Nữ Phụ Tâm Cơ Thức Tỉnh - Chương 5
17
Sau khi ăn xong dì Tề vẫn canh phòng nghiêm ngặt, lôi kéo chú Thẩm cùng nhau đánh cờ.
Điện thoại di động để trong túi thỉnh thoảng rung lên, không cần đoán cũng biết là tin nhắn của Thẩm Thanh Vọng gửi tới.
Cho đến mười giờ tối dì Tề mới cho tôi trở về ngủ.
Tôi ngáp dài lên lầu đi ngang qua thư phòng Thẩm Thanh Vọng thì bị hắn kéo vào.
“Mẹ anh, thật đúng là trở ngại lớn nhất trên con đường tình cảm của anh.”
Tôi bảo Thẩm Thanh Vọng khắc chế một chút, nói ngày mai còn có tiết phải lên.
Hắn mặc dù không ác lắm nhưng cũng làm cho tôi sức cùng lực kiệt, lúc này dì Tề gõ cửa phòng tôi.
Thư phòng Thẩm Thanh Vọng ở gần nghe cũng coi như rõ ràng.
Dì Tề cầm ly sữa bò lên, tôi nghe thấy dì nói: “Hề Hề, uống ly sữa đi nó sẽ giúp con ngủ ngon.”
Tôi không ở trong phòng không ứng phó được với dì ấy, dì Tề lại gõ vài cái, Thẩm Thanh Vọng quần áo xộc xệch đi ra ngoài.
Tôi mơ mơ màng màng nghe thấy hắn nói: “Cho con sữa đi.”
Dì Tề giống như nói vài câu gì đó, vài giây sau dì ấy nâng cao âm lượng.
“Hề Hề cứ như vậy bị con ăn sạch?!”
Cuối cùng tôi buồn ngủ không chịu được liền đi ngủ, cũng không nghe Thẩm Thanh Vọng và dì Tề nói cái gì nữa.
Sau khi xác nhận quan hệ với Thẩm Thanh Vọng, mỗi ngày hắn đều kéo tôi chạy về trang viên của mình.
Mỗi lần tôi lấy cớ muốn đi dạy học để cho hắn tiết chế một chút, hắn đều biểu hiện ra bộ dạng ấm ức, hoàn toàn không có bộ dáng cấm dục như lúc trước.
Một ngày trước khi chị Thanh Thanh đón Tiểu Tô trở về, em gái cùng cha khác mẹ của tôi đã đưa thiệp mời kết hôn đến chỗ làm của tôi.
Cùng đưa tới còn có một phong thư viết đầy lời khoe khoang.
Xùy, bám vào hào môn tầm trung liền khoe khoang thành như vậy sao?
Thẩm Thanh Vọng xuất hiện sau lưng tôi, trong lòng hắn còn ôm Tiểu Tô.
Tôi giả vờ suy nghĩ một lát: “Có lẽ cô ta cảm thấy bây giờ em còn đang khổ sở theo đuổi anh.”
Một câu nói đùa ngược lại làm cho hắn trực tiếp trầm mặc.
18
Ngày em gái cùng cha khác mẹ kết hôn, Thẩm Thanh Vọng cũng nhất định muốn đi với tôi.
Nhưng trên tay hắn cầm chính là thiệp mời của Thẩm gia.
Em gái của tôi mặc đồ cưới đi tới trước mặt tôi: “Chị, yêu đơn phương cũng không dễ dàng nha, muốn trèo lên cành cao của Thẩm gia, chị đúng là si tâm vọng tưởng mà.”
Đổi lại trước kia tôi sẽ tức giận, sẽ oán hận, nhưng sau khi buông tha ý nghĩ mẹ quý nhờ con, tôi đối với cô ta đã không thèm để tâm.
Lúc này Thẩm Thanh Vọng ôm eo tôi: “Cô Kỷ dùng mạng 2G à?”
Hắn tỏ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “A, có thể là Kỷ gia ở phía cuối, tin tức tới tương đối chậm.”
Nhìn khuôn mặt tức giận đến xanh mét của em gái tôi, Thẩm Thanh Vọng ôm tôi tránh xa cô ta.
Tạ nhị thiếu và Tiêu Dịch ở cách đó không xa, Thẩm Thanh Vọng ôm tôi trực tiếp đi qua.
“Xem ra, Thẩm tâm cơ của chúng ta có thủ đoạn rồi.”
Tạ nhị thiếu từ trước đến nay thích trêu chọc Thẩm Thanh Vọng nhất, lần này hắn cũng không cam lòng yếu thế.
“Tốt xấu gì thì tôi cũng đuổi kịp, hai người các cậu, một người thì người thương ra nước ngoài, một người đến bây giờ còn thầm mến một người không biết có thể gặp lại hay không, sao có thể không biết xấu hổ cười tôi chứ.”
Hai người đều xem thường Thẩm Thanh Vọng.
Chúng tôi không ở lại đám cưới lâu vì buồn chán.
Sau đó không lâu trong buổi tiệc sinh nhật của tôi, Thẩm Thanh Vọng cầu hôn tôi, mẹ tôi cũng ở đó, bà đứng bên cạnh dì Tề, cùng dì Tề bát quái chuyện của tôi và Thẩm Thanh Vọng.
Hắn ôm tôi, nhẹ nhàng nói bên tai tôi: “Cái này không cần mẹ quý nhờ con cũng có thể hãnh diện.”
Tôi nhéo hắn một cái, chị Thanh Thanh tới đón Tiểu Tô đã sớm nói với tôi.
Hắn đã lên kế hoạch đưa tôi trở lại sau khi tôi rời đi khi còn là một đứa trẻ, và khi đó còn viết một đống bảng kế hoạch chi tiết.
Xem ra ngày tôi rời khỏi Thẩm gia nội dung vở kịch cũng đã sụp đổ.
[Tôi không tin, nữ phụ tâm cơ lại ở cùng một chỗ với nam chính?]
[Trời ạ bọn họ sao lại ở cùng một chỗ?]
[Mọi người, ai hiểu được chứ, nữ chính ở cùng một chỗ với anh trai hàng xóm, nam chính ở cùng một chỗ với nữ phụ tâm cơ, hai người bọn họ là không theo nội dung truyện à!]
Được rồi, căn phòng nhỏ đóng cửa rất đúng lúc.