Phần 5 – Thương Nhân Chợ Quỷ Và Huyết Quan - Chương 6
8
Quả thật là Đỗ Tiểu Xuân.
Lâu Tiểu Nguyệt lúc lùi từng bước về phía , gấp gáp : “Chạy .”
Tôi biết chuyện .
Theo Lâu Tiểu Nguyệt, định chạy.
ngay giây tiếp theo, một kéo Trần Tam Thủ xuất hiện mặt chúng .
Tôi đàn ông mặc trang phục diễn, tóc ngắn, mặc áo xanh, gần như giống hệt đã thấy trong giấc mơ.
“Ra tay .” Trần Tam Thủ lúc cũng còn bận tâm gì nữa, dùng cánh tay quấn chặt một tay của Đỗ Tiểu Xuân.
Lâu Tiểu Nguyệt ánh mắt thay đổi, chút do dự dùng giáo dài đâm ngực Đỗ Tiểu Xuân.
khi lưỡi giáo , đã một tay tiếp lấy.
“Tiểu Nguyệt, em thật sự cần sư phụ nữa ?” Đỗ Tiểu Xuân lạnh lùng .
Lâu Tiểu Nguyệt nghiến răng đáp: “Anh là súc sinh, sư phụ của .”
“Anh chỉ sống, sai ở ?” Đỗ Tiểu Xuân phát âm thanh đầy oán hận, sang hét lên.
“Hứa Niệm, cô con nên sống mãi. Vậy cô thì ? Lâu Tiểu Nguyệt thì ? Trần Tam Thủ thì ? Trương Chu thì ? Các đều sống, thể sống?”
Tôi Đỗ Tiểu Xuân, lúc biết trả lời câu như thế nào.
Lâu Tiểu Nguyệt lạnh lùng : “Anh nghĩ chúng sống mãi ? Nếu hại chết bao nhiêu , phá hủy cả chợ quỷ, chúng sống mà như , ma thế ?”
Chợ quỷ hủy liên quan đến Đỗ Tiểu Xuân?
Đỗ Tiểu Xuân hừ một tiếng: “Họ chết, đó là vì họ đáng chết. Hứa Niệm, cô đã phong ấn suốt một trăm năm. Giờ sống , món nợ chúng tính toán rõ ràng.”
Là đã phong quan ?
Tôi kinh ngạc Đỗ Tiểu Xuân.
Đỗ Tiểu Xuân vứt bỏ Trần Tam Thủ, vung tay đẩy Lâu Tiểu Nguyệt , tay vươn bắt lấy .
Cũng lúc , một bóng bỗng xuất hiện lưng Đỗ Tiểu Xuân.
Trương Chu!
Trương Chu lao từ thế giới của hiệu cầm đồ Vạn Phúc, từ phía ôm lấy cổ Đỗ Tiểu Xuân, và vội vàng : “Đi . Đừng quan tâm đến . Đừng đến hiệu cầm đồ.”
Ngay đó, cơ thể Trương Chu bắt đầu trở nên mờ ảo, Đỗ Tiểu Xuân vùng vẫy, cố gắng kéo tay Trương Chu nhưng thể thoát .
Tôi hoảng hốt, gọi to: “Trương Chu, đang làm gì ?”
Trương Chu trả lời.
Thân thể Đỗ Tiểu Xuân dần dần kéo trong một đám sương đen, nhưng khoảnh khắc cuối cùng, nắm chặt lấy cánh tay Lâu Tiểu Nguyệt.
Tôi vội vàng nắm lấy Lâu Tiểu Nguyệt, dùng roi quất tay Đỗ Tiểu Xuân.
Đỗ Tiểu Xuân thu tay , giọng đầy oán hận gào lên: “Hứa Niệm, chờ , sẽ đến tìm ngươi, ngươi thoát .”
Cho đến khi tiếng biến mất.
Tôi cảnh tượng mắt, lòng đau nhói. Trương Chu đã kéo Đỗ Tiểu Xuân thế giới của tiệm đồ cổ Vạn Phúc, biết ở đó, Trương Chu nguy hiểm .
Nếu Trương Chu thật sự vì cứu mà gặp chuyện chẳng lành, cả đời e rằng thể an tâm.
Trong khi lo lắng cho Trương Chu.
Lâu Tiểu Nguyệt giơ giáo chỉ Trần Tam Thủ, tức giận : “Bây giờ ông hài lòng ? Thả Đỗ Tiểu Xuân , ông nghĩ sẽ tha cho ông ?”
Trần Tam Thủ ngẩn : “Cô… cô sớm!”
Lâu Tiểu Nguyệt giải thích.
Tôi hiểu Đỗ Tiểu Xuân thù oán gì với họ.
Lâu Tiểu Nguyệt quan tài, : “Đó là tử quan, ban đầu, trong trăm năm áp chế, bất kể là gì, đều chết trong đó. Chỉ thiếu ba năm, ngờ đào .”
Ngay khi định hỏi Lâu Tiểu Nguyệt rõ ràng, tìm cách cứu Trương Chu.
Vợ ông chủ Triệu đột nhiên ngã quỵ xuống đất, la thảm thiết: “Con trai . Ôi trời. Con trai . Trần đại sư, Hứa đại sư, các ngài nhất định cứu con trai .”
Vợ ông chủ Triệu bò đến mặt chúng .
Ông chủ Triệu mặt mày tái nhợt, hỏi: “Vợ, con trai ?”
