Như Anh Mong Muốn, Tôi Không Còn Yêu Anh Nữa - Chương 1
01
Trên màn hình lớn chiếu những bức ảnh của tôi và Tần Tề.
Từ nhỏ đến lớn, có ảnh chụp riêng, có ảnh chụp chung.
Nhạc nền là bài “Trời nắng” của Châu Kiệt Luân.
Có thể thấy, Tần Tề đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Hôm nay anh ta là đại diện học sinh xuất sắc lên phát biểu, bài phát biểu đang diễn ra tốt đẹp thì bỗng biến thành lời tỏ tình.
Dưới con mắt của mọi người, không một tiếng động.
Bạn cùng phòng huých tôi.
“Quý Tình, chẳng phải cậu yêu thầm Tần Tề nhiều năm rồi sao?”
“Cơ hội hiếm có đấy, đừng cố tình làm mình làm mẩy.”
Nghe vậy, tôi càng thêm hoang mang.
Tôi yêu thầm Tần Tề là sự thật.
Nhưng chẳng phải anh ta ghét tôi sao?
Anh ta nói, bảo tôi đừng bám lấy anh ta như con chó không có khí khái.
Anh ta nói, dù phụ nữ trên toàn thế giới đều chết hết, anh ta cũng không chọn tôi.
Vì vậy, tôi đã từ bỏ từ lâu rồi…
02
Mẹ tôi và mẹ Tần Tề là bạn thân.
Từ nhỏ đến lớn, điều tôi nghe nhiều nhất chính là mẹ nuôi nói sẽ giữ tôi lại làm vợ cho Tần Tề.
Lúc còn nhỏ không hiểu chuyện, tôi vui vẻ đồng ý, còn nói sẽ sinh cho anh Tần Tề thật nhiều khỉ con.
Lớn lên rồi, chỉ biết cúi đầu mỉm cười, mặt đỏ bừng.
Chúng tôi luôn như hình với bóng, Tần Tề cũng chưa từng phản bác mối quan hệ của chúng tôi rước mặt người khác, khiến tôi cảm thấy, tôi và Tần Tề sau này thật sự sẽ kết hôn.
Cho đến khi tốt nghiệp cấp 3.
Khi tôi đăng ký nguyện vọng đại học, lựa chọn đầu tiên là trường phù hợp với chuyên ngành tôi muốn học.
Bố mẹ Tần Tề biết được, liền ép Tần Tề từ bỏ ngôi trường mà anh ta mong muốn hơn.
“Sau này con và Tình Tình học cùng trường, con có thể chăm sóc cho vợ tương lai của mình.”
“Đúng vậy, hai đứa ở cùng nhau, có người chăm sóc lẫn nhau.”
“Vậy có phải là con nên chuẩn bị sính lễ rồi không?”
Bố mẹ hai bên càng nói càng quá.
Tôi cúi đầu, mặt đỏ bừng, không để ý đến sắc mặt của Tần Tề ngày càng tối sầm.
Bất ngờ, anh ta hất tung cả bàn.
“Cô không thấy tôi không thích cô sao! Cứ mặt dày bám theo tôi! Có chút liêm sỉ nào không!”
Sự nổi giận của Tần Tề khiến tôi chết lặng tại chỗ.
Xấu hổ, nhục nhã, hổ thẹn.
Mọi cảm xúc không thể diễn tả thành lời lan tràn trong lòng tôi.
Tôi siết chặt tay, nhìn biểu cảm chán ghét không chút che giấu của Tần Tề, tim như bị một con dao cùn cứa đi cứa lại.
“Chát—”
Bố Tần Tề cho Tần Tề một cái tát, bắt anh ta xin lỗi tôi.
“Con nói linh tinh gì vậy! Còn không thích người ta, người ta có thèm để ý đến con hay không còn chưa biết.”
Sắc mặt của mọi người đều không tốt.
Tần Tề lại rất cứng đầu:
“Dù sao tôi cũng sẽ vào Đại học Bắc Kinh, cô đừng đến đó! Chúng ta không có khả năng!”
Khi nói câu này, anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, như thể tôi là một tên tội phạm tày trời.
Bị người mình thích nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng tôi rất khó chịu.
03
Cuối cùng, Tần Tề cũng không đỗ vào Đại học Bắc Kinh.
Anh ta bị điều chuyển đến trường chúng tôi.
Mãi đến ngày nhập học, tôi mới gặp lại Tần Tề kéo theo chiếc vali ở khu đón tân sinh viên.
Suốt kỳ nghỉ hè không gặp mặt, anh ta lại nhìn thấy tôi, khuôn mặt thoáng chút lúng túng, dưới sự thúc giục của mẹ nuôi, anh ta mới miễn cưỡng bước đến giúp tôi xách hành lý.
