Nữ Đế Góa Chồng - Chương 1
1.
Tôi là thái tử phi, hiện giờ mặt tôi xanh mét.
Sáng sớm hôm nay, tôi đang chuẩn bị cùng bạn trai đến cục dân chính đăng ký kết hôn.
Không ngờ vừa ra khỏi cửa, bạn trai đã dẫm phải một sợi dây điện đang rò rỉ, ngay lập tức biểu diễn một đoạn break dance.
*Dance break: là điệu nhảy đường phố thuộc thể loại Hiphop, chỉ những đoạn phô diễn kĩ thuật nhảy trên nền nhạc không lời.
Vấn đề là tôi đang nắm tay anh ấy.
Thế là… cơ thể người quả thực có thể dẫn điện, thầy giáo vật lý không lừa tôi.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi và bạn trai cùng nằm trong một căn phòng được trang trí lộng lẫy, trên chiếc giường gỗ đàn hương lớn, màn đỏ buông xuống.
Bạn trai đã tỉnh, đang ngơ ngác nhìn tôi.
Đột nhiên, một bản nhạc sôi động vang lên:
“Chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng anh, chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng anh!”
Dọa cả hai chúng tôi giật mình.
Ngay sau đó, một giọng nói vang lên trong đầu tôi:
“Chúc mừng anh Vương Cẩu Đản và chị Lý Thúy Hoa đã đến với chuyến du hành xuyên không.”
“Sau đây sẽ giới thiệu cốt truyện cho các bạn.”
“Nhiệm vụ rất đơn giản, với tư cách là thái tử Vương Tư Cơ và thái tử phi Lý Tử, sau khi hoàng đế băng hà, hãy đăng cơ thành công.”
“Đồng thời phải chung thủy với nhau, không bao giờ thay lòng đổi dạ.”
“Là có thể hoàn thành nhiệm vụ, trở về thế giới ban đầu.”
“Nếu nhiệm vụ thất bại, sẽ mãi mãi ở lại đây.”
“Các bạn còn thắc mắc gì không?”
Tôi và bạn trai nhìn nhau, yếu ớt giơ tay:
“Tôi chỉ có một câu hỏi.”
“Vương Cẩu Đản và Lý Thúy Hoa là ai?”
2.
Hệ thống cũng ngơ ngác, sau một hồi luống cuống tay chân kiểm tra, hệ thống ngượng ngùng lên tiếng:
“Cái đó… xin lỗi, nhầm người rồi.”
“Nhưng tôi không đủ thẩm quyền để đưa các bạn về thẳng.”
“Nếu không thì các bạn cứ đi theo cốt truyện, đi hết là có thể về rồi.”
Tôi lập tức sốt ruột:
“Dựa vào đâu? Thương gia làm sai sao có thể để người tiêu dùng trả giá?!”
Hệ thống rất bình tĩnh:
“Vậy thì bạn hãy báo cảnh sát đi.”
Muốn chết.
Nhưng cảm thấy người đáng chết là người khác.
3.
Không còn cách nào khác, chúng tôi đành phải miễn cưỡng ký hiệp ước bất bình đẳng với hệ thống.
May mắn thay, Vương Tư Cơ mới ra lò đã trở thành thái tử và hệ thống nói rằng không quá nửa tháng, hoàng đế sẽ băng hà.
Đến lúc đó, chỉ cần đăng cơ là hoàn thành nhiệm vụ.
Bạn trai do dự mở lời:
“Thật ra cũng không nhất thiết phải trở về.”
“Ở đây chúng ta thân phận cao quý, ở lại cũng không tệ?”
Tôi liếc anh ấy một cái:
“Đây không phải thế giới của chúng ta, đừng nghĩ lung tung.”
Bạn trai cũng không nói gì nữa.
Không ngờ, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Ngày hôm sau, cung điện mở tiệc, truyền chúng tôi vào cung tham dự.
Tôi thấp thỏm không yên, Vương Tư Cơ thì vui vẻ lắm.
Các quan lớn và quý nữ ra vào, không ai không cung kính với anh ấy.
Hạ nhân đối mặt với anh ấy, thậm chí còn chưa nói gì đã quỳ xuống trước.
Kiếp trước Vương Tư Cơ chỉ là một nhân viên bán hàng cúi đầu chào hỏi, làm sao có thể trải nghiệm được đãi ngộ xa hoa như thế này?
