Phần 4 - Nương Nương Livestream Xem Tình Duyên - Chương 1
1
Ta, phòng truyền hình trực tiếp nhân duyên của Quỷ Hậu nương nương mở hơn ba tháng.
Sau khi trải qua một loạt sự kiện giết vợ đoạt tài, Thái tử Bắc Kinh, Địa Ngục Ca Ca… thì danh tiếng của ta càng ngày càng vang xa, người hâm mộ đột phá hơn hai triệu!
Thật là một con số đáng kinh ngạc!
Fan hâm mộ còn thân thiết gọi ta là Tiểu nương nương, điều này càng củng cố niềm tin trừng phạt cái ác, phát huy cái thiện của ta.
Hôm nay, ta vừa lên mạng đã nhận được các loại quà mà người hâm mộ gửi đến.
Trong đó có một tin nhắn riêng tên là “Hoa Hướng Dương”: [Xin chào nương nương, em là một học sinh trung học, không có bao nhiêu tiền… Chị có thể giúp em không?]
Ngay sau đó cô gửi cho ta hai trái tim.
Thật là một đứa trẻ lễ phép.
Ta vội đồng ý.
Cô gái đáng yêu nhanh chóng xuất hiện trên màn hình.
Cô bé để lại đầu nấm, còn mặc đồng phục trung học, đang ngồi trước bàn học phủ kín bài kiểm tra.
Tuy cô bé chưa nói chuyện, nhưng đây là phòng phát sóng trực tiếp xem nhân duyên, thấy cô bé trẻ như vậy, cư dân mạng liền không ngồi yên.
[Em gái có phải yêu sớm hay không? Học tập quan trọng hơn nha!]
[Chị là người từng trải, nghe chị đi, đàn ông gì gì đó đều là mây bay, trước tiên thi vào một trường đại học tốt, sau đó hãy yêu đương!]
Hoa Hướng Dương mỉm cười, mày cong cong: “Chào nương nương, cám ơn chị đã đồng ý kết nối với em. Em biết quà của em không lớn, có thể là nhỏ nhất.”
Dân mạng kêu lên: [Dễ thương quá!]
[Thật lễ phép!]
Nhưng câu tiếp theo lại làm cho tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
“Nương nương, chị nói xem em và cha dượng có thể ở bên nhau đến già không?”
Bốn phía dường như yên tĩnh trong chớp mắt, ngay sau đó, bình luận nổ tung.
2
[Gì vậy, vụ gì thế! Đừng nói cô bé đang nói cái điều tôi đang nghĩ chứ?!]
[Tiểu mỹ nhân, em vừa mới nói cái gì vậy? Dường như tôi nghe không rõ thì phải.]
Vẻ mặt trẻ con nhưng lời nói ra lại rất đáng sợ, thế mà biểu cảm lại vô cùng bình tĩnh, như chuyện chẳng liên quan đến mình.
Cô bé nở nụ cười, lộ ra hai cái răng nanh nhọn nhọn.
Cô ấy không để ý đến cư dân mạng, chỉ thản nhiên nói: “Nương nương, có phải chị cho rằng bản thân đã nghe lầm không? Vậy em lặp lại lần nữa nhé.”
Cô ấy thật sự lặp lại lời vừa rồi một lần nữa: “Em và cha dượng có phải là tình yêu đích thực không?”
Ta nhìn cô bé không chớp mắt, giống như muốn nhìn thấu nội tâm: “Không. Đó là nghiệt duyên.”
Lúc này cô bé dường như mất đi sự trẻ con, chẳng tìm được ở đâu cả.
Cô ấy chẳng biểu lộ chút kinh ngạc nào, chỉ chép miệng: “Vậy sao? Vậy đáng tiếc quá.”
Nhưng chỉ sau hai giây, cô ấy lại nói một cách rất thoải mái: “Nhưng hôm qua, ông ấy đã chạm vào mặt em và nói rằng em sẽ luôn là của ông ấy. Ông ấy còn nói rằng làn da của em mịn màng hơn mẹ rất nhiều!”
Ta lắc đầu: “Đó không phải là những lời mấy ông già hay nói để lừa gạt các cô gái nhỏ sao? Sau khi bố em bỏ đi, mẹ em đã cặp với mối tình đầu của bà, chính là bố dượng của em lúc này. Bề ngoài ông ấy tỏ ra tình cảm với mẹ em, nhưng ông ấy lại âm thầm lắp camera trong phòng và đánh thuốc mê vào trong sữa của em. Khi biết chuyện, em đã nói với mẹ nhưng mẹ em lại không tin em!”
