Nhìn Bà Đây Debut Center - Chương 5
12
Vẫn cứ ghi hình truyền hình thực tế, vẫn cứ châm biếm người khác.
Thấy tôi không hề tỏ ra vội vã hay lo lắng, đám người của Thôi Thiến Thiến càng thêm nóng nảy.
Lương Trác còn chủ động đến tìm tôi, với vẻ cao ngạo nhìn xuống.
Anh ta nói: “Nhớ lại quãng thời gian từng yêu đương của chúng ta, chỉ cần cô lên tiếng minh oan xin lỗi, thừa nhận là cô cố ý hãm hại Thiến Thiến, tôi có thể giúp cô giải quyết tình hình hiện tại.”
Tôi đáp: “Có phải anh đang gặp vấn đề về dạ dày không?”
“Cô đang nói gì vậy?”
“Chắc chắn dạ dày của anh không được tốt rồi, lúc tiêu chảy còn phọt ra cả não, nếu không sao lại chạy đến chỗ tôi nói chuyện kiểu như vậy chứ? Rảnh rỗi sinh nông nổi à?”
Vừa dứt lời, mặt Lương Trác đã tối sầm lại.
Anh ta gào lên: “Giang Hòa! Đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”
“Vẫn là câu này hả? Ôi cái khả năng ngôn ngữ của anh nó cằn cỗi như sa mạc vậy đó.”
“Tôi đang cho cô một cơ hội!”
“Anh là cái thá gì mà tôi phải dùng cơ hội của anh? Mau quay về tắm rửa rồi ngủ một giấc đi, cái mặt anh bóng dầu đến nổi tôi muốn nôn ra luôn này.”
“Cô chờ đấy cho tôi!”
Sau đó bị tôi chọc tức phải quá bỏ chạy.
[Giá trị phẫn nộ của Lương Trác: +103]
Bị tôi chọc điên, khi quay về anh ta lập tức đăng một bài văn ngắn tràn ngập cảm xúc lên mạng. Trong đó là lời văn thêm mắm dặm muối đủ kiểu, trong tối ngoài sáng nói tôi tâm cơ, hay trào phúng người khác là do tôi đang xây dựng hình tượng người ngay thẳng.
Không chịu thua kém, tôi cũng đăng tải một bài viết đáp trả trên Weibo.
Chỉ có một câu.
“Hình như luôn có người nghĩ tất cả mọi người trong giới đều là mẹ mình, ngại quá, mẹ mày không thèm quan tâm.”
Kèm theo ảnh chụp thân mật lúc trước tôi với Lương Trác yêu nhau, ghi âm điện thoại anh ta nói mình muốn vào giới giải trí phát triển hình tượng độc thân, cùng với lịch sử trò chuyện anh ta mắng người hâm mộ của mình ngốc nghếch lắm tiền dễ lừa, có cả chứng cứ trong lúc yêu đương anh ta đã bắt cá hai tay với Thôi Thiến Thiến.
Nhân tiện còn bình luận thêm một câu dưới bài đăng.
“Bà mày không có rảnh đi cắt ghép ảnh đâu ha, tôi không có giống người nào đó, tôi vẫn còn liêm sỉ.”
Trời lạnh rồi.
Nên cho Lương Trác sập phòng thôi.
13
Đêm hôm ấy, lòng tôi hân hoan háo hức mở phát sóng trực tiếp.
Vừa khai sóng, lượng người xem đã nhanh chóng bùng nổ lên đến con số sáu triệu, số lượng người truy cập không thể đếm xuể.
Màn hình tràn ngập những bình luận mỉa mai, chê bai.
Đầu tiên là dàn seeding của Thôi Thiến Thiến, tiếp theo là những người qua đường tò mò, và cuối cùng là một nhóm người hâm mộ trung thành còn sót lại của Lương Trác.
Bọn họ hùng hổ mài dao phay.
Còn tôi, tôi hân hoan xách theo ví tiền.
Tôi: “Hệ thống, hệ thống, chuẩn bị đưa tiền đi!!”
Hệ thống: “?”
Trận chiến trên sóng livestream kéo dài từ 6 giờ chiều hôm nay cho đến tận bình minh hôm sau, không hề có dấu hiệu hạ nhiệt. Suốt quãng thời gian đó, tôi chẳng làm gì khác ngoài việc đọc từng bình luận mỉa mai, chửi bới, sau đó chửi lại tất cả bọn họ.
