Tôi thậm chí đã cân nhắc việc khi thoát khỏi trò chơi thì sẽ nghỉ việc và mở một cửa hàng bán mũ len
Tôi đan sợi len trong tay cảm giác tới gần
Tôi ngẩng đầu đàn ông mặt
“Xin chào chiếc mũ nào biết đổi màu ”
Khi đến gần phát hiện đối phương lớn tuổi lắm nhiều nhất là hai mươi
Giọng còn trẻ
Mũ đổi màu
Tôi lắc đầu
Chàng trai cũng thất vọng mà xoay rời
5
Sau đó ngày nào cũng tới
Lần nào cũng lặp cùng một câu: “Xin chào chiếc mũ nào biết đổi màu ”
Tôi cũng kiên trì lắc đầu y như lần đầu
Dần dần phát hiện quy luật
Thời gian tới đều đúng mười một giờ
Tôi đoán đây là một mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế
Không biết qua bao lâu nhưng đã thích nghi với thân phận chủ tiệm của
Tôi theo thói quen chằm chằm thời tiết ngoài cửa sổ Dường như đã quên mất chuyện gì đó quan trọng
Gần đây trí nhớ càng ngày càng kém
Chàng Trai Lang Thang tới
Đó là biệt danh đặt cho
“Xin chào chiếc mũ nào biết đổi màu ”
Tôi kiên nhẫn lắc đầu
Thật bất ngờ hôm nay câu thứ hai
“Thật sự Cô nghĩ xem”
Tôi buông công việc trong tay mỉm : “Mũ trong tiệm đều ở giá trưng bày mũ nào đổi màu như ”
Vẻ mặt của chút biến hóa lông mày nhíu
“Tôi từng thấy cô đội nó Nó quan trọng Xin hãy suy nghĩ ”
Nói xong bước chân vội vàng rời
Tôi hiểu đã từng đội
Làm cái mũ thể đổi màu
Trừ khi phép thuật
Ý nghĩ giống như một tia sét xé toạc ý thức hỗn loạn của
khi định rõ hơn thì nó đã biến mất dấu vết
Ý thức một lần nữa bao phủ trong hỗn loạn
6
Chàng trai biến mất vài ngày quy luật phá vỡ khiến chút quen
Kỳ lạ thay gặp
Có lẽ là mỗi ngày gặp quá ít khách hàng nên việc một cứ đúng giờ đến đã khiến mong đợi
Đối với hành vi kỳ quái của từ lúc đầu đã thấy khó hiểu
Đến bây giờ vẻ như đã đoán
Chắc là thích
Bởi vì ngoài việc lặp lặp câu hàng ngày còn chằm chằm lâu
Anh cũng trắng trợn mà lúc dạo những chiếc mũ trưng bày tầm mắt của luôn liếc về phía
Là ánh mắt đánh giá và tìm tòi nghiên cứu Mua mũ chỉ là cái cớ để tiếp cận
Rất hợp lý
Hôm nay là ngày thứ sáu biến mất
Còn năm phút nữa đến mười một giờ
Tôi cứ về phía cửa
Năm phút đúng mười một giờ
Anh xuất hiện
Hôm nay cầm một bó hoa màu vàng hình dáng đặc biệt tay
Quả nhiên suy đoán của đã đúng
Anh bước đến gần tay cầm bó hoa môi khẽ nhếch lên
Tôi lập tức cướp lời cự tuyệt: “Tôi thích ”
Không khí yên tĩnh
Tôi tự hỏi liệu như tuyệt tình quá
Lại thấy một tiếng
Ánh mắt Chàng Trai Lang Thang đùa cợt: “Mau tỉnh đừng mơ nữa”
Sau đó bắn
Trước khi kịp phản ứng và giận dữ đã ngã xuống đất
Một mùi hương nồng nàn xộc mũi
Ý thức rơi bóng tối
Ngay đó bên tai ồn ào
Tôi đột nhiên mở mắt
Tay chân trói khung gỗ bên những khúc gỗ cao
Người gần nhất mặc áo choàng đen cầm một ngọn đuốc đeo mặt nạ gỗ
Trước mặt là một đám dữ tợn hô lớn: “Thiêu chết ả thiêu chết ả”
7
Tôi nhớ tất cả
Sau khi phó bản “Sổ tay của phù thủy” đã tìm thấy chiếc mũ của phù thủy dựa manh mối mà hệ thống cung cấp
Kết quả vô tình đội mũ và rơi giấc mơ kỳ quái
Ý thức và trí nhớ đều khống chế
Nếu tỉnh thật sự sẽ thiêu chết
Cũng còn may…
Đám đông hét lên: “Thiêu ả ”
Ánh mắt mọi đầy căm hận và phấn khích
Người cầm đuốc nở một nụ lạnh lùng môi
Ném đuốc đống lửa chân
Thành phố ánh mặt trời củi cũng ẩm ướt và lạnh lẽo
Nó cháy ngay lập tức
Bọn họ tưới dầu lửa trong nháy mắt ngọn lửa lớn lên
Hơi nóng thiêu đốt làn da
Tôi đang cắt dây thừng bằng con dao trong kho công cụ của
Đột nhiên một tia lửa từ bầu trời rơi xuống kèm theo một tiếng sấm lớn
Đám đông bất an sợ hãi lên bầu trời
Một giây mưa to trút xuống
Đám đường phố điên cuồng chạy trốn thỉnh thoảng phát tiếng kêu rên
Ngọn lửa chân đã dập tắt bởi cơn mưa
Tôi tháo dây thừng chạy trốn giữa đám đông hỗn loạn