“Theo đánh giá của ta, cha dượng của em là một tên dâm đãng còn mẹ của em lại không thể sống thiếu đàn ông. Họ là một cặp hoàn hảo, em đừng nên xem vào giữa hai người thì hơn.”
Cư dân mạng lúc này đã tràn ngập sự phẫn nộ.
[Tôi thấu hiểu những trải nghiệm của em. Tôi làm trong lĩnh vực pháp lý, em có thể liên hệ với tôi.]
[Thật ghê tởm, một thằng khốn như thế tại sao lại tồn tại? Bà mẹ cũng thật tởm, nhanh đi chết đi!]
[Mọi người không cảm thấy trạng thái tinh thần của cô bé rất không ổn sao? Là một người mẹ, tôi thật đau lòng khi nhìn thấy cảnh này.]
Hoa Hướng Dương lại cười như không thấy gì: “Vậy giết mẹ em là được đúng không? Suy cho cùng, không được yêu thương cũng là một cái tội.”
“Hai người nói có đúng không? Bố mẹ thân mến!”
Nói xong cô ấy điều chỉnh ống kính, trên sàn nhà rõ ràng là có hai người bị trói chặt, ngay cả miệng cũng bị dán băng dính.
3
Hình ảnh trên màn hình khiến mọi người sợ ngây người.
Đó là một đôi nam nữ trung niên, trên mặt hai người đều có vết thương lớn nhỏ khác nhau. Người phụ nữ có khuôn mặt giống Hoa Hướng Dương bảy tám phần. Mặc dù trên gương mặt có dấu vết của năm tháng trôi qua, nhưng có thể nhận thấy rằng khi còn trẻ, bà ấy là một người rất đẹp.
Hoa Hướng Dương ngồi xổm trước mặt hai người, quay đầu nhìn người phụ nữ rồi lại nhìn người đàn ông, hơi nhíu mày, lộ ra vẻ khó xử.
Cô ấy đưa tay vuốt ve khuôn mặt người phụ nữ, thì thào nói nhỏ: “Mẹ, con cũng không nỡ nhìn mẹ chết, nhưng ba người chúng ta không rõ ràng thế này cũng không phải cách. Một trong ba phải chết mới được.”
Nói xong Hoa Hướng Dương lại không biết từ nơi nào nhặt lên một con dao, ngồi trước mặt người phụ nữ mà xoay dao tới lui: “Rất nhanh thôi, và cứ như vậy một dao đâm xuống thì mọi việc đều có thể giải quyết, đúng không?”
Người phụ nữ chỉ biết “Ư… ư…” kêu lên, nước mắt theo đó chảy dài trên mặt bà ấy.
Hoa Hướng Dương tỏ vẻ khó hiểu: “Mẹ đang muốn nói gì vậy? Con nghe không hiểu. À, biết rồi mẹ bảo con mở băng dán ra sao?”
Sau khi lột băng dán, rốt cục có thể nói chuyện thì người phụ nữ liền hét chói tai: “Cứu mạng! Cứu…”
Một giây sau bà ấy không thể nói được nữa bởi vì Hoa Hướng Dương lại không chút do dự bịt miệng bà ấy lại.
Hoa Hướng Dương đột nhiên kích động: “Khóc khóc khóc! Mẹ chỉ biết khóc! Một chút việc nhỏ cũng làm bộ làm tịch! Mẹ ghen tị hạnh phúc của con và muốn phá tan cái gia đình này đúng không? Mẹ ơi, không phải mẹ vẫn luôn nói con như vậy sao? Hiện tại, chính mẹ cũng như vậy.”
Khi nói ra mấy chữ cuối cùng, cô ấy gần như gầm lên đến vỡ giọng!
Cư dân mạng ở đầu bên kia màn hình cũng sợ hãi trong lòng.
[Cứu tôi với! Tưởng đâu chỉ là xem chuyện tình yêu của một nữ sinh yếu đuối, giờ lại thành buổi phát sóng trực tiếp một vụ giết người. Là sao?]
[Xin mọi người nói cho tôi biết đây chỉ là diễn viên mà chủ phòng tìm đến để tăng độ nổi tiếng đi. Quá dọa người!]
[Mặc kệ là diễn hay không, báo cảnh sát đi!]
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Hoa Hướng Dương không thể chịu được nữa mà chuẩn bị giết người thì cô ấy đột nhiên cười lớn.