Bình luận: “Giang Hòa cút ra khỏi giới giải trí!”
Tôi: “Nhà bạn ở biển à? Tôi thấy bạn như con sứa biển ấy.”
[Giá trị phẫn nộ: +35]
Bình luận: “Đầu óc Giang Hòa có bệnh, hoàn tất giám định.”
Tôi: “Khả năng suy luận của bạn vậy là không ổn rồi, chắc trực tràng không nằm ở trong bụng mà nối thẳng lên não luôn đúng không?”
[Giá trị phẫn nộ: +52]
Bình luận: “Sao mày không đi chết đi!”
Tôi: “Úi chời bạn nói chuyện dễ nghe quá, ăn phân xong nhớ chùi miệng nhá.”
[Giá trị phẫn nộ: +84]
Bình luận: “Giang Hòa *beep* *beep*”
Tôi: “Ái chà cảm động quá, ngàn dặm xa xôi mà bạn còn định dẫn mẹ đến thăm tôi à, đúng là một con người hết sức hiếu thảo.”
[Giá trị phẫn nộ: +103]
…
Cả đêm ấy, tôi mồm mép lanh lợi, thao thao bất tuyệt, trở thành “nữ hoàng khẩu chiến” trên mạng xã hội, leo lên vị trí cao nhất bảng xếp hạng hot search.
Mưa bình luận “ném đá” dữ dội từ cư dân mạng bỗng chốc biến thành những lời tán thưởng:
“Hahaha, chị Giang mắng hay quá!”
“Trời ơi, em muốn lưu lại màn khẩu chiến này để sau này dằn mặt kẻ thù!”
“Cô ấy mắng nhẹ nhàng, thanh lịch, tao nhã và… vui vẻ một cách kỳ lạ! Làm thế nào được vậy nhỉ?”
“Cứu với! Em yêu chị ấy quá đi mất!”
14
Tất nhiên là tôi vui vẻ rồi.
Tôi vui vẻ đếm số không dài dằng dặc trong tài khoản, ở trong phòng mà tôi như muốn bay lên.
Thôi Thiến Thiến và Lương Trác bận rộn đối phó với vô số tin tức trên mạng, không có thời gian quan tâm đến tôi, cũng chẳng thèm ngó ngàng đến chương trình thực tế.
Vì thế, chương trình thực tế bị đình trệ, đạo diễn sầu khổ đến mức trọc đầu.
Cảnh Siêu không bị ảnh hưởng gì, anh ta chạy đến tìm tôi muốn thay Thôi Thiến Thiến cảnh cáo tôi.
Tuy nhiên An Hoa đã kịp chắn trước mặt tôi, sức chiến đấu mạnh hơn nhiều so với dự đoán.
“Sao cậu cứ đến tìm Giang Hòa làm cái quái gì ấy? Cậu nói thật cho tôi, có phải cậu yêu thầm cô ấy hay không?”
Cảnh Siêu trợn tròn mắt, không thể tin nổi:
“Sao có thể? Tôi…”
An Hoa cắt ngang lời anh ta:
“Cậu không có ý với cô ấy thì tìm cô ấy làm gì?”
Cảnh Siêu bối rối:
“Tôi rõ ràng là…”
“Chẳng lẽ cậu đói bụng? Muốn ăn cơm à? Ba triệu rưỡi một bữa, đưa tiền trước, nhận cơm sau.”
Cảnh Siêu tức giận, không kìm nén được la hét um sùm.
Anh ta mắng chửi không ngừng, không hề hay biết trong góc khuất có một người quay phim đang lia máy quay, ghi lại toàn bộ sự việc.
Chương trình tuy không ghi hình, nhưng buổi phát sóng trực tiếp vẫn đang diễn ra.
Vì vậy, bình luận trên màn hình lại bùng nổ:
“Tuyệt vời, An Hoa dằn mặt Cảnh Siêu quá đỉnh! Nhìn anh ta tức đến muốn hộc máu kìa hahaha!”
“Đây là cặp đôi kỳ quặc nhất quả đất rồi hahaha!”
“Thật muốn xem Giang Hòa và An Hoa cãi nhau, không biết ai sẽ chiến thắng nhỉ?”
“Muốn xem +1.”
Tôi lắc đầu ngán ngẩm:
Cái gì cũng muốn xem, chỉ biết hại người thôi.