Vợ ông chủ Triệu lớn: “Cô bảo mẫu con trai đã còn thở . Trần đại sư, Hứa đại sư, các ông nhất định cứu con trai , thể sống thiếu con .”
Người đã chết !
Điện thoại của ông chủ Triệu cũng reo lên.
Chẳng bao lâu, điện thoại của ông chủ Triệu rơi xuống đất, ông chúng ngã xuống.
Một tên bảo vệ ấp úng : “Tất cả đều chết . Những mộ lần đầu tiên đều đã chết.”
Đều chết ?
Tôi hoảng hốt mở to mắt.
Lâu Tiểu Nguyệt hít một thật sâu, giải thích: “Đỗ Tiểu Xuân chính là một kiện quỷ khí, thể hút sinh mệnh của khác. Hắn áp chế trăm năm, sinh mệnh đã cạn kiệt, giờ thoát , chắc chắn sẽ hút sinh mệnh của những liên quan đến .”
Con đã biến thành quỷ khí!
Trong đầu lóe lên một số câu trong cuốn sổ ghi chép của Hứa gia: “Pháp tế huyết.”
“Trăm tế huyết, quỷ khí tự thành.” Lâu Tiểu Nguyệt hít một thật sâu .
“Hắn mới chỉ thành bước ban đầu, ngày xưa đã qua, chỉ cần số tế huyết càng nhiều, sống càng lâu, còn thể hấp thụ sức mạnh của các quỷ khí khác để sử dụng.”
Tôi sợ hãi.
Con biến thành quỷ khí, còn thể hấp thụ các quỷ khí khác để sử dụng cho bản thân.
Loại sức mạnh cũng thể do con kiểm soát ?
Trần Tam Thủ về phía quan tài, nhưng Lâu Tiểu Nguyệt chặn bằng một cây giáo.
Lâu Tiểu Nguyệt lạnh lùng : “Trần Tam Thủ, nếu ông còn tiến thêm một bước về phía quan tài, tuyệt đối sẽ nương tay. Ngày xưa và Hứa Niệm đã đóng quan tài của Đỗ Tiểu Xuân, tin , hôm nay cũng sẽ đóng ông .”
Trần Tam Thủ giật , lùi vài bước.
Vợ ông chủ Triệu bò tới mặt Trần Tam Thủ cầu xin: “Trần đại sư, ông cứu con trai .”
Trần Tam Thủ ngẩn , lạnh lùng : “Người chết thể sống . Triệu phu nhân, xin bà hãy bớt đau buồn.”
Trần Tam Thủ liếc một cái, dẫn theo đám rời .
Vợ ông chủ Triệu mặt mày tái nhợt, bò đến mặt , ngừng lạy xuống và cầu xin: “Hứa đại sư, bà chủ Hứa, xin ngài giúp con trai , biết sai , ngài nhất định thể cứu con trai , ngài nhất định thể.”
Người đã chết, thật sự biết món quỷ khí nào thể cứu sống một chết.
Lâu Tiểu Nguyệt : “Trần Tam Thủ sai. Chỉ cần còn sống, còn nhiều cách để cứu. đã chết, linh hồn đã về âm gian, thể sống nữa, bà hãy từ bỏ .”
Vợ ông chủ Triệu thấy câu , run rẩy một hồi đổ xuống đất, còn tỉnh táo nữa.
Hội trưởng Mã do dự một lúc tới, kiểm tra một chút, với mấy tên bảo vệ: “Các đơ làm gì? Đưa họ bệnh viện .”
Vợ chồng ông chủ Triệu đã bảo vệ đưa bệnh viện.
Tôi về phía quan tài chết.
Lâu Tiểu Nguyệt hít một thật sâu, : “Chiếc quan tài , đừng mang chợ ma. Sau , thể chúng còn cần nó để phong ấn Đỗ Tiểu Xuân.”
Tôi gật đầu, hỏi Lâu Tiểu Nguyệt: “Vậy Trương Chu thì ? Cô cách nào cứu ?”
Lâu Tiểu Nguyệt nhíu mày, : “Tôi biết sẽ . Tuy nhiên, là chủ của tiệm cầm đồ Vạn Phúc. Dù Đỗ Tiểu Xuân đã đưa , nhưng Trương Chu tự bảo vệ chắc vấn đề gì. Nếu cô thực sự giúp , thì hãy tìm cho đủ các quỷ khí trấn trạch của sáu tiệm lớn. Trương Chu từng với , chỉ khi chợ quỷ xuất hiện trở , lời nguyền chúng mới thể giải trừ.”
Lời nguyền?
Tôi hiểu, hỏi: “Lời nguyền gì ?”
dứt lời.
Lâu Tiểu Nguyệt mặt đột nhiên xuất hiện những vết nứt, da dẻ như vỡ vụn như đá, từng mảnh rơi xuống.
“Đây chính là lời nguyền của chúng . Hứa Niệm, tìm đủ quỷ khí trấn trạch của của sáu cửa tiệm lớn, để chợ quỷ tái hiện nhân gian, chúng chỉ thể dựa cô.” Lâu Tiểu Nguyệt thân thể dần dần sụp đổ, từ từ hóa thành một đống đất, biến mất dấu vết.
Con đã biến mất!
Tôi choáng váng quỳ xuống, sờ đám đất mặt đất, đó là đất bình thường, chẳng gì đặc biệt.