Rất nhanh anh ấy đã nhập vai, trò chuyện vui vẻ với một vài tiểu thư khuê các:
“Nghe nói thái tử ca ca rất để tâm đến thái tử phi, đặc biệt sai người từ Nam Dương tiến cống một con mèo quý hiếm, chuẩn bị tặng cho thái tử phi.”
“Để chúng ta cũng mở mang tầm mắt đi chứ?”
Vương Tư Cơ phất tay một cái:
“Không thành vấn đề.”
Thái giám vội vàng khiêng một cái lồng lên, trong lồng có một con mèo Ba Tư cực kỳ xinh đẹp.
Dù tâm sự nặng nề, tôi cũng không khỏi bị thu hút.
Tôi rất thích mèo, bạn trai còn hứa với tôi, sau khi kết hôn sẽ nuôi một bé ở nhà.
Huống hồ con mèo này toàn thân đều là lông dài màu trắng quý phái, đôi mắt sâu thẳm như đá quý.
Tôi vừa định đưa tay ra ôm mèo thì nghe thấy một giọng nói ngọt ngào cất lên:
“Thái tử ca ca, ta cũng rất thích con mèo này.”
“Tặng cho ta được không?”
Người nói chính là đích nữ của tể tướng, Triệu Thuần Nhi.
Một đóa hoa trắng nhỏ nhắn mềm mại, miệng ngọt biết nũng nịu, là mẫu người mà bạn trai trước đây thích nhất.
Vương Tư Cơ do dự nhìn tôi, anh ấy biết tôi thích con mèo này.
Một lúc sau, anh ấy tránh ánh mắt tôi, phất tay một cái:
“Có gì không được?”
“Tặng cho cô!”
Triệu Thuần Nhi cố nén sự vui mừng, cố tình khiêu khích:
“Hay là hỏi ý tỷ tỷ một chút đi? Thái tử phi tỷ tỷ sẽ không không vui chứ?”
Tôi còn chưa kịp nói gì, Vương Tư Cơ đã trả lời trước:
“À, không sao, trong nhà ta quyết định là được.”
“Cô cứ ôm đi.”
Một lúc sau, ánh mắt của mọi người có mặt ở đó
Đều đổ dồn vào tôi.
Có thương cảm, thương hại, khiêu khích, xem kịch vui.
Một lúc lâu sau, một giọng nói lạnh lùng vang lên:
“Đã nghe nói thái tử rất yêu quý thái tử phi, hôm nay gặp mặt…”
“Thì ra cũng chỉ có thế mà thôi.”
Mọi người theo tiếng nhìn lại, một người đàn ông cao lớn, mắt ưng mày kiếm bước vào.
Hiện trường lập tức im phăng phắc.
Hệ thống nhỏ giọng nhắc nhở:
Đây là thế tử của phủ Trấn quốc công, Chân Tử Văn.
Nắm trong tay một nửa quân quyền, là chiến thần mà mọi người đều biết.
Vương Tư Cơ không giữ được vẻ mặt:
“Đây là… Đây là chuyện nhà của cô, không đến lượt ngươi mở miệng.”
Đối phương cao hơn anh ấy nhiều, từ trên cao nhìn xuống Vương Tư Cơ, khí thế trên người khiến anh ấy không tự chủ được lùi lại hai bước.
Tôi không khỏi lắc đầu:
Điển hình là mặc long bào cũng không giống thái tử.
Dù ngốc như Vương Tư Cơ cũng hiểu mình đã mất mặt.
Vì vậy, hắn vội vàng tìm cách lấy lại thể diện:
“Thế nào? Ngươi còn muốn đánh cô sao?”
“Sau này cô sẽ là hoàng đế!”
Tôi hít một hơi thật sâu, nếu để Vương Tư Cơ tiếp tục phát huy, ngai vàng trong tay sợ rằng sẽ mất.
Vì vậy, tôi thản nhiên bước tới, muốn dìu anh ấy trở lại chỗ ngồi:
“Thái tử điện hạ, ngài say rồi.”
Không ngờ Vương Tư Cơ dùng sức hất ra:
“Không cần ngươi quản!”
Tôi không đề phòng, bị lực kéo theo, ngã ngửa ra sau, rơi thẳng xuống ao sen.
4.
Nước sông lạnh lẽo tràn vào mũi và miệng, cơ thể không ngừng chìm xuống.
Ngay khi tôi nghĩ rằng mình chưa xuất sư đã phải đi chầu diêm vương, thì một đôi tay kéo tôi lên, đưa tôi nổi lên mặt nước.