“Cô thấy hài lòng rồi chứ? Tôi sa sút đến nỗi phải học cùng trường với cô đấy!”
Đó là câu đầu tiên anh ta nói khi đến gần tôi.
Chỉ có hai chúng tôi nghe thấy câu đó.
Tôi nghẹn ngào trong lòng, tránh khỏi hành động của anh ta.
Anh ta khựng lại, bàn tay đưa ra lơ lửng trong không khí, bối rối.
Cuối cùng, mẹ nuôi đến giải vây, tiễn tôi đến ký túc xá.
Trên đường đi, bà ấy xin lỗi tôi.
“Tình Tình, Tần Tề không hiểu chuyện, lần trước làm con buồn, mẹ thay nó xin lỗi.”
Tôi kéo chiếc vali, Tần Tề đã biến mất dạng từ lâu.
“Mẹ nuôi, chuyện qua rồi, Tần Tề và con đều đã lớn, không thích đùa những chuyện hồi nhỏ, sau này, con cũng sẽ giữ khoảng cách với anh ấy.”
Tôi nói một cách khô khốc.
Tôi hiểu rất rõ ràng.
Những trò đùa trẻ con không thể xem là thật, tình cảm thuở thiếu thời cũng không thể cưỡng cầu.
Mẹ nuôi lại nắm tay tôi, không đồng ý: “Giữ khoảng cách gì chứ, Tần Tề và con lớn lên bên nhau, hiểu rõ về nhau, nó chưa hiểu chuyện…”
“Trong lòng mẹ, con mãi là con dâu mà mẹ ưng ý nhất!”
Tôi nghe mà không biết đáp lại thế nào.
Mẹ nuôi luôn đối tốt với tôi.
Bà ấy không có con gái, nhưng khi thấy váy áo đẹp, giày xinh đều mua tặng tôi. Mỗi lần đều đùa với mẹ tôi rằng bà ấy đang lấy lòng con dâu tương lai.
Thấy tôi im lặng, mẹ nuôi mỉm cười, vuốt lại lọn tóc bên tai tôi.
“Tình Tình, bây giờ hai đứa cùng học ở một trường đại học, tính Tần Tề thế nào mẹ hiểu rõ, con chăm sóc và dỗ dành nó một chút, nó là kiểu ăn mềm không ăn cứng mà…”
Tôi cảm thấy như nuốt phải một con ruồi, khó chịu.
Tôi thích Tần Tề.
Nhưng tôi cũng không thể sau khi nghe thấy lời từ chối thẳng thừng của anh ta mà vẫn mặt dày bám lấy…
Tôi rút tay khỏi tay mẹ nuôi:
“Mẹ nuôi, con tự đi lên được rồi.”
04
Tần Tề cao ráo, chân dài.
Chẳng bao lâu, anh ta trở thành nam thần mới của Đại học Nam Kinh, thu hút sự chú ý của rất nhiều nữ sinh.
Tôi cũng giữ khoảng cách như ý nguyện của anh ta.
Không lâu sau đó, tôi thấy trên trang cá nhân của anh ta thông báo chính thức có người yêu. Trong ảnh, anh ta chụp chung với một cô gái xinh đẹp, cô ấy cười rạng rỡ trong vòng tay anh ta, hai người rất xứng đôi.
Trang cá nhân của anh ta cũng không còn đơn điệu như trước.
Anh ta bắt đầu hỏi về cách chăm sóc bạn gái trong kỳ kinh nguyệt, đăng hình ảnh nắm tay nhau, và chia sẻ những đoạn hội thoại hàng ngày của hai người.
Trong những đoạn hội thoại đó…
Có cả sự nhõng nhẽo và đôi khi là hờn dỗi vô lý của cô gái, nhưng anh ta đều đáp lại bằng sự dịu dàng.
Lúc đó, tôi mới biết thì ra Tần Tề cũng có một mặt tinh tế như vậy, trước người mình thích, anh ta kiên nhẫn, chu đáo và bao dung.
Khoảnh khắc đó, tôi cũng hoàn toàn từ bỏ.
Quyết định chấm dứt đoạn tình cảm đơn phương vô vọng này.
Nhưng nửa năm sau khi khai giảng.
Anh ta đột nhiên nhắn tin cho tôi, nói đang ở dưới lầu.
Tôi xuống, thấy anh ta đứng chờ trước cổng ký túc xá với vẻ không vui, đưa cho tôi một hộp quà.
“Mẹ tôi cứ bắt tôi đưa cái này cho cô.”
Tôi nhận lấy, mở ra, là một thỏi son tinh xảo.
Tôi định từ chối, nhưng thấy Tần Tề đã quay lưng bỏ đi: “Cô cứ dùng mấy chiêu trò này mãi có ý nghĩa không? Chúng ta không thể nào đâu.”
