Người Vợ Hợp Đồng - Chương 4
8
“Phó Tư Việt, có đôi khi tôi thật sự rất hận chính mình.”
“Nếu như không phải vì tôi, mẹ tôi cũng không cần nhịn ông ta nhiều năm như vậy.”
“Những gì mẹ tôi không muốn tôi biết thì tôi đều biết.”
“Mỗi lần bị đánh xong, mẹ tôi đều ngồi ở bên giường tôi chảy nước mắt nhìn tôi, nhìn suốt cả một đêm.”
“Có thể bà ấy đã sớm từ bỏ nhưng vì tôi, bà ấy lại cố gắng chịu đựng.”
“Bởi vì sau khi bà ấy rời đi, người bị cha tôi đánh cho da tróc thịt bong kia, nhất định là tôi.”
Bàn tay bị người ta nắm thật chặt, Phó Tư Việt đau lòng ôm tôi vào trong ngực.
“Lúc trước em… làm sao chống đỡ được vậy?” Hắn mím chặt môi, tay đang phát run.
Tay rơi vào bên hông tôi dần dần siết chặt, dùng sức, ôm thành vòng tròn.
“Sau này có anh ở bên cạnh em, anh sẽ không để cho em chịu một chút uất ức nào nữa.”
“Giang Dữu Ninh, đừng khóc.”
“Anh đau lòng muốn chết.”
Trên cổ là giọt lệ nóng của hắn rơi xuống, một chút lại một chút, nóng đến mức trong lòng tôi cũng ấm áp lên.
Phó Tư Việt không cho Giang Quốc Thành cơ hội.
Hắn tìm vài người cố ý gây sự khi ông ta uống say, rất dễ dàng chọc giận Giang Quốc Thành, sau đó nhanh chóng một lần nữa đưa ông ta về ngục giam, cũng nhờ bạn bè ở ngục giam chăm sóc ông ta thật tốt.
Người sau lưng cũng tra ra được là Hàn Yến.
Hắn nghĩ cách để cho Giang Quốc Thành đi ra sớm một năm, cố ý kêu ông ta giả bộ đáng thương, để hắn lợi dụng dư luận chèn ép Phó thị.
Đến lúc đó cổ phiếu giảm xuống, Phó thị rối loạn, hắn nhân cơ hội ngư ông đắc lợi.
Phó Tư Việt không cho hắn cơ hội, trực tiếp đem tin tức Hàn Yến ở bên ngoài nuôi tiểu tam, tiểu tứ tiết lộ cho nhà mẹ vợ hắn, còn thuận tiện tặng kèm ảnh chụp rõ ràng.
Hàn gia như nổ tung.
Cổ phiếu giảm mạnh, Phó Tư Việt mua được cổ phiếu của Hàn thị.
Mấy năm nay Hàn Yến không làm, mỗi ngày đều muốn hưởng thụ, cổ phần bán đi rất nhiều.
Phó Tư Việt thu hồi với giá cao, trên tay chiếm gần ba phần cổ phần, ở hội nghị cấp cao, đã có được một phiếu quyết định.
“Dùng nhiều tiền như vậy mua đống cổ phiếu thối nát này không phải lỗ chết sao?” Tôi không hiểu.
Phó Tư Việt rời mắt khỏi máy tính nhìn về phía tôi, sau đó vươn tay ôm tôi vào lòng ngồi trên đùi hắn.
Hắn hôn lên khóe miệng tôi một cái: “Không thiệt thòi.”
“Báo thù cho em, bao nhiêu tiền cũng không lỗ.”
Nghe nói sau đó khi Hàn thị họp cổ đông, Phó Tư Việt ung dung đến muộn ngồi ở vị trí bên cạnh, biểu tình của Hàn Yến so với ăn một đống phân còn khó coi hơn.
9
Một lần nữa tôi đến bệnh viện để làm xét nghiệm.
Nguyên nhân là do kinh nguyệt muộn nửa tháng, gần đây thường xuyên buồn nôn.
Nó rất giống với việc mang thai.
Tôi không dám cẩu thả.
Sau nửa giờ như ngồi trên đống lửa, kết quả đã có, HCG tăng cao, mang thai 5 tuần.
Tôi cầm kết quả hưng phấn đi tìm Phó Tư Việt.
Hắn nhìn nửa ngày, vừa khóc vừa cười, sau đó cẩn thận sờ sờ cái bụng còn chưa nhô lên của tôi, có chút kinh ngạc.
“Bảo bối, cố gắng một chút, chúng ta không cần tiểu quỷ.”
Tôi đấm vào mặt hắn một cái.
“Phó Tư Việt!!!”
Người này muốn con gái tới điên rồi sao!
10
Hợp đồng 5 năm với Phó Tư Việt hết hạn, anh ấy tặng tôi một chuyến du lịch vòng quanh thế giới.
Chúng tôi đi xem cực quang ở Iceland, ngắm hoàng hôn đẹp nhất đảo Bali, ngồi trên khinh khí cầu lớn nhất đẹp nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ, vượt qua sa mạc Sahara, cũng cảm nhận được sự lãng mạn và tự do ở Paris.
Trên bờ biển California, chúng tôi tình cờ gặp Ôn Khả Khả.
Trong lòng cô ta ôm một đứa nhỏ, bên cạnh còn có một soái ca tóc vàng mắt xanh.
Tôi và Phó Tư Việt đều ăn ý không đi qua chào hỏi.
Đi về phía trước.
Tất cả chúng tôi đều may mắn, không bị nhốt lại trong quá khứ và giấc mơ.