Sau Khi Thay Đổi Vận Mệnh Nam Nữ Chính, Tôi Phất Lên Rồi - Chương 2
Tôi hơi giật mình.
Cô gái này không phải là nữ phụ độc ác không từ thủ đoạn để có được nam chính sao? Sao lại vì tiền mà từ bỏ rồi?
Không nghĩ được thì khỏi nghĩ.
Tôi ưu nhã nhấp một ngụm cà phê: “Tôi đi trước.”
Không ngờ mới đi hai bước tôi đã nghe thấy tiếng lẩm bẩm của nữ phụ độc ác: “Trời đánh tôi đi, tôi muốn Disney (diss) bà, tôi muốn Disney (diss) bà.”
Tôi hoàn toàn ngẩn người.
Đây không phải là lời bạn thân tôi thường nói sao?
Hơn nữa trong sách cũng đâu nhắc đến Disney.
Trên thế giới chắc không có nhiều chuyện trùng hợp như vậy được.
Nghĩ đến chuyện này, tôi quay người chạy đến trước mặt nữ phụ độc ác thăm dò: “Liễu Như Yên?”
Nữ phụ độc ác nước mắt rưng rưng: “Móa, đồng hương sao, cô là?”
8.
“Mình là Triệu Du.”
“Hóa ra cậu cũng xuyên đến, quá tốt rồi, mình không lẻ loi một mình.”
Bạn thân Liễu Như Yên ôm tôi, khóc lóc tèm lem nước mắt nước mũi.
Sau khi cô ấy bình tĩnh lại, tôi nói: “Bây giờ cậu thế nào?”
Nói đến chuyện này, Liễu Như Yên hận đã làm sai từ đầu.
Nguyên nhân là cô ấy thấy một video giải trí, trên đó giới thiệu thân phận nhân vật trong tiểu thuyết, ví dụ như nữ phụ độc ác tên là Liễu Như Yêu.
Liễu Như Yên trong sách nghèo có, giàu có, trà xanh có, mặt dày có, kiêu căng có, tâm cơ có, nhưng lại chưa bao giờ xấu xí.
Bạn thân tôi để lại một bình luận: [Tôi tên Liễu Như Yên.]
Cư dân mạng bắt đầu ha ha ha: [Nhanh chóng đọc thuộc truyện đi, cô cứ đợi mà xuyên vào đấy đi.]
Bạn thân không để ý, kết quả sau khi ngủ dậy đã trở thành nữ phụ độc ác tâm cơ nghèo khó Liễu Như Yên.
Tôi hỏi: “Cho nên cậu muốn lấy tiền chia tay kếch xù trong tay mình để sống ở thế giới này sao?”
“Không.”
Bạn thân nói, cô ấy cũng trói buộc với một hệ thống, tên là hệ thống nữ phụ độc ác nghịch tập.
Hóa ra cũng có một bộ phận độc giả bất mãn với kết cục bi thảm của nữ phụ độc ác trong sách.
Trong sách, nữ phụ ác độc và nữ chính đều đến từ cô nhi viện, quan hệ tốt như chị em ruột.
Lúc nhà giàu có đến cô nhi viện nhận con nuôi, người họ để ý đầu tiên là nữ phụ độc ác, nhưng nữ phụ độc ác lại nhường cơ hội cho nữ chính.
Sau đó nữ phụ độc ác cũng được nhận nuôi.
Chỉ là người nhận nuôi cô ấy lại thường xuyên ngược đãi cô ấy.
Nữ phụ ác độc xin nữ chính giúp đỡ, nữ chính nói sẽ nghĩ cách, kết quả năm năm trôi qua cũng không cứu được nữ phụ độc ác.
Nữ chính thản nhiên nói gia đình kia thích tra tấn nữ phụ, sẽ không khiến cô ấy bị thương quá nặng, cũng sẽ không khiến cô ấy chết, không cần gấp.
Nữ phụ ác độc cũng nhờ trúc mã ở cô nhi viện bọn họ giúp đỡ, trúc mã cũng nói cô ấy nhịn, đối với chuyện của nữ chính lại bận trước bận sau.
