Phi Tâm Kế - Chương 5
22.
Sau khi Từ Tiệp dư chết quá ba ngày, Từ gia liền lấy lý do Hoàng tử tuổi nhỏ cần chăm sóc, lập tức đưa của Từ Tiệp dư cung.
Hoàng thượng phong nàng làm Từ mỹ nhân, trở thành dưỡng mẫu của hoàng tử.
Ta thấy Hoàng thượng bi thương, nhiều lần nhịn hỏi ngài , nhưng cuối cùng vẫn kiềm xuống.
Buổi tối hôm đó Hoàng thượng uống rượu, chút say, mượn rượu, mặt của ngài toát vẻ u sầu.
“Dao nhi! Nàng biết ? Hoàng Thượng như trẫm thật sự là thất bại, tuy rằng giẫm lên máu tươi thượng vị, nhưng văn thần phục, võ tướng nhận…”
“Những phi tần ở hậu cung đều là tai mắt của bọn họ, bọn họ đấu đá triều đình, các nàng đấu đá ở hậu cung, các nàng là phi tử của trẫm, nhưng bao giờ giúp trẫm!”
Hoàng thượng kéo tay : “Dao nhi! Nàng giống họ, nàng một lòng phụ tá trẫm, trẫm đều biết, trẫm nhất định cho nàng vị trí tôn quý nhất thiên hạ.”
Hoàng thượng đêm đó là Hoàng thượng từ khi cung đến nay từng gặp qua, chờ khi tỉnh rượu, dường như ngài đã quên hết mọi chuyện xảy đêm qua.
Mà Từ mỹ nhân cũng cung, Từ mỹ nhân tính tình giống với Từ Tiệp dư, nàng hành sự kiêu ngạo, mới cung đã ỷ thân phận là dưỡng mẫu của hoàng tử nhiều lần đối chọi gay gắt với Hoàng hậu, ngay cả Thuần phi cũng kinh ngạc với nàng .
Đối với việc , quản nhiều, luôn trốn ở Ỷ Mai Uyển của , cẩn thận suy nghĩ lời của Từ Tiệp dư ngày đó.
Hoàng thượng mấy ngày nay luôn mang vẻ mặt u sầu, biết ngài sầu cái gì, ngài dựa Lăng gia leo lên hoàng vị, nhưng Hoàng hậu mãi thai khiến Lăng gia bắt đầu dao động, mà Từ gia và Tống gia đang dần lớn mạnh, đây đều là mối họa lớn trong lòng.
“Hoàng thượng!”
Ta tới bên cạnh Hoàng thượng, đưa tay xoa bóp huyệt thái dương của ngài .
“Mấy ngày nay cứ suy tư, thần xoa bóp giúp thả lỏng một chút.”
Hoàng thượng nắm lấy tay , đặt lòng bàn tay: “Nàng cứ an tâm dưỡng thai, chuyện giao cho nô tài làm là .”
Ta rút tay bướng bỉnh một lần nữa xoa bóp cho ngài , Hoàng thượng gì.
Ta xoa bóp một lúc mở miệng : “Thần nghĩ một cách thể giúp Hoàng thượng giải trừ khốn cảnh!”
Hoàng thượng ngước mắt . Ta đỡ bụng năm tháng : “Nếu thai là hoàng tử, thì hãy giao cho Hoàng hậu nương nương nuôi dưỡng.”
Ánh mắt Hoàng thượng trở nên sắc bén.
Hoàng hậu hoàng tử bên cạnh, Lăng gia nhất định sẽ ủng hộ Hoàng thượng lần nữa, đến lúc đó Hoàng thượng dùng cái làm lợi thế, giải quyết Từ gia hoặc là Tống gia, thế cục thế chân vạc một khi đánh vỡ, chính là cơ hội của Hoàng thượng.
Ta Hoàng thượng , cố gắng làm cho ánh mắt thanh minh, dáng vẻ suy nghĩ cho ngài .
“Nàng cũng biết nếu như Hoàng hậu hoàng tử, khả năng sẽ giết mẹ giữ con, nàng sợ ?”
Hoàng thượng .
Ta thản nhiên : “Thần sợ, thần Hoàng thượng để dựa , chỉ cần Hoàng thượng ở đây, thần sẽ sợ, vì Hoàng thượng thần nguyện ý làm tất cả…”
Hoàng thượng lập tức ôm lấy : “Dao nhi, nàng nên làm Hoàng hậu của trẫm!”
23.
Chờ Hoàng thượng , thấy đỏ mắt .
