Ngôn Linh Sư 3: Sinh Tồn Ngày Tận Thế - Chương 1
1
Khi tỉnh dậy, đang sốt cao, thân đau nhức như nứt toác . Một phụ nữ trung niên bên cạnh lẩm bẩm: “Ông ơi, hình như Hoa Hoa ốm nặng lắm, là… chúng cho nó uống chút thuốc nhé?”
Người đàn ông trung niên lạnh lùng từ chối: “Đầu óc bà nghĩ gì thế? Bên ngoài bây giờ thây ma, thuốc men là thứ mà Thư Nhi và nhà họ Thẩm liều mạng mới tìm . Chúng còn thức tỉnh năng lực. Nếu nhờ Thư Nhi năng lực gian hiếm , chúng đã đuổi ngoài lâu . Làm gì thời gian rảnh mà thương hại đứa vô dụng ?”
Tôi mở mắt, xung quanh và nhanh chóng nhận lấy ký ức từ cơ thể .
Tôi đã xuyên , và giờ đang ở trong một thế giới tận thế đầy thây ma.
Chủ nhân cơ thể tên là Trần Hoa, cùng dung mạo và tên gọi với . Hai chuyện là bố mẹ của cô .
Hai tháng , virus thây ma bùng phát. Chỉ trong ba phút, con sẽ mất lý trí, biến thành thây ma. Chỉ qua một đêm, nhiều gia đình diệt vong, ai nấy đều sống trong sợ hãi.
Không lâu , trong nguy hiểm bắt đầu xuất hiện một nhóm may mắn gọi là dị năng giả.
Gia đình họ Trần bốn , chỉ em gái, Trần Thư, là thức tỉnh dị năng.
Tin là cô năng lực gian, một năng lực hiếm hoi và cưng chiều như báu vật.
Tin là, quan hệ giữa nguyên chủ và cô cực kỳ tệ.
2
Nguyên chủ và bạn trai Thẩm Diệp sống trong cùng một khu dân cư.
Ngay khi thây ma bùng phát, Thẩm Diệp lập tức chạy đến, hai gia đình hợp với , nương tựa để sinh tồn cho đến khi thức tỉnh năng lực.
Cả ba nhà họ Thẩm đều thức tỉnh dị năng, đặc biệt là Thẩm Diệp với năng lực sấm sét, cực kỳ phù hợp để chiến đấu.
Anh cùng em gái nguyên chủ là Trần Thư, tập hợp các dị năng giả lân cận thành một đội nhỏ, chuẩn đến căn cứ A gần nhất.
Hiện tại, họ đang đường đến căn cứ. Nơi đây là một hội trường bỏ hoang, xung quanh đã dọn sạch thây ma, tạm thời làm chỗ nghỉ chân.
Những khác ngoài săn thây ma và tìm kiếm vật tư, vì họ cần hạt năng lượng trong não thây ma để nâng cấp dị năng. Là thường, nguyên chủ và bố mẹ chỉ thể làm công việc hậu cần, mà thực chất hầu hết việc giặt giũ, nấu nướng đều do nguyên chủ đảm nhận.
Do ăn uống đủ, nghỉ ngơi , tinh thần căng thẳng, làm việc liên tục, nguyên chủ nhanh chóng đổ bệnh.
Em gái nguyên chủ cưng chiều trong đội, sự chán ghét của cô đối với nguyên chủ đã khiến tất cả mọi ghẻ lạnh và hắt hủi nguyên chủ, bao gồm cả bố mẹ vốn thiên vị.
Trong mắt họ, thuốc men – một loại tài nguyên quý giá – làm thể lãng phí một kẻ vô dụng như nguyên chủ?
Cơn sốt 40°C làm cảm thấy xuyên đến đã chết luôn.
3
Không , tự cứu lấy .
Nghĩ đến đây, cố nén sự khó chịu, khẽ tập trung ý niệm. Một luồng linh lực trong sáng từ từ cuộn lên trong cơ thể. May mắn thay, “bàn tay vàng” đã theo xuyên đến đây!
Trước khi xuyên , là duy nhất thế giới sở hữu khả năng ngôn linh. Vì báo thù cho bố mẹ, đã phạm tội giết và chịu hình phạt xuyên qua các thế giới.
Tôi khẽ hai chữ: “Phục hồi.”
Thân thể đã kiệt quệ, nếu thì nguyên chủ sẽ chẳng chết, và cũng thể thay thế cô . Việc sửa chữa cơ thể đã tiêu hao bộ sức mạnh ngôn linh của .
Sau khi cơ thể khá hơn, linh lực đã cạn kiệt.
lúc , từ bên ngoài vang lên một giọng nhỏ nhẹ: “Ba, mẹ, bọn con về !”
Ngay đó, một nhóm bước . Đi đầu là một đôi nam thanh nữ tú, chính là bạn trai của nguyên chủ, Thẩm Diệp, và cô em gái Trần Thư.
Tôi giả vờ yếu ớt dậy, tựa góc tường, lặng lẽ quan sát nhóm dị năng giả .