Sau này trúc mã cũng gặp phải bố mẹ nuôi độc ác, nữ chính lập tức cứu trúc mã ra ngoài.
Lúc này nữ phụ mới hắc hóa.
Cô ấy dựa vào sự cố gắng của bản thân, sau khi thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm mới bắt đầu trả thù nữ chính.
Chỉ tiếc nữ chính có ánh sáng của nhân vật chính, cuối cùng nữ phụ độc ác trả thù thất bại, kết cục thê thảm.
Có một bộ phận độc giả hi vọng nữ phụ độc ác sẽ có một kết thúc tốt hơn.
Cô ấy đi nhầm đường đều do nữ chính và trúc mã gây nên, cô ấy vốn nên có một tương lai tốt đẹp.
Bạn thân nói: “Cho nên mình trói buộc với hệ thống nữ phụ độc ác nghịch tập, chờ thay đổi xong vận mệnh của cô ấy, giúp cô ấy sống ngày càng tốt hơn sẽ được xem là hoàn thành nhiệm vụ, cũng có thể rời khỏi đây.”
Tôi gật đầu nhét chi phiếu vào tay bạn thân: “Số tiền này có đủ để thay đổi vận mệnh của cô ấy không? Không đủ thì mình còn.”
Bạn thân lắc đầu: “Có tiền không phải là đủ, bây giờ đang thịnh hành kiểu nữ cường, nữ phụ đã muốn nghịch tập thì cũng phải có sự nghiệp của mình. Nữ phụ có giấc mơ làm diễn viên, mình giúp nữ phụ độc ác nổi tiếng là có thể thuận lợi rời đi.”
“Chuyện này đơn giản! Bây giờ mình là mẹ Cố Bắc Minh, thứ thừa nhất là mối quan hệ.” Tôi nhìn cô ấy: “Vấn đề là, cậu có biết diễn không?”
Bạn thân vỗ ngực: “Cậu yên tâm, mình thừa hưởng kĩ thuật diễn xuất vô địch của nữ phụ độc ác. Lừa được nam chính thì đương nhiên cũng có thể chinh phục người xem.”
Tôi: “…”
Chuyện này cũng chưa chắc, dù sao nam chính cũng đâu có não.
Bạn thân hỏi tôi: “Triệu Du, cậu giúp mình nhiều như vậy, mình có thể giúp cậu chuyện gì không?”
Tôi mỉm cười: “Có nha.”
Cô ấy có thể giúp tôi điên cuồng kiếm tiền từ hệ thống!
9.
Thời gian sau đó, tôi dồn hết sức lực để nâng đỡ bạn thân.
Còn bạn thân thì không ngừng châm ngòi quan hệ của nam nữ chính, cũng báo tin để tôi mau tới hóa giải hiểu lầm của họ, nhờ vào đấy mà nhận thưởng từ hệ thống.
Thoáng chốc đã nửa năm trôi qua, bộ phim đầu tay của bạn thân đóng máy, cũng thuận lợi trình chiếu.
Tôi cũng giúp nam nữ chính hóa giải được một phần ba hiểu lầm trong sách, còn tích lũy được không ít tiền tài, bảo đảm sẽ cho tôi và bạn thân một cuộc sống thoải mái sau khi trở về thế giới thực.
Nhưng đáng lẽ mọi chuyện vẫn yên ổn như thế cho đến khi có chuyện bất ngờ xảy ra.
Liễu Như Yên và nữ chính bị bắt cóc cùng nhau.
Bọn bắt cóc không phải do Liễu Như Yên sắp xếp mà là đối thủ một mất một còn của Cố Bắc Minh sắp xếp.
Cảnh này ở phía sau truyện, có lẽ bạn thân điên cuồng nhảy nhót trước mặt nam chính nên kịch bản mới bị đẩy nhanh tiến độ.
Trong sách, bọn bắt cóc ép nam chính phải chọn một trong hai.
Nam chính chọn cứu Liễu Như Yên, nữ chính thì rơi xuống biển không rõ tung tích.
Mọi người đều biết, nữ chính trong truyện ngược là gián đánh mãi không chết.
Cho dù có nhảy xuống núi, lao xuống biển, hiến thận hay tai nạn xe cộ cũng không thể chết được.