Nụ cười đó trông thật kỳ quái trong bầu không khí căng thẳng này.
“Hay là nghe xem bố nói như thế nào đi! Bố, bố phải nói năng cho cẩn thận nha, nếu không…”
Cô ấy dừng lại, làm động tác lấy dao kéo qua cổ mình và sau đó xé miếng băng dán trên miệng người đàn ông.
Người đàn ông run rẩy, nước mắt giàn giụa: “Tiểu Quỳ là lỗi của bố. Bố sai rồi, bố không xứng với con, bố không nên nghĩ đến con. Xin con đừng giết bố, xin con hãy cho bố một cơ hội. Xin con, cầu xin con…”
Giữa tiếng cầu xin không ngừng của người đàn ông, trong mắt Hoa Hướng Dương chứa đầy nước mắt, giơ dao lên cao với người phụ nữ: “Mẹ có nghe thấy không?”
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mũi dao đột nhiên chuyển hướng đâm xuống…
4
Ta vội vàng nói: “Định!”
Trong nháy mắt, ta đã đến hiện trường vụ việc.
Mũi dao trong tay Hoa Hướng Dương đang đứng yên ở vị trí cách ngực của cô ấy chưa đầy một centimet.
Mẹ của cô ấy đang nằm nghiêng một bên, từ trong hai mắt trừng lớn kia ta thấy được hối hận vô tận.
Sớm biết thế này, cần gì lúc trước phải đối xử như thế!
Ta vươn tay phải, nhẹ nhàng bắn ra một luồng ánh sáng trắng, bao bọc hai người họ.
Vẻ mặt của người phụ nữ chuyển từ khiếp sợ sang tiếc nuối, cuối cùng là đau đớn không muốn sống, khóc đến mức ruột gan như đứt từng khúc.
Bà ấy nhìn thấy những hình ảnh là sự việc sẽ xảy ra nếu ta không đông cứng thời không.
Mũi dao đâm vào ngực con gái bà ấy, máu chảy như trút.
Dây buộc của bà ấy không hiểu sao đột nhiên lỏng lẻo, bà ấy lập tức lao về phía con gái, ôm chặt con gái trong lòng, vừa xin lỗi vừa ngăn máu chảy ra, nhưng hơi thở của con gái càng lúc càng mỏng.
Cô con gái đau đớn không ngừng lặp lại: “Tại sao mẹ không tin con?”
Cho đến khi nhắm mắt và không bao giờ nói được nữa.
Người phụ nữ ngã xuống, không chịu nổi sự thật tàn khốc này và muốn từ cửa sổ nhảy xuống.
Đồng thời, vào lúc này, cơ thể Hoa Hướng Dương vẫn đứng một bên nhìn hình ảnh này lại bị một thế lực vô hình chặn lại, không cách nào có thể phát ra âm thanh chợt lấy lại sức lực và tự do, cô bé lập tức bay đến ôm mẹ đang trèo lên bậu cửa sổ không chút do dự.
Sau khi khiếp sợ ngắn ngủi qua đi, hai mẹ con ôm nhau mà khóc.
Mà hình ảnh trước mặt hai người vẫn chưa dừng lại.
Người đàn ông đáng hận sau khi hai mẹ con chết, lại danh chính ngôn thuận kế thừa thừa toàn bộ bất động sản, cửa hàng, cổ phiếu cùng tiền gửi ngân hàng, nghiễm nhiên trở thành ông chủ lớn!
Hai mẹ con chết chưa qua bảy ngày, gã liền đưa về mấy cô gái trẻ tuổi và lăn lộn, uống rượu, cười đùa, thậm chí mắng chửi không ngừng: “Hai đứa ngu, chết đáng lắm, chết đáng lắm!”
Lúc này ta mới từ từ mở miệng: “Vừa rồi hai người nhìn thấy chính là vận mệnh của mẹ con.”
“Con gái của cô không bao giờ muốn làm tổn thương cô! Cô bé biết người đàn ông đó không đáng tin cậy. Sau khi bị cha dượng tổn thương và nhận sự không tin tưởng của cô thì cô ấy đã chọn cách tự sát để cô tỉnh ngộ! Bây giờ ta sẽ cho cả hai một cơ hội khác, cả hai có trân trọng không?”
“Có!” Mẹ con cả hai cùng quỳ xuống đất, trăm miệng một lời.
Ta hài lòng cười một tiếng, búng ngón tay trở về phòng phát sóng trực tiếp.