Pháo Hoa Rực Rỡ - Ngoại Truyện Vân Vân
Ngày về nước, mới biết bên cạnh Giang Yến An đã một cô gái khác.
Tôi thừa nhận, từng thích Giang Yến An. Giang Yến An với : “Có một cô gái cứ bám lấy , em thể giúp đóng vai bạn gái ?”
Lúc đó, tim nhịp, đồng ý.
biết, cuối cùng chính đã đẩy một cô gái khác vực thẳm.
Giang Yến An đã sớm chia tay với Tịch Nam Thư. Tịch Nam Thư cứ bám lấy .
Cô là kẻ tham tiền, dùng mọi thủ đoạn chỉ để bước lên làm phượng hoàng. Anh cô làm phiền đến phát ngán.
Tôi từng tiếp xúc với Tịch Nam Thư. Bởi vì tin rằng Giang Yến An sẽ giải quyết chuyện riêng của .
mới biết, bạn bè của Giang Yến An vì lấy lòng đã luôn nhằm Tịch Nam Thư.
Có một lần, đưa Giang Yến An say xỉn về nhà. Tôi thấy một cô gái trang điểm thành giống đến năm phần.
Trong ánh mắt cô là nỗi bi ai.
Hôm đó trời mưa.
Cô rõ ràng đã đợi lâu.
Cô đưa khăn mặt cho , nấu cho một bát canh gừng xua lạnh. Cô , xin , cô sẽ rời .
Bóng lưng của cô giống như một chú chó con bỏ rơi, đáng thương vô cùng.
Lúc đó, đã cảm thấy cô giống như lời Giang Yến An . cũng để tâm nhiều.
Cho đến khi, từ khác. Tịch Nam Thư là thế thân mà Giang Yến An nuôi bên .
Là vì yêu quá sâu sắc ?
Tôi tìm hiểu kỹ, mới biết Tịch Nam Thư ở bên Giang Yến An cũng là bất đắc dĩ. Tôi chỉ cảm thấy thật nực !
Lúc đó, mới nhận rằng, hóa là một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết. Tôi đối đầu với một cô gái ấm áp như .
Tôi hỏi ý kiến Tịch Nam Thư.
Dẫn cô rời khỏi Giang Yến An.
Tôi để cô mặc những bộ đồ cô thích, học những thứ cô học.
Giang Yến An vì đưa Tịch Nam Thư mà nổi trận lôi đình, bắt đầu tấn công công ty của nhà .
Nhà phá sản.
Gia đình cũng liên quan đến nữa.
Tôi và Tịch Nam Thư, hai xã hội vứt bỏ, cùng đến một thị trấn nhỏ phía Nam.
Từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nhiều kỹ năng sống, thế nên đổi Tịch Nam Thư chăm sóc .
Sau , cô ngày càng gầy, mới phát hiện cô vẫn luôn thường nôn m//áu.
Tôi đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, mới biết cô đã ung thư dày giai đoạn cuối.
Cô lo lắng , liên tục xin : “Tôi nghĩ bệnh. Tôi thực sự nghĩ sẽ bệnh.”
Tôi , lo cho cô .
mặt cô nở nụ .
“Tôi đau chút nào! Thật đấy!”
Làm thể đau? Là vì những đau khổ cô đã nếm trải cả đời quá nhiều .
Tôi dùng số tiền còn để mua thuốc cho cô . Chúng ngang qua một cửa hàng hoa, thấy những bông hướng dương, cô ngây .
Tôi hỏi giá, cuối cùng vẫn để hoa .
Tôi mua một ít hạt giống hoa hướng dương, định chờ thời tiết thích hợp sẽ gieo vài hạt.
Tôi từng định cầu xin Giang Yến An.
Xin .
Cầu xin giúp đỡ Tịch Nam Thư.
Cô kéo tay áo , khẩn cầu: “Giang tiểu thư, còn từng một cái Tết trọn vẹn. Tôi từng đốt pháo hoa. Sắp đến Tết , cô thể đợi Tết hẵng tìm ?”
Đêm Giao Thừa.
Tôi học cách mạng làm bánh chẻo.
Gói .
Khi nấu, bánh bung , nhân thịt hòa nước, trông lộn xộn. Hương vị cũng bình thường.
hôm đó, Tịch Nam Thư lần đầu tiên ăn một bát lớn. Cô khen tay nghề của : “Giang tiểu thư, ngờ cô còn tài ! Sang năm vẫn ăn bánh chẻo cô làm.”
Tôi mỉm “Được.”
Ăn xong, mang pháo hoa giá rẻ sân xi măng căn phòng thuê. Cô xe lăn, mỉm .
Tôi châm pháo hoa.
“Đoàng!!!!!”
Tiếng pháo hoa nổ tung bầu trời rực rỡ.
Tôi đầu Tịch Nam Thư: “Tịch Nam Thư, xem, pháo hoa thật !”
khi kịp ngắm pháo hoa chuẩn , đôi mắt cô đã khép .
Không bao giờ mở nữa.
[HẾT]