Nhìn Bà Đây Debut Center - Chương 1
1
Tôi tên là Giang Hòa.
Bởi vì tính tình quá xấu miệng quá ác, nên luôn đắc tội với người khác, dẫn đến tôi bước chân vào giới giải trí ba năm rồi vẫn không chỉ là một người không có tên tuổi.
Gần nửa năm không có việc làm, tôi lâm vào cảnh túng quẫn, không có gì để ăn. Cuối cùng, công ty cũng nhớ tới tôi, sắp xếp cho tôi một công việc.
Cùng tham gia chương trình thực tế về cuộc sống nông thôn với ngôi sao đang nổi tiếng Thôi Thiến Thiến.
Thôi Thiến Thiến cùng công ty với tôi, cô nàng sở hữu vẻ ngoài trong trẻo cùng với tính cách dịu dàng, được toàn dân tôn sùng là nữ thần, rất nổi tiếng trong giới.
Không chỉ có vậy, cô ta còn là ánh trăng sáng mà ảnh đế hiện tại Lương Trác, cũng tức là bạn trai cũ của tôi theo đuổi suốt ba năm vẫn chưa được.
Mọi người ai cũng biết Lương Trác là kẻ cuồng si Thôi Thiến Thiến, không biết bao người ủng hộ cặp đôi hai người bọn họ.
Đúng lúc công ty cũng muốn kiếm chác, cho nên chương trình thực tế lần này Lương Trác được mời làm một trong số các khách mời.
Tôi nhìn kịch bản của chương trình thực tế mà công ty đưa cho tôi.
Tóm tắt đơn giản thế này, tôi sẽ vào vai “ác nữ yêu thầm Lương Trác nên năm lần bảy lượt nhắm vào Thôi Thiến Thiến.”, hòng lăng xê Thôi Thiến Thiến với Lương Trác.
Tin tốt: Cuối cùng cũng có việc làm.
Tin xấu: Công việc thật con mẹ nó không phải cho người làm!
Bỗng dưng trong đầu tôi truyền đến một tiếng “đinh”.
[Chúc mừng ký chủ Giang Hòa đã kích hoạt hệ thống trào phúng người khác 031.]
[Quy tắc hệ thống như sau: Ký chủ phải lựa chọn đối tượng để trào phúng, mỗi khi giá trị phẫn nộ của đối tượng bị trào phúng tăng một điểm, thì ký chủ có thể nhận được ba mươi lăm triệu tiền thưởng.]
[Kết thúc giới thiệu quy tắc, hi vọng ký chủ sẽ tiến lên con đường trào phúng người khác, đạt được thành công.]
Tôi:?!
Hệ thống kiểu thần khí nghịch tập như này chỉ có nữ chính trong tiểu thuyết mới có được, giờ đã đến lượt tôi rồi sao?
Tôi: “Tôi có một vấn đề.”
Hệ thống: “Về khen thưởng, tôi muốn đổi sang tiền tệ khác.”
Hệ thống: Loại nào?
Tôi: “Bitcoin.”
Hệ thống: “Cút!”
Hệ thống: “Nhiều lắm chỉ cho cô bảng Anh thôi!”
Tôi bĩu môi: “Thôi được rồi, hệ thống quái gì nghèo nàn thế.”
Hệ thống: !!
[Giá trị phẫn nộ của hệ thống số 031: +10]
Ái chà.
Cảm ơn hệ thống đã cho tôi xô vàng đầu tiên.
2
Ngày đầu tiên ghi hình chương trình thực tế, tôi đến địa điểm quay từ rất sớm,
Đạo diễn quả là biết cách tạo ra hiệu ứng.
Địa điểm quay là một thôn quê thực sự, nằm ở vị trí hẻo lánh, với những con đường núi hiểm trở và điều kiện sống còn nhiều khó khăn. Nhiều con đường trong thôn vẫn là đường đất, sau trận mưa lớn hôm qua, giờ đây mặt đường trở nên lầy lội trơn trượt, khiến việc di chuyển vô cùng khó khăn.
Là người con sinh ra và lớn lên ở nông thôn, tôi không cảm thấy quá bỡ ngỡ trước cảnh tượng này. Tuy nhiên, những vị khách mời khác, đặc biệt là Thôi Thiến Thiến, đã quậy đục nước lên rồi.
Thôi Thiến Thiến mang danh đến quay chương trình thực tế cuộc sống ở nông thôn, còn không bằng nói là đến làm dáng đi. Cô ta mặc bộ váy ngắn trắng tinh khôi cùng đôi giày cao gót 8cm.
Đại tiểu thư vừa bước xuống xe đã bị một đàn ngỗng trắng bất ngờ lao đến, khiến cô ta hoảng hốt vấp ngã trẹo chân. Giờ cô ta phải ôm chân khóc lóc nỉ non, trông vô cùng ủy khuất.
Thấy vậy, cả đoàn phim cùng các khách mời khác đều vây quanh quan tâm. Mọi người cố gắng dỗ dành Thôi Thiến Thiến, nhưng nước mắt của cô ta vẫn không ngừng tuôn rơi.
Lương Trác ra vẻ đau lòng, quay đầu nhìn về phía tôi.