Nữ chính trong sách cũng như vậy, sau khi bị rơi xuống biển, cô ta được một người tốt bụng cứu lên, lưu lạc đến đảo ngoài khơi.
Ba năm sau, cô ta mang theo hai đứa con, mạnh mẽ trở về.
Lần này, vì tôi không ngừng hóa giải hiểu lầm của nam nữ chính nên tình cảm của hai người rất vững chắc, tám chín phần nam chính sẽ chọn cứu nữ chính.
Nhưng nam chính cứu nữ chính thì bạn thân của tôi làm sao đây?
Bạn thân tôi không có mệnh của nữ chính truyện ngược, rơi xuống vách núi thì khả năng cao sẽ hẹo.
Một khi nữ phụ chết, nhiệm vụ của bạn thân thất bại, cô ấy sẽ bị hệ thống xóa bỏ.
Lúc này, nữ chính và bạn thân Liễu Như Yên của tôi đều đang bị trói ở cây sát vách núi.
Bọn bắt cóc cầm dao nhỏ sắc nhọn, di chuyển qua lại giữa hai bên dây thừng.
“Cố Bắc Minh, hai người này đều là người mày yêu. Trong hai người chỉ có một người có thể sống, mày chọn ai đây?”
Ánh mắt Cố Bắc Minh hiện lên sự do dự.
Bọn bắt cóc: “Tao chỉ cho mày một phút để suy nghĩ.”
Một phút nhanh chóng trôi qua.
Bọn bắt cóc hỏi: “Mày nghĩ kĩ muốn cứu ai chưa?”
Cố Bắc Minh nhìn Liễu Như Yên với ánh mắt xin lỗi: “Thả Vân Vân.”
Lúc tôi chạy đến đã thấy bọn bắt cóc cầm dao đi về phía bạn thân.
Thấy cảnh này, tôi đang chuẩn bị dùng hai ngàn vạn đổi AK47, không bị giật lại còn có thể tự động ngắm chuẩn.
Vậy thì mấy phát của tôi là có thể giải quyết xong bọn bắt cóc rồi.
Dù sao tiền có quan trọng thì cũng không quan trọng bằng mạng của bạn thân được.
Nhưng hệ thống lại nói: [Chờ chút!]
Tôi gấp gần chết: “Còn chờ cái gì nữa, chờ thêm chút nữa là mạng Liễu Như Yên cũng không còn đâu.”
Hệ thống: [Cô nhìn kĩ đi.]
Chỉ thấy bọn bắt cóc thả bạn thân ra: “Cô Liễu Như Yên, cô cũng thấy rồi đó. Cố Bắc Minh là thứ tra nam, anh ta không xứng đáng được cô đối xử tốt như vậy.”
Bạn thân cảm thấy khó hiểu, không hiểu sao bọn bắt cóc lại đột nhiên thả mình ra.
Cô ấy chỉ biết thuận theo lời bọn bắt cóc nói, luôn mồm nói họ không sai.
Cô ấy gật đầu: “Không sai, anh ta đúng là thứ tra nam chó má, Lúc đầu tôi để ý đến anh ta là do tôi mù.”
Bọn bắt cóc vui mừng: “Cô nhận ra được điều đó là tốt rồi. Trên thế giới này thiếu gì đàn ông, cần gì phải treo cổ trên gốc cây thối nát này.”
Nói rồi anh ta lấy một tấm hình ra: “Thật ra tôi là fan của cô, cô có thể ký tên cho tôi không? Chụp với tôi một bức nữa.”
Bạn thân: “…”
Đầu năm nay bắt cóc độc ác này kia đều là fan hâm mộ sao? Tôi cũng không biết chuyện này là thành công hay là thất bại nữa.
Đối mặt với yêu cầu của fan hâm mộ kiêm dân bắt cóc, bạn thân ngoan ngoãn làm theo.
Bọn bắt cóc mừng rỡ: “Tôi biết ngay tôi không stan sai người mà!”
Bạn thân: “…”
Không phải chứ, cái mạng nhỏ của cô ấy đã trong tay bọn bắt cóc rồi, còn không dám phối hợp sao?
