Phong Quang Vô Hạn - Chương 1
01
Buổi livestream phỏng vấn.
Tôi và Bạch Chỉ cùng tham gia chương trình nhờ đóng chung một bộ phim.
Chúng tôi cùng ra mắt vào năm năm trước, nhưng đến giờ tôi vẫn là một nghệ sĩ hạng mười tám, còn Bạch Chỉ đã là ngôi sao hạng nhất.
Trong buổi phỏng vấn, gần như tất cả câu hỏi của MC đều xoay quanh Bạch Chỉ, còn tôi ngồi bên cạnh như một cái bóng.
Cũng may tôi đã quen với điều này từ lâu.
Bình luận trên màn hình cũng toàn là lời ủng hộ Bạch Chỉ. Thi thoảng có người nhắc đến tôi, nhưng cũng chỉ để chế nhạo.
“[Cùng ra mắt mà một trời một vực, Hạ Nhiêu sao dám ngồi chung chương trình với Bạch Chỉ? Cô ta không thấy xấu hổ sao?]”
“[Nghe nói năm xưa Hạ Nhiêu từng có tin đồn với Ảnh đế Tống đó.]”
“[Cười chết mất, Ảnh đế Tống sao có thể ở bên Hạ Nhiêu được, chắc chắn là cô ta cố ý tạo scandal để thu hút sự chú ý.]”
“[Ảnh đế Tống với Bạch Chỉ mới là cặp đôi hoàn hảo.]”
Hoàn hảo?
Tôi nhìn bình luận, không khỏi nhếch mép cười lạnh.
Ngày xưa quả thật tôi từng hẹn hò với Tống Khải, nhưng cuối cùng bị anh ta phản bội vì đóng phim với Bạch Chỉ.
Suốt thời gian yêu nhau, Tống Khải chưa một lần công khai thừa nhận tôi.
Giờ đây, người ta thường đào lại chuyện cũ để chế giễu tôi, nói rằng tôi đeo bám anh ta mà anh ta còn chẳng thèm để ý.
“Bạch Chỉ, nếu bạn rời khỏi giới giải trí, bạn sẽ làm gì?” MC hỏi Bạch Chỉ.
“Chắc là sẽ làm nội trợ.” Bạch Chỉ ngập ngừng mỉm cười đáp.
Bình luận lại bùng nổ.
“[A a a a, có phải Bạch Chỉ và Ảnh đế Tống sắp công khai gì không?]”
“[Nghe nói hai người họ đã ra mắt bố mẹ rồi.]”
“[CP của tôi nhất định phải đi đến cuối cùng! Nếu không, tôi sẽ không còn tin vào tình yêu nữa!]”
“[Có người nên tự biết thân biết phận, đừng cố chen chân vào làm người thứ ba.]”
“Fan đang hỏi liệu bạn và Tống Khải có phải sắp có tin vui không.” MC đùa.
“Không, mọi người hiểu lầm rồi.” Bạch Chỉ vội vàng đính chính. “Tôi và A Khải hiện tại rất ổn định, nhưng vẫn sẽ ưu tiên công việc. Nếu thật sự có tin vui, chúng tôi sẽ thông báo ngay.”
“Vậy vì sao bạn lại có suy nghĩ muốn làm nội trợ?” MC hỏi tiếp.
“Vì nội trợ rất tuyệt vời. Mẹ tôi là nội trợ và tôi rất kính trọng bà ấy. Nếu không có bà, tôi cũng sẽ không có ngày hôm nay. Nếu một ngày nào đó tôi thực sự rời khỏi giới giải trí, tôi cũng sẽ quay về với gia đình.”
“[Bạch Chỉ có quan điểm sống rất chuẩn, ai cưới được cô ấy là may mắn lắm.]”
“[Bạch Chỉ xuất thân từ gia đình giàu có, nền giáo dục cô ấy nhận được khác biệt hẳn.]”
“[Không biết thì đừng nói, thử tra về Bạch gia Bạch Chỉ ở Vĩnh Thành đi, gia tộc nhà họ Bạch giàu có nhất nhì đó.]”
Tôi cau mày.
Từ bao giờ mà nhà họ Bạch ở Vĩnh Thành lại có liên quan đến Bạch Chỉ vậy?!
Lúc này.
MC bỗng quay sang hỏi tôi: “Hạ Nhiêu, nếu bạn rời khỏi giới giải trí, bạn sẽ làm gì?”
Chắc là thấy có phần không công bằng khi lạnh nhạt với tôi suốt buổi.
Tôi suy nghĩ một chút, rồi trả lời rất nghiêm túc: “Về nhà thừa kế tài sản tỷ đô.”