“Giang Hòa, quần áo của Thiến Thiến dơ hết rồi, không mặc được nữa, cô đổi quần áo với giày cho cô ấy đi.”
Tôi trợn tròn kinh ngạc.
“Mặc gì? Cô ta té xuống đống phân ngỗng đâu phải tôi đẩy, mặc gì tôi phải đổi đồ cho cô ta?”
Thôi Thiến Thiếp lập tức tái mặt, quay đầu nôn khôn.
Nếu không phải đang ở trước mặt công chúng, cô ta chắc chắn sẽ lập tức ném quần áo đi.
Lương Trác cau chặt mày.
“Tôi nhắc lại lần nữa, đổi đồ với cô ấy!”
“Cái mặt anh còn to hơn cái mông nhở, đúng là cóc ghẻ cắm lông gà, anh tính giả làm chim hay làm thú?”
Sắc mặt Lương Trác lập tức trở nên vô cùng khó coi.
[Giá trị tức giận của Lương Trác: +10]
“Giang Hòa!”
Thần tài tới, thần tài tới, tôi không kiềm được vui sướng, trào phúng hăng say.
“Tôi biết tôi xinh như hoa nhưng anh không cần phải nói chuyện với tôi đâu, thôi bị dị ứng với mấy người xấu xí.”
[Giá trị tức giận của Lương Trác: +20]
Còn tôi thì vui muốn xỉu.
Tuyệt vời, thùng vàng thứ hai.
3
Đạo diễn thấy có đề tài nên lập tức mở ra phát sóng trực tiếp.
Cùng lúc đó, hệ thống trong đầu tôi cho phép tôi nhìn thấy bình luận trực tiếp.
“Ôi trời ơi, phát sóng trực tiếp này là sao vậy? Sao Thiến Thiến bảo bối của chúng ta lại biến thành thế này?”
“Sao lại nồng nặc mùi thuốc súng vậy? Mọi người đều đang nhìn chằm chằm… Kia là ai vậy? Ai đó giới thiệu cho tôi với?”
“Giang Hòa, cùng công ty với Thiến Thiến, không có thành tích hay tác phẩm nào, cũng không biết tại sao lại có thể cùng Thiến Thiến với Lương Trác tham gia chương trình thực tế.”
“Nực cười, một kẻ ké tài nguyên thôi mà cũng xứng đứng cùng một chỗ với Thiến Thiến nhà chúng ta à!”
“Tình huống này không phải do Giang Hòa tạo thành đó chứ? Cô ta bị điên à? Dám khiến cho Thiến Thiến nhà chúng ta dơ như vậy!”
Nhìn xem này, chưa nắm rõ tình hình gì cả, đám người hâm mộ của Thôi Thiến Thiến đã bắt đầu nhận định tôi là người xấu.
Nếu tôi không “ác” một chút, chẳng phải có lỗi với đống lời mắng mỏ này lắm sao?
Một nam khách mời khác tên là Cảnh Siêu, cũng là kẻ cuồng si Thôi Thiến Thiến, không nhịn được lên tiếng.
“Giang Hòa, anh Lương chỉ muốn nhờ cô đi mượn một bộ quần áo cho Thiến Thiến thôi, cô không cần phải trào phúng người khác như vậy chứ?”
“Ô hay, đấy là nhờ à, anh ta nói nhờ hồi nào nhỉ? Với lại đó là nhờ tôi đi mượn hả? Tưởng đâu ép tôi đổi đồ cho Thôi Thiến Thiến chứ! Nhờ với ép có cùng một nghĩa không? Lúc nghe người ta nói chuyện phải dỏng cái tai nên rồi sử dụng cái não, anh định giữ não lại bảo tồn di sản à mà dùng tiết kiệm thế.”
“Cô… cô không muốn thì thôi, chứ sao lại nói năng như vậy?’
“Tôi thấy anh bằng lòng lắm đó, vậy anh đổi với cô ta đi ha, bộ đồ này anh còn có thể giữ lại làm kỷ niệm đó chứ.”
[Giá trị phẫn nộ của Thôi Thiến Thiến: +38]
[Giá trị phẫn nộ của Cảnh Siêu: +50]
[Giá trị phẫn nộ của Lương Trác: +20]
Dè hú!
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã kiếm được ba tỷ năm.
Còn có chuyện gì kiếm được nhiều tiền hơn trào phúng người ta sao?
Tôi thấy tiền là sáng mắt, trào phúng hết sức vui vẻ, còn sức nóng của phòng phát sóng trực tiếp thì ngày càng tăng, hơn chín mươi phần trăm bình luận đều là mắng tôi.
“Không phải chứ, con mụ này bị điên à!?”
“Cái thứ này sao mà vào được giới giải trí hay vậy!”
“Không có chút tố chất nào, tránh xa Từ Thiến Thiến với Lương Trác đi!”
….
Càng bị mắng, tôi càng cảm thấy vui vẻ.
Hệ thống im lặng nửa ngày, cuối cùng cũng nhịn không được lên tiếng:
“Ký chủ, cô kéo thù hận quá nhiều, có gì mà vui vậy?”
Tôi nở một nụ cười xinh đẹp đầy ẩn ý:
“Chắc vậy, cậu đã từng nghe qua việc nuôi heo chưa?”