Nhặt Chồng
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Nhặt Chồng
Ta tên Vương Hoa Hoa, cha ta là thổ phỉ, ông ta là thổ phỉ, ông của ông ta cũng là thổ phỉ. Nhà ta chẳng có gì để lại, chỉ có duy nhất một tài sản là sơn trại này trên núi Hắc Phong.
Đến đời ta, bảy đời truyền tử đã đứt mạch. Mẹ sinh ta xong thì qua đời, cha chưa kịp tục huyền để sinh một đứa con trai nối nghiệp đã không may ngã ngựa mà chế1.
Không biết đám thổ phỉ này nghĩ gì, họ lại đặc biệt có tình có nghĩa. Đệ nhị và đệ tam đương gia đợi ta đến 18 tuổi thì phò ta làm chủ sơn trại.
Đệ nhị đương gia còn bí mật nói với ta rằng, ông đã nhờ Lưu Manh Tử dưới núi xem bói cho ta, bảo rằng mệnh ta phi phàm, ắt sẽ hiển quý, chắc chắn là người làm đại đương gia!
Sơn trại đã phủ đầy tuyết mùa đông, lạnh khác thường. Đệ nhị đương gia mấy ngày trước săn được một con gấu đen, lột da làm cho ta một cái áo choàng lớn. Ta khoác lên, tất cả anh em đều khen ta có khí phách, không hổ danh là đại đương gia.