Nghe Nói Cô Ta Rất Điên - Chương 6
14.
Tôi lập tức trở nên lo lắng, nhanh chân chạy về phía cửa.
Vương Mạn Mạn cũng không cản tôi, có lẽ cô ta cho rằng những người đàn ông đó sẽ ngăn tôi lại.
Nhưng chẳng có gì xảy ra cả, chẳng một ai nhúc nhích.
Tôi thuận lợi chạy đến bên cửa, nhìn gương mặt kinh ngạc của cô ta: “Vương Mạn Mạn, không ngờ đến cô lại là cái hạng người này, tôi sẽ đi báo cảnh sát, mọi chuyện cô làm sẽ không có cái nào thực hiện được hết!”
“Thích Ngôn!” Cô ta luống cuống.
“Tại sao? Tại sao lại như vậy?”
Sau đó….
“Các người nhìn tôi làm gì? Thích Ngôn chạy rồi mà sao mấy người không biết cản cô ta lại!”
“Này, Tạ Vũ! Chẳng phải cậu nói không thích nhìn dáng vẻ kiêu kỳ của Thích Ngôn sao, cô ta ở bên đó kìa…”
Hiện tại thì người Tạ Vũ nhìn không còn là tôi nữa.
Hắn ta nói: ”Chẳng phải cô cũng coi thường đám người chúng tôi sao? Cô chỉ thích ai tặng quà cho cô thôi.”
“Hả?” Vương Mạn Mạn ngơ ngơ ngác ngác.
Tôi cũng không nán lại xem mà chạy thẳng ra bên ngoài, lại đến chỗ hẹn gặp với anh họ.
Nhưng vừa mới ra tới ngõ nhỏ thì có người ngăn tôi lại.
“Cô là Thích Ngôn?” Người đó hỏi tôi.
Tôi thật sự chả biết người đó là ai, trong lòng cực kỳ cảnh giác, rốt cuộc thì mấy hôm nay đã có cả đống chuyện ập xuống người tôi, vượt xa sự tưởng tượng của tôi.
“Có chuyện gì?” Tôi không nói có phải hay không.
“Tôi là người quản lý diễn đàn trường, trên diễn đàn xuất hiện rất nhiều thông tin về cô, tôi tới tìm tôi để bàn tính xem giải quyết thế nào.” Anh ta nói.
Hả?
Tôi hơi ngu ngơ.
Anh ta còn lấy điện thoại ra cho tôi xem.
Trên đó là một bài viết, tuy đã bị khoá nhưng nó vẫn cứ hiện lên.
“Lúc nãy tôi đã xoá rồi, nhưng cứ xoá một lần thì nó lại hiện lên một lần, nên đành phải khóa lại.” Anh ta giải thích một chút.
“Đã xin phương thức liên lạc của cô nhưng cô tại không thêm bạn tốt, nghe nói có người nhìn thấy cô ở đây nên tôi mới chạy qua đây tìm cô.” Anh ta tiếp tục nói.
Tôi ngẫm một chốc, có lẽ có đáp án rồi, đó là thuỷ quân mà Vương Mạn Mạn mua để bôi đen tôi.
Tôi nhìn thoáng qua nội dung bài viết, nội dung sơ lược bảo tôi là người có đời sống sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, sau đó còn có cả video của tôi với anh họ nói chuyện ngày hôm đó.
Còn cái đoạn clip tôi mặc đồ không chỉnh tề trong nhà vệ sinh đã bị hệ thống ngăn lại từ lâu.
Biết những chuyện này có thể nằm trong phạm vi không chế nên tôi trả lời anh ta: “Người đó là anh họ tôi, là con trai của bác tôi, những người này chỉ biết xem hình nói chuyện, tự biên tự diễn!”
Đang nói thì anh họ tôi chạy tới, anh ấy kéo tôi qua, cảnh giác nhìn chằm chằm người quản lý diễn đàn nọ.
Tôi giải thích với anh họ một chút, lúc này anh ấy mới gật đầu, đem giấy chứng minh cùng với ảnh chụp gia đình của chúng tôi đưa ra.
“Anh xem, chúng tôi thật sự là họ hàng thân thích, tôi học đại học ở đây, mà đúng lúc anh họ cũng sống ở gần đây nên nhiều lúc anh ấy sẽ mang đồ ăn đến thăm tôi, tôi đâu ngờ chỉ vậy thôi mà mọi người đã tự bổ não ra câu chuyện như thế rồi.” Tôi giải thích.
Quản lý lúc này mới thở phào một hơi, lại giúp tôi đăng một bài giải thích, ghim trên đầu diễn đàn, chuyện này mới coi như êm xuôi.
Anh họ dẫn tôi rời đi, tôi ngồi trên xe nhìn ngõ nhỏ dần khuất bóng, tâm trạng có hơi phức tạp.
Cuối cùng tôi vẫn báo cảnh sát.
Còn cảnh sát qua đó sẽ nhìn thấy cảnh tượng gì, Vương Mạn Mạn sẽ bị hành hạ đến trình độ nào thì đây chẳng phải chuyện liên quan đến tôi.
Báo cảnh sát cho cô ta, đã là sự khoan dung lớn nhất của tôi.
15.
Tôi trở về ký túc xá.
Giường 2 với giường 3 đều ở đây, ai làm việc người nấy, chả ai nói chuyện đến ai.
Tôi vẫn ôm tâm trạng phức tạp như cũ.