Cuối cùng bọn bắt cóc thả bạn thân đi.
Trước khi đi, bạn thân hỏi đám bắt cóc: “Anh và Cố Bắc Minh có thù thì tại sao không đuổi giết nam chính? Làm tôi và Vân Vân bị thương làm gì?”
Bọn bắt cóc: “Bên cạnh Cố Bắc Minh có vệ sĩ, tôi không lại gần được. Tôi chỉ có thể để anh ta trải qua cảm giác bị mất đi người mình thương, để anh ta khổ sở cả đời.”
Bạn thân nhớ đến tình tiết trong sách, sau khi nữ chính rơi xuống biển không rõ tung tích, nam chính đau khổ gần chết nhưng cũng không quên đi tìm thế thân để xoa dịu nỗi đau.
Bạn thân đưa ra ý kiến: “Anh để anh ta chủ động đến đi, Vân Vân không phải đang trong tay anh sao?”
Cô sẽ làm nam chính chết phiền.
Trong sách, người đắc tội với người khác là nam nữ chính nhưng người chịu tội đều là nữ phụ.
Cô cảm thấy cũng nên để nam chính chịu cảm giác bị ngược.
Ánh mắt đám bắt cóc sáng lên: “Cô nói đúng!”
Cố Bắc Minh: Không phải, các người đứng trước mặt tôi lớn tiếng bàn bạc thế sao, hỏi qua ý kiến của tôi chưa vậy?
Hệ thống: [Sao tôi lại cảm thấy bạn thân cô còn ác hơn cả cô vậy?]
Tôi vô cùng tự hào: “Không thì chúng tôi chơi thân với nhau kiểu gì?”
Bọn bắt cóc nhìn về phía Cố Bắc Minh: “Chúng ta một đổi một, chỉ cần mày qua đây thì tụi tao sẽ thả vợ mày.”
Cố Bắc Minh đồng ý.
Anh ta giơ tay đi đến trước mặt đám bắt cóc: “Các người nói được thì phải làm được, thả Vân Vân.”
Bọn bắt cóc đồng ý nhưng Vân Vân lại không chịu đi.
“Đi mau.”
“Không, em không đi.”
“Em mau đi đi.”
“Không, em muốn đi chung với anh.”
Kéo qua kéo lại khiến đám bắt cóc thấy phiền phức: “Tôi nói này cô Vân, rốt cuộc cô có đi không?”
“Không, cho dù chết tôi cũng muốn chết chung một chỗ với Bắc Minh.”
“Được, tôi thỏa mãn hai người.”
Bọn bắt cóc đạp thẳng hai người họ xuống.
Bạn thân: “Triệu Du, nam nữ chính rơi từ độ cao này có thể chết không? Đúng là nghiệp chướng.”
Tôi bình tĩnh nói: “Cậu yên tâm, trong tiểu thuyết ngược, mạng nam nữ chính còn khỏe hơn cả gián, không chết được.”
“Vậy là tốt rồi, chúng ta vẫn có thể nhận thưởng ở chỗ hệ thống.”
Tôi: “…”
Hóa ra không phải là cô ấy lo lắng cho sự an toàn của nam nữ chính mà là lo không lấy được tiền từ chỗ hệ thống. Hệ thống hình như nói cũng có lí, bạn thân ác hơn tôi một chút thì phải.
10.
Nam nữ chính cùng nhau mất tích.
Tôi cho rất nhiều đội tìm kiếm cứu nạn đi tìm nhưng không thấy bóng dáng họ đâu.
Nếu đã không tìm thấy thì khỏi tìm.
Nam nữ chính mà, đã là gián đánh mãi không chết rồi thì chắc chắn sẽ không có việc gì.
Tôi đoán không bao lâu nữa bọn họ sẽ hoàn hảo không chút tổn hại quay về.
Tạm thời không cần làm nhiệm vụ của hệ thống, tôi bắt đầu tận hưởng cuộc sống của phú bà, đi du lịch khắp thế giới, hết mua lại mua.
Đương nhiên cũng không quên ủng hộ sự nghiệp điện ảnh của bạn thân.
Khi gặp lại nam nữ chính đã là một năm sau.