“Tỷ tỷ, tỷ thật sự yêu Hoàng thượng như ? Vì mà thể giao con của cho khác?”
Ta đã cao hơn nửa năm , : “Ta vì Hoàng thượng, là vì con của cũng là vì chúng .”
“Chuyện Từ Tiệp dư khiến hiểu , nếu như đủ sức mạnh, cho dù là mẹ ruột của hoàng tử cũng vô dụng, bất cứ lúc nào cũng thể đổi một mẹ khác, nếu sinh hoàng tử, cha nhất định sẽ giết để hoàng tử cho Thuần phi nuôi nấng, tính mạng của mẹ và hai chị em sẽ còn nữa!”
“Hôm nay đã sớm bố trí, như thể khiến Hoàng thượng nhớ kỹ ân tình của , chúng mới thể sống sót…”
“Tỷ tỷ, tòng quân, làm chỗ dựa của tỷ, về ai cũng thể bắt nạt tỷ!”
Đệ , hai mắt đã rưng rưng, nhưng vẫn mạnh mẽ chịu rơi xuống.
Ta còn một câu , Từ Tiệp dư mang thai bảy tháng đột nhiên biết Từ gia hại chết tình lang của nàng thật sự là trùng hợp ?
Bảy tháng là thời điểm suy yếu nhất của cả thai nhi và mẹ, thai nhi cũng dễ sinh non, lúc biết tin tức chẳng khác nào hại tính mạng của Từ Tiệp Dư và đứa nhỏ.
Ta nghi ngờ Hoàng hậu làm , cho nên thể đề phòng.
Năm ngày Hoàng thượng áy náy sắp xếp cho quân, chỉ mới chín tuổi, ở trong đám thật sự vô cùng nhỏ bé và yếu ớt, thế nhưng vẫn cố gắng an ủi .
Hoàng thượng ôm lấy : “Hắn lắm, như thế, nàng hẳn cảm thấy an ủi, về hoàng nhi của chúng sẽ một cữu cữu !”
Tiễn bước , an tâm dưỡng thai, cẩn thận nghĩ làm cứu mẹ , đến lúc đó trở ngại, mới thể quang minh chính đại đối phó Tống gia.
Bốn tháng , trải qua hiểm nguy sinh hạ một hoàng tử, Hoàng thượng cực kỳ vui mừng, trực tiếp hạ chỉ phong làm Dao phi.
Mặt khác, Hoàng thượng còn hạ một ý chỉ đưa đến Tống phủ, phong mẹ làm nhị phẩm cáo mệnh, mặt khác đưa hai ma ma trong cung đến hầu hạ mẹ .
Ta biết đây là Hoàng Thượng đang bảo vệ tính mạng của mẹ , ngài là Hoàng Thượng cao quý thể với tay quá sâu trong truyện nhà của thần tử, hiện tại đây đã là biện pháp duy nhất ngài thể làm.
Tiểu Liên ôm đứa bé tới giường của , cục bột mềm mại trong tã lót, tâm hiểu đau đớn, nước mắt tự chủ chảy xuống.
Hoàng thượng ôm lấy : “Dao nhi! Là trẫm mắc nợ nàng!”
Ta kiềm nén khó chịu, với Tiểu Liên: “Đưa đến Vị Ương cung !”
Tiểu Liên cũng lưu luyến, nhưng nàng còn cách khác, ôm đứa bé rời khỏi Ỷ Mai Uyển.
Sau đó, thánh chỉ phong phi của truyền khắp hậu cung, lập tức bộ hậu cung ai cũng biết, Dao phi mới phong giao Nhị hoàng tử làm con nuôi của Hoàng hậu.
Toàn bộ hậu cung chấn động, Thuần phi trực tiếp đánh tới cửa.
“Tiện nhân!”
Thuần phi thấy giường lập tức lao tới, trong ánh mắt đều là vẻ điên cuồng như xé nát .
24.
Ta Thuần phi: “Thuần phi nương nương điên cuồng như thế, thật sự giống như một mụ đàn bà chanh chua, giáo dưỡng của đích nữ Tống gia thật đúng là thất bại.”
Thuần phi gắt gao chằm chằm : “Tiện nhân ngươi, ngươi đem huyết mạch của Tống gia giao cho nữ nhân , ngươi thật sự đáng chết, cha sẽ buông tha ngươi!”
Ta to, những lời của Thuần phi thật sự là buồn .
“Tống gia khi nào coi là huyết mạch Tống gia ? Ngươi cùng những khác ở Tống gia đều đã quên chuyện làm với mẹ ?”