Lòng tôi mềm nhũn: Quả nhiên bạn trai dù có lúc bốc đồng nhưng trong lòng vẫn có tôi.
Không ngờ khi tôi đội lá sen nổi lên mặt nước, tôi nhìn thấy ngay Vương Tư Cơ đang đứng trên bờ với ánh mắt tối sầm.
Người cứu tôi là…
Tôi đột ngột quay đầu, bắt gặp đôi mắt trêu chọc của Chân Tử Văn.
Lòng tôi chùng xuống.
Hết lần này tới lần khác Triệu Thuần Nhi còn đứng trên bờ châm dầu vào lửa:
“Nam nữ thụ thụ bất thân, thái tử phi bị nam tử khác cứu lên bờ, chậc chậc…”
“Làm sao còn có thể làm thái tử phi được?”
Vương Tư Cơ nghe cô ta nói xong, mặt càng đen, gào lên với tôi đang run rẩy vì lạnh:
“Còn không đi thay quần áo! Cố ý cho người khác xem sao?!”
5.
Điều tôi không ngờ là, vừa thay quần áo xong ở Thiên Điện thì Vương Tư Cơ đã đến.
Tôi mặt lạnh như tiền, không thèm để ý đến anh ấy.
Vương Tư Cơ nịnh nọt tiến lại gần:
“Đừng giận nữa.”
“Anh không phải đang diễn rất nhập tâm sao?”
Tôi cười lạnh:
“Em thấy anh rất thích thú.”
“Hay là anh ở lại với Triệu Thuần Nhi đi?”
Vương Tư Cơ thoáng hiện vẻ không tự nhiên trên mặt, sau đó vội vàng giải thích:
“Anh sao có thể thích cô ta?”
“Anh cũng chỉ muốn thu phục triều thần, sớm ngày về với em thôi.”
“Chúng ta còn phải kết hôn mà.”
“Lòng anh đối với em, trăng sao có thể chứng giám.”
“Được rồi, đừng giận nữa, thay quần áo xong thì nhanh chóng đến tìm anh, tiệc sắp bắt đầu rồi.”
6.
Sau khi Vương Tư Cơ đi, giọng nói của hệ thống vang lên:
“Lý Thúy Hoa…”
Tôi nghẹn lại:
“Tôi không phải Lý Thúy Hoa.”
Hệ thống không quan tâm:
“À đều giống nhau cả thôi, vừa rồi Vương Cẩu Đản đã liên lạc riêng với tôi.”
“Nghe thử bản ghi âm không?”
Tôi im lặng một lúc:
“Ngươi tính giúp tôi sao?”
Hệ thống nói: “Thì cũng không hẳn, bạn trai cũ của tôi họ Vương.”
Tôi…
Bản ghi âm vang lên rõ ràng, chính là giọng nói của Vương Tư Cơ:
“Hệ thống, nếu tôi muốn ở lại, chỉ cần phá hủy điều kiện chung thủy là được đúng không?”
“Đúng vậy, anh không bàn bạc với Lý Thúy Hoa một chút sao?”
“Không cần, cô ta không hiểu đâu.”
“Hừ, đàn ông.”
“Tại sao tôi không thể xưng vương xưng đế, tam thê tứ thiếp? Đã đến thế giới này thì chắc chắn là có lý do, tôi phải thay đổi số phận hèn mọn trước đây của mình.”
“Nói nữa, ở thế giới trước, những người theo đuổi cô ta có thể xếp thành một hàng dài.”
“Cô ta không biết đã qua tay bao nhiêu người rồi.”
“Bây giờ có rất nhiều cô gái trong trắng đang chờ gả cho tôi.”
Phía sau là tiếng lẩm bẩm của Vương Tư Cơ, anh ta cần nhờ đến thế lực nhà mẹ đẻ của thái tử phi nên chuẩn bị ổn định tôi trước.
Đến ngày đăng cơ, ban cho tôi một chén rượu độc.
Tiện thể cưới thêm vài mỹ nhân như hoa như ngọc.
Tôi im lặng, hồi lâu tự giễu cười:
Tôi muốn đưa anh ấy về nhà nhưng anh ấy lại muốn đuổi tôi đi.
Giọng nói của hệ thống lại vang lên:
“Dù sao anh ta không hợp tác, cô cũng không thể quay về.”
“Hay là cô chọn một kịch bản khác?”