??
02
“Gì cơ?” MC tưởng nghe nhầm.
Cô ấy nhắc lại câu hỏi: “Tôi vừa hỏi nếu bạn rời khỏi giới giải trí, bạn sẽ làm gì?”
“Về nhà thừa kế gia sản chứ còn gì nữa.” Tôi đáp điềm nhiên.
Năm năm là hết hạn rồi.
Lúc nhất quyết vào giới giải trí, tôi từng cùng gia đình cam kết rằng nếu sau năm năm mà không nổi bật, tôi sẽ phải về nhà tiếp quản cơ nghiệp.
Vài hôm trước, ba tôi – người giàu nhất Vĩnh Thành – vừa gọi điện nhắc nhở tôi về chuyện này.
“Tôi có thể mạo muội hỏi một câu không, gia đình bạn làm gì mà cần bạn về kế thừa thế?” MC vừa cười vừa hỏi, giọng có phần mỉa mai.
Bạch Chỉ ngồi bên cạnh, trong mắt thoáng hiện sự giễu cợt, nhưng chỉ lướt qua rất nhanh.
Dù sao cũng là buổi livestream, trước mặt hàng vạn khán giả, Bạch Chỉ vẫn phải giữ hình tượng, không thể để lộ cảm xúc.
“Một chút lĩnh vực, chủ yếu là đầu tư thương mại.” Tôi trả lời.
Thực ra là quá nhiều lĩnh vực, nói sơ thì cũng không rõ hết, nên tôi chỉ nói chung chung.
Nhưng trong mắt người khác, lại giống như tôi đang bịa chuyện cho qua.
Bình luận lại điên cuồng hiện lên.
“[Hạ Nhiêu so với Bạch Chỉ sao được chứ? Vừa có người khen Bạch Chỉ xuất thân gia đình khá giả, giờ Hạ Nhiêu đã nói sẽ về nhà thừa kế tài sản tỷ đô?]”
“[Đùa cũng đừng đùa như thế chứ, cô ta thấy Bạch Chỉ cái gì cũng hơn mình thì không chịu nổi à?]”
“[Cô ta mà có tài sản tỷ đô, tôi livestream ăn…! ]”
“[Ghê quá, không sánh nổi với Bạch Chỉ thì bắt đầu khoác lác đi lừa đảo, bảo nhà mình có tỷ đô á? Ai tin được chứ?!]”
Tôi nhìn vào bình luận mà thấy tức.
Đang định giải thích.
MC liền nói: “Hạ Nhiêu hài hước ghê, rất biết cách khuấy động không khí cho buổi livestream, các fan không cần nghiêm túc quá đâu.”
Nghe như đang giúp tôi giải vây, thực tế là không tin lời tôi.
Còn cố tình hạ thấp tôi trước mọi người.
“Tôi nói thật mà…” Tôi bất đắc dĩ.
MC không để tôi nói tiếp, liền chuyển chủ đề: “Tiếp theo là câu hỏi mà fan của Bạch Chỉ rất muốn tôi hỏi: Da của bạn đẹp như thế, bình thường bạn làm sao để chăm sóc?”
Bạch Chỉ từng câu trả lời, không khí giữa cô và MC rất hòa hợp.
Suốt nửa tiếng sau đó, tôi không được nói thêm một câu nào nữa.
Buổi livestream kết thúc.
Mọi người lần lượt ra khỏi trường quay.
Quản lý và trợ lý của Bạch Chỉ đều đã đợi sẵn, còn có cả Tống Khải.
Anh ta ôm một bó hồng lớn, trước mặt bao nhiêu người mà tặng cho Bạch Chỉ.
Hai người trông ngọt ngào khiến người khác không khỏi ghen tị.
Tôi lạnh nhạt bước qua họ.
Với một nghệ sĩ hạng mười tám như tôi, dĩ nhiên chẳng ai chờ đợi.
May mà anh trai tôi vừa gọi nói sẽ đến đón, nhưng đang tắc đường nên sẽ muộn một chút.
Tôi đeo khẩu trang, đứng đợi ở cổng.
“Hạ Nhiêu, cô không cần thiết phải đua đòi với Bạch Chỉ.”
Đằng sau, bất ngờ vang lên giọng nói quen thuộc.
Tôi quay lại, nhìn thấy người vừa ôm ấp ngọt ngào với Bạch Chỉ, chính là Tống Khải.
03
Tôi và Tống Khải cùng đầu quân cho một công ty quản lý, anh ta vào nghề trước tôi hai năm.