Tôi còn chưa kịp nói câu nào.
Nhìn thái độ tránh né của anh ta, dù đã từ bỏ Tần Tề, lòng tôi vẫn như bị đâm một nhát, cúi đầu nhìn hộp quà trên tay, nghẹn ngào.
Tôi xóa liên lạc với Tần Tề, chuyển tiền son cho mẹ nuôi.
Mẹ nuôi lập tức gọi điện hỏi có phải Tần Tề lại ức hiếp tôi không.
Tôi bất lực giải thích, nói tôi và Tần Tề đã lớn, chuyện như vậy có thể gây hiểu lầm và phiền phức cho chuyện tình cảm của anh ta.
Mẹ nuôi im lặng vài giây rồi cúp máy.
Tôi tưởng chuyện đã xong.
Nhưng mấy ngày sau.
Trên đường về phòng, một cô gái lạ đột nhiên lao ra, tát tôi một cái, nói tôi dụ dỗ bạn trai cô ta.
05
Chuyện ầm ĩ đến mức bị đưa vào phòng làm việc của chủ nhiệm.
Lúc đó tôi mới biết cô gái ấy là bạn gái của Tần Tề.
Tần Tề đến rất nhanh.
Vừa thấy Tần Tề, cô gái đã khóc lóc kể lể, nói tôi ra tay đánh cô ta.
Tần Tề kiên nhẫn dỗ dành, nhưng ánh mắt anh ta không kìm được liếc nhìn về phía tôi, mày nhíu chặt.
“Em nghe nói hết rồi, anh vì cô ta mà muốn chia tay với em!”
Tần Tề nhìn tôi với vẻ phức tạp.
Qua cuộc trò chuyện của hai người, tôi mới biết, hóa ra mẹ nuôi vẫn không biết việc Tần Tề có bạn gái, sau khi nghe tôi nói mới gọi điện trực tiếp cho Tần Tề, bắt anh ta chia tay.
Kết quả là chuyện này không biết bằng cách nào lại bị bạn cùng phòng của anh ta truyền đến tai cô gái.
Sau khi hỏi han đủ điều, cô ta tìm đến người nhận được món quà của Tần Tề là tôi…
Cuối cùng, tôi đưa ra chứng cứ chuyển tiền và nhiều lần cam đoan là Tần Tề sẽ không chia tay, cô gái mới miễn cưỡng tin, chịu yên lặng.
Nhưng cô ta vẫn giữ thái độ thù địch với tôi, như muốn lấy lại thể diện cho hành vi vô lý lúc nãy, trề môi nhìn tôi một cái, giọng đầy mỉa mai:
“Biết Tần Tề có bạn gái thì phải giữ khoảng cách chứ.”
Lúc đó lòng tôi không thể diễn tả được cảm giác gì.
Nhìn Tần Tề che chở cho cô gái với giọng điệu thân mật, tôi im lặng, tiến tới tát cả hai người một cái.
“Tôi không có hứng thú trở thành một phần trong trò chơi của hai người!”
06
Cô gái động tay trước.
Cuối cùng chỉ là lời dạy dỗ qua loa, chuyện không đi đến đâu.
Nhưng các bạn cùng phòng đã biết tôi và Tần Tề là thanh mai trúc mã, không kìm được mà bàn tán:
“Tình Tình, nửa năm nhập học rồi mà cậu vẫn che giấu mối quan hệ với Tần Tề kỹ thật đấy.”
“Cậu với nam thần học đường là thanh mai trúc mã hả? Vậy cậu nói hồi cấp ba cố gắng hết sức để vào cùng trường đại học với một chàng trai mà cậu thích… Người đó là Tần Tề sao?”
Tôi nghe mà có chút ngượng ngùng.
Lúc tụ họp khi vừa khai giảng, tôi uống say, vô tình để lộ quá khứ thời cấp ba.
Dù sao thì lúc đó, tôi đã thức đêm học chỉ để có thể đứng ngang hàng với Tần Tề.
Tôi giải thích rằng bây giờ tôi với Tần Tề không còn liên quan gì nữa, nhưng bạn cùng phòng không tin, thậm chí còn nói là chúng tôi chính là câu chuyện năm tháng vội vã”…
Khi tôi lên năm hai.
Tôi nghe nói Tần Tề đã chia tay với cô gái đó.
Chiều hôm đó.
Bạn cùng phòng vào, nháy mắt ra hiệu với tôi, nói rằng dưới lầu có một anh chàng đẹp trai đang tìm tôi.
Tôi xuống lầu, rất bất ngờ khi lại gặp Tần Tề.
Tần Tề nổi bật giữa đám đông.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, anh ta đã thu hút không ít ánh mắt.
Đã qua một học kỳ kể từ lần gặp mặt trước.
Anh ta nhìn tôi, ánh mắt phức tạp.