【Ding dong! Ký chủ không cần lo lắng, những chuyện này hết thảy đều là do Vương Mạn Mạn gieo gió gặt bão, nếu không phải có bổn hệ thống giúp cô thì người rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục chính là ký chủ.】
【Ding dong! Cảnh báo ký chủ, hiện tại Vương Mạn Mạn vẫn chưa có ý nghĩ muốn buông tha có ký chủ】
【Ding dong!…….】
Hệ thống luôn luyên thuyên an ủi tôi, tôi cũng chẳng biết nên nói gì cho phải.
Chỉ là lặng lẽ ngồi đó.
Tầm chừng một tiếng sau, Vương Mạn Mạn đã trở về, cô ta khóc đến mức hai mắt sưng húp.
Mới thấy tôi đã muốn nhào đến đánh tôi, nhưng hai nữ cảnh sát đi theo sau đã chế trụ cô ta lại.
Giường 2 với giường 3 nhìn thế trận này thì kinh hồn bạt vía, sôi nổi hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên là cảnh sát sẽ không nói chi tiết, chỉ là đến để tìm một ít vật chứng, cuối cùng nói với tôi: “Bạn học Thích Ngôn đúng không? Em cũng đi theo chúng tôi một chuyến.”
Tôi gật đầu, đi theo bọn họ đến cục cảnh sát, nhân tiện gọi điện thoại cho anh họ để anh họ đến đó với tôi.
Tới cục cảnh sát rồi, tôi biết họ muốn hỏi tôi những gì.
Lúc cảnh sát tới thì Vương Mạn Mạn đã bị xâm hại rồi, những người đó không nghĩ tới tôi sẽ báo cảnh sát nên bọn họ đều bị bắt tại trận.
Cảnh sát lần theo manh mối, tóm được một nhóm chuyên làm những chuyện dơ bẩn này.
Còn Vương Mạn Mạn, cô ta đổ lỗi cho tôi, bảo hết thảy đều là do hãm hại cô ta.
“Tôi không có.” Tôi nói thẳng:
“Từ đầu đến cuối tôi chỉ cãi nhau với tôi, mãi đến hôm nay đi đến khách sạn mới biết được thì ra đó toàn bộ đều là âm mưu của cô!”
“Là mày!” Cô ta khóc lóc nói:
“Mục tiêu của bọn họ vốn dĩ là mày! Nếu không phải mày làm, tại sao bọn họ lại…”
Tôi nhìn cô ta, thẳng thừng hỏi một câu: “Tại sao mục tiêu của bọn họ lại là tôi?”
Vương Mạn Mạn nghẹn họng.
Tôi không nói với cô ta nữa, mà nói với cảnh sát: “Lúc trước ở khách sạn, chính miệng cô ta nói đám người đó là do cô ta gọi tới, mong các đồng chí cảnh sát có thể điều tra kỹ càng.”
Anh họ cũng nói thêm: “Đúng vậy, nếu lúc không phải Thích Ngôn chạy trốn nhanh, chẳng biết lúc sau sẽ có chuyện gì đang đợi em ấy nữa!”
“Lúc ở trường học, Vương Mạn Mạn luôn nhằm vào Thích Ngôn, ai biết lòng cô ta nghĩ gì chứ.”
“Anh nói bậy!” Vương Mạn Mạn lập tức gân cổ cãi lại anh họ tôi, sau đó là một tràng tiếng chửi.
Cục cảnh sát loạn đến mức gà bay chó sủa.
Rốt cuộc thì cảnh sát cũng đã tìm được những bằng chứng xác đáng.
Những chứng cứ đó cho thấy, là Vương mạn Mạn nhắm vào tôi, nhưng những người cô ta gọi tới không nghe lời cô ta, cuối cùng tự làm tự chịu.
Hơn nữa, cô ta còn mua thuỷ quân bôi nhọ tôi, phát sóng những thứ riêng tư trong ký túc xá nữ, những tài khoản dùng ngôn từ nhục mạ tôi cũng bị điều tra tới.
Không muốn người ta biết trừ phi mình đừng làm.
Hành động của Vương Mạn Mạn bị phô bày rõ trước mặt mọi người.
Giường 2 với giường 3 nghĩ thôi cũng thấy sợ, người trong nhà bọn họ đã gây áp lực rất lớn đối với phía trường học.
Lần này là do Vương Mạn Mạn gieo gió gặt bão, nếu như tôi không được hệ thống giúp đỡ, chẳng biết tôi sẽ thành cái dạng gì nữa.
Phía nhà trường nghiêm túc xử lý, những người trong trường bắt tay với Vương Mạn đều bị đuổi học, hơn nữa còn thông báo chuyện này trước toàn trường.
Cảnh sát xử lý chuyện này càng kỹ càng hơn, bao gồm những người liên quan đến chuyện này, nghiêm khắc xử phạt những hành vi trái pháp luật.
Chuyện đó nổi rần rần tận hơn nửa tháng mới có dấu hiệu hạ nhiệt.
Hôm đó, tôi nhìn thấy Vương Mạn Mạn với người nhà cô ta mặt mày xám xịt ôm đồ rời đi, trong lòng tôi lại bình thản đến lạ.
【Ding dong! Kiểm tra đo lường phát hiện đối tượng có mức độ hận thù ở bên cạnh ký chủ đã được tiêu trừ, hệ thống tự động ngủ đông, tạm biệt ký chủ, không mong ngày gặp lại. 】
Tôi cười cười, nhẹ giọng nói: Tạm biệt.
(Hoàn)
Hoàn Tiền Shopee
Metruyen.net.vn chính thức HOÀN TIỀN cho 100% đơn hàng mua sắm tại Shopee.
🛒 Khi mua hàng trên Shopee thông qua liên kết giới thiệu từ Metruyen, bạn có thể nhận lại từ 10,000 đến 500,000 đồng cho mỗi đơn hàng.