“Thu hoạch hôm nay thế nào?” Bố mẹ nguyên chủ chạy đến, hỏi han đầy nịnh nọt.
Thẩm Diệp nghiêng đầu Trần Thư, gương mặt tràn ngập sự yêu chiều: “Yên tâm, lần số vật tư đủ để đội chúng ăn trong một tuần, vấn đề gì để đến mục tiêu. May mà Thư Nhi gian, nếu chúng thực sự mang nổi nhiều đồ như thế.”
Nghe đội trưởng lên tiếng, những khác lập tức hùa theo, ngớt lời khen ngợi Trần Thư.
Trần Thư đỏ mặt hổ, khoác tay Thẩm Diệp, giọng ngọt ngào : “Đều là công sức của mọi cả, nếu hôm nay Diệp ca cứu em, con zombie đó đã cắn em . Hì hì, em chỉ là quản gia nhỏ của Diệp ca thôi mà.”
Thẩm Diệp dịu dàng Trần Thư: “Yên tâm , quản gia nhỏ của , sẽ luôn bảo vệ em.”
Xung quanh vang lên những tiếng trêu chọc: “Ồ ồ ồ!”
Hai họ trao ánh mắt đầy tình cảm, quên mất , bạn gái chính thức của Thẩm Diệp, đang tồn tại.
4
Đến giờ ăn tối, lấy chút đồ ăn nào.
Vì khi định xếp hàng nhận bánh quy, em gái đã bắt đầu nức nở yếu ớt.
Mọi đau lòng, vội vàng hỏi chuyện gì xảy . Khi , cô mới từ tốn kể …
“Những thực phẩm đều là mọi liều mạng tìm về, mà chị em và bố mẹ hưởng thụ. Em trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ, nhưng chị em dù gì cũng đã trưởng thành, cần em – một đứa em gái – chịu trách nhiệm. Mỗi miếng thức ăn chị ăn đều là máu thịt của đồng đội đã hy sinh, điều đó thật sự khiến em đau lòng.”
Mọi ca ngợi cô , khen cô biết suy nghĩ sâu xa và thấu tình đạt lý. Dẫu , hiện tại cô chỉ quản lý vật tư mà còn là đội trưởng Thẩm Diệp yêu thương hết mực.
họ đều quên mất rằng, mặc dù dị năng, nhưng cũng chịu trách nhiệm hậu cần, cũng đã bỏ ít công sức. Quan trọng hơn, bản thân vốn là một cô gái hướng nội, thích ở nhà và dùng lương để tích trữ hàng hóa. Vì chuyện , bố mẹ nhà họ Trần đã mắng ít lần, còn Trần Thư thì ngày nào cũng mỉa mai .
Vào thời điểm đầu tận thế, khi virus thây ma bùng phát bất ngờ, bảy nhà họ Trần và Thẩm đã dựa những thứ mua mà cần ngoài tìm vật tư, bỏ mạng tay thây ma, và trụ trong nhà cho đến ngày dị năng thức tỉnh.
Quan trọng nhất là, quá trình thức tỉnh dị năng kèm với sốt cao dứt. Khi đó, Trần Thư và ba nhà họ Thẩm đều sốt cao liên tục. Bố mẹ thì rối rắm biết làm , chính đã mạo hiểm tính mạng, cẩn thận tránh né thây ma, xuống phòng khám chung cư để tìm thuốc hạ sốt, nghỉ ngơi mà chăm sóc họ cho đến khi họ qua cơn nguy hiểm. Có thể , nếu sự cống hiến của , thì đã Thẩm Diệp và Trần Thư của hiện tại.
Tôi nắm chặt đầu ngón tay, năng lực ngôn linh trong cơ thể chỉ mới hồi phục 50%. Ít nhất ngủ một giấc, đến ngày mai mới khôi phục . Tạm thời thể xung đột với đội ngũ, dù họ cũng 15 sở hữu dị năng.
Tôi nhẫn nhịn! Cứ ẩn nhẫn phát triển, theo họ đến căn cứ A tính tiếp. Dù đó cũng là căn cứ chính thức trong thế giới , ở đó hẳn sẽ cơ hội phù hợp với . Tôi là một Ngôn Linh Sư đường đường chính chính.
Ban đêm, tránh đội viên gác đêm, xuống để vệ sinh. Một mùi máu tanh nồng nặc xộc mặt. Thành phố từng phồn hoa giờ đây đen tối, đầy rẫy đổ nát.
5
Dưới gốc cây bên đường, đội ngũ treo một chiếc đèn cắm trại. Không xa đó, một con thây ma lảo đảo về phía . Thây ma ngửi thấy mùi sống, “hà hà” kêu nhào tới.
Tôi hứng thú nó. Đây là lần đầu tiên thấy thây ma, dù thế giới của thứ .
Xung quanh ai, chằm chằm thây ma, nhẹ nhàng thốt một chữ: “Chết.”
Sau đó, con thây ma đột nhiên ngã xuống, đầu nổ tung, chỉ còn một vật sáng lấp lánh trong đống máu thịt.
Năng lực ngôn linh tác dụng với thây ma, thật tuyệt!