“Đại ca lúc ba tuổi đã biết chữ, mẹ ngươi kiêng kỵ, năm tuổi năm chết đuối trong giếng nước ở hậu viện.”
“Nhị ca tuy rằng thông tuệ bằng đại ca, nhưng làm việc thỏa, mười ba tuổi ngoài lưu dân đánh chết…”
“May mà là một nữ tử vô dụng mới may mắn sống sót, của từ nhỏ đã suy nhược, cho nên mới thể kéo dài tàn mà sống, Tống gia thật sự coi chúng là huyết mạch ?”
Lời của khiến sắc mặt của Thuần phi trông khó coi, nàng cẩn thận chằm chằm : “Không nghĩ tới các ngươi đều biết, cho nên ngươi đây trả thù Tống gia?”
Ta rộ lên, làm thể biết, riêng gì biết, mẹ cũng biết, cho nên rõ ràng thân thể khỏe mạnh, tắm nước lạnh mùa đông, lạnh đến phát sốt cảm mạo, chính là vì để cho thân thể suy nhược, lúc nào cũng thể chết yểu, bởi vì chỉ như mới thể sống sót.
Ta trả lời Thuần phi, ánh mắt Thuần phi trở nên lạnh lùng: “Ngươi cho rằng giao con cho Hoàng hậu để lấy lòng nàng , ngươi thể kê cao gối mà ngủ ?”
“To gan!”
Một giọng vang lên, Hoàng hậu trầm mặt chậm rãi sự dìu đỡ của cung nữ.
Thuần phi hành lễ với Hoàng hậu, đó Hoàng hậu một chút, , sắc mặt xanh mét rời .
25.
Hoàng hậu xuống giường , nàng cẩn thận đánh giá , một lúc , mở miệng: “Ngươi quả nhiên nữ tử bình thường, bổn cung đúng là lầm.”
Ta : “Hoàng hậu nương nương quá khen, thần thẹn dám nhận.”
Hoàng hậu vẫy vẫy tay về phía , một ma ma ôm đứa bé tới, tâm khẽ động, theo bản năng xem đứa bé trong tã lót.
“Ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp.”
Lời của Hoàng hậu khiến cơ thể cứng đờ, cố gắng kiềm chế cảm xúc đứa nhỏ một chút.
“Nhị hoàng tử Hoàng hậu nương nương chăm sóc là phúc khí của nó, thần tuyệt hối hận.”
Hoàng hậu nở nụ : “Hoàng thượng hôm nay sẽ hạ chỉ, để Nhị hoàng tử làm con thừa tự của bổn cung, trở thành con trai trưởng, nếu gì bất ngờ nó chính là Thái tử tương lai, Thuần phi đúng, bổn cung thể sinh con, cho nên bổn cung vì thể sẽ giết mẹ giữ con, ngươi sợ ?”
Ta lắc đầu: “Cũng bởi vì Nhị hoàng tử khả năng trở thành Thái tử, Hoàng hậu nương nương mới thể để cho chết. Nếu chết, ngày Nhị hoàng tử lớn lên, Tống gia ở mặt nó châm ngòi Hoàng hậu hại chết mẹ đẻ nó, cho dù Nhị hoàng tử về đối với Hoàng hậu nương nương chí thuần chí hiếu, cũng khó tránh khỏi sẽ để một cái gai trong lòng.”
“ nếu sống thì khác, và Tống gia ân oán, cũng hy vọng con của thể trở thành vạn , tất nhiên sẽ cùng Hoàng hậu ngài ở cùng một phe, còn sống một ngày, Tống gia tuyệt đối sẽ thể làm ảnh hưởng đến tình mẫu tử của Nhị hoàng tử cùng Hoàng hậu nương nương.”
Hoàng hậu dậy: “Ngươi thông minh, cho nên ngày lành của ngươi ở phía , bổn cung cũng sợ cho ngươi biết, Từ phi là do bổn cung hại chết, bởi vì nàng hành tung của Hoàng thượng cho Từ gia, con của Thuần phi cũng là bổn cung làm mất, bởi vì Tống gia các ngươi mơ tưởng đến ngôi vị Hoàng đế, Từ Tiệp dư chết cũng là bổn cung làm, cho nên ngươi nhất nên an phận thủ thường…”
Hoàng hậu xong liền rời .
Ta thở dài một , quả nhiên suy đoán của là đúng, sát ý trong lời của Hoàng hậu rõ ràng.
cũng thể cảm giác , nàng làm tất cả đều là vì Hoàng Thượng, cho nên lần liều mạng cứu Hoàng Thượng, nên Hoàng Hậu hạ thủ lúc mang thai?