Khi tôi gặp, Tống Khải cũng chỉ là một diễn viên nhỏ ít tên tuổi, công việc chẳng có gì đáng kể.
Vừa vào công ty, anh ta đã tuyên bố là yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên.
Ban đầu, tôi không đồng ý.
Thật không dễ dàng gì để tôi thuyết phục gia đình cho tôi theo đuổi con đường nghệ thuật, nên tôi không muốn chuyện tình cảm ảnh hưởng đến sự nghiệp. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn không cưỡng lại được sự nhiệt tình quá mức của Tống Khải và đồng ý hẹn hò với anh ta.
Thế nhưng công ty không cho phép nghệ sĩ, nhất là những nghệ sĩ mới như chúng tôi yêu đương, thế nên chúng tôi phải hẹn hò trong bí mật.
Trong suốt thời gian hẹn hò, sự nghiệp diễn xuất của Tống Khải tiến triển vượt bậc. Chỉ là anh ta không biết rằng, hầu hết các cơ hội làm việc mà anh ta có đều nhờ vào các mối quan hệ của gia đình tôi giúp đỡ.
Đặc biệt là bộ phim giúp anh ta nổi tiếng, để Tống Khải được chọn vào vai nam chính, bố tôi đã trở thành nhà đầu tư.
Nhưng ai mà ngờ được, sau khi nổi tiếng, anh ta lại công khai mối quan hệ với Bạch Chỉ – nữ chính trong phim.
Ban đầu, anh ta còn lừa tôi nói rằng đó chỉ là để gây dựng hình ảnh, để quảng bá phim. Cho đến khi bị paparazzi chụp lại cảnh qua đêm ở nhà Bạch Chỉ, anh ta mới thú nhận, bảo là không muốn tôi đau lòng nên mới giấu.
Thực ra tôi biết quá rõ, Tống Khải chỉ lo tôi vì tức giận mà vạch trần mối quan hệ giữa chúng tôi. Anh ta từng xây dựng hình ảnh độc thân suốt thời gian dài, khó khăn lắm mới nổi tiếng, đương nhiên không muốn scandal bùng nổ.
Tôi không phải là người ôm mối thù. Dù thực sự tức giận vì đã không nghĩ cho bản thân trong hai năm qua chỉ để nâng đỡ anh ta, nhưng tôi quyết định buông bỏ.
Dù sao, tất cả những gì tôi làm cho Tống Khải đều là tự nguyện, cũng không mong đợi anh ta phải đền đáp.
Huống hồ đời người còn dài, ai mà không gặp phải một hai kẻ tệ bạc, xem như một bài học đi.
Quan trọng nhất là, sau này tôi vẫn sẽ ở lại giới giải trí phát triển sự nghiệp, hòa khí sinh tài, tôi không muốn gây thù với ai.
Vậy nên, sau khi bị phản bội, tôi và Tống Khải chia tay trong hòa bình.
Chia tay xong, hai người không còn liên lạc gì với nhau nữa, cho dù thường xuyên bị fan của anh ta mỉa mai là tôi đeo bám, tôi cũng chẳng lên tiếng.
Mãi cho đến hôm nay, Tống Khải chủ động đến bắt chuyện với tôi.
Tôi nhìn anh ta với vẻ lạnh nhạt.
Từ ngày chia tay, người này trong cuộc sống của tôi đã hoàn toàn vô nghĩa.
“Tôi biết trong lòng cô vẫn không vui chuyện tôi và Bạch Chỉ ở bên nhau, nên khắp nơi đều muốn ganh đua với cô ấy,” Tống Khải thở dài, “Nhưng nhìn cả giới giải trí, có ai có thể so bì với người như Bạch Chỉ, người sinh ra ngậm thìa vàng lại được số phận ưu ái, còn cô thì chẳng có gì cả.”
Tôi tức đến mức bật cười.
Bạch Chỉ sinh ra đã ngậm thìa vàng? Tôi chẳng có gì cả?!
Chắc anh ta không biết, để có được một vai diễn, Bạch Chỉ phải làm những gì. Lại càng không biết, tài sản của nhà tôi đè xuống, có thể ép hai kẻ này thành cái bánh dẹp!
“Cô đừng trách tôi nói thẳng, dù gì cũng từng yêu nhau, tôi cũng không muốn cô quá khó xử. Cô cũng biết rồi đấy, bây giờ lời mỉa mai cô từ bên ngoài khó nghe đến mức nào,” Tống Khải nhìn tôi như thể đang có ý tốt, “Dù nổi tiếng bằng cách nào, thì làm người vẫn nên giữ chút sĩ diện.”