Nghe Nói Cô Ta Rất Điên - Chương 3
6.
【Hệ thống nhắc nhở, Vương Mạn Mạn đang ấp ủ một kế hoạch đen tối hơn nữa.】
Giường 2 với giường 3 mới đi ra ngoài lấy đồ về, nghe xong những chuyện mới phát sinh, cả hai người đều cực kỳ phẫn nộ.
“Vương Mạn Mạn, cô đã quên cô đã hứa cái gì à?”
“Cút, mau cút nhanh cho chúng tôi!”
“Thích Ngôn báo cảnh sát đi, hiện tại lập tức báo cảnh sát!”
Còn Vương Mạn Mạn vẫn giữ dáng vẻ dối trá như cũ, tỏ ra đáng thương bảo là mình chỉ định vào trong đó để lấy nước tẩy trang chứ nào biết được là tôi đang ở trong đó.
Lời này ngay cả quỷ còn đéo thèm tin.
“Thích Ngôn, cô đánh cũng đã đánh rồi, đồ của tôi cô cũng làm hỏng rồi, giờ cậu còn muốn thế nào nữa?” Vương Mạn Mạn khóc lóc nói.
Tôi còn muốn thế nào à?
Hẳn nên hỏi rốt cuộc cô ta muốn thế nào?
Mãi chưa nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống, tôi vỗ nhẹ mặt Vương Mạn Mạn, cười cười nói:
“Vương Mạn Mạn, nếu cô có thể thành tâm sám hối, làm một người lương thiện thì cô nhất định sẽ có một kết cục tốt đẹp.”
“Thích Ngôn, thật xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi.” Cô ta nói.
Nhưng tôi nhìn giá trị hận thù trên đỉnh đầu cô ta, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười.
Nếu giá trị hận thù của cô ta đã sắp đạt tới cực hạn, thế tôi bằng lòng giúp cô ta một phen!
7.
Ngẫm nghĩ một lát, tôi nói “Thế thì tốt”, rồi xoay qua cảm hơn hai người ở giường 2 với giường, sau đó nói rằng mình muốn ra ngoài chạy bộ buổi tối.
Chỉ là…
Tôi vừa mới đi xuống dưới lầu, đã nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống..
【Ding dong, hệ thống nhắc nhở, Vương Mạn Mạn đã mua thuỷ quân, định là hai ngày nữa đăng đoạn clip ngắn của ký chủ ở trong nhà vệ sinh lên trên mạng xã hội.】
【Hệ thống đã chặn toàn bộ nội dung phát sóng trực tiếp hôm nay vì ký chủ, nên ký chủ không cần lo lắng vấn đề riêng tư sẽ bị lộ.】
【Ding dong, hệ thống kiểm tra đo lường phát hiện Vương Mạn Mạn đang theo dõi ký chủ.】
Mới đầu tôi thở dài nhẹ nhõm, sau đó lại thấy tức cười.
Cô ta thực sự muốn chơi chết tôi.
Tôi không quay đầu lại mà chạy một hơi đến sân vận động.
Nhưng mà tôi đã gửi tin nhắn cho người anh họ lớn hơn tôi tám tuổi cũng ở gần trường, bảo là có việc cần tìm anh ấy giúp đỡ, nếu anh ấy không bận thì có thể đến trường tìm tôi một chút được không.
Đang chạy bộ trên sân vận động, hệ thống nhắc nhở lại một lần nữa vang lên…
【Ding dong, hệ thống kiểm tra đo lường phát hiện Vương Mạn Mạn đã dùng tài khoản phát sóng trực tiếp gửi địa chỉ của ký chủ đi, phòng ngừa không có móng nào tới, cô ta còn đặc biệt dặn thêm hai nam sinh cấu kết làm việc xấu với cô ta đến, ý đồ muốn chụp ảnh ký chủ, mong ký chủ cẩn thận.】
Cũng bày mưu tính kế được phết.
Thoáng thấy từ đằng xa có người đang chạy về phía bên này, tôi lập tức chạy tới chỗ có thể ẩn nấp được, sau đó lén đi vòng ra phía sau Vương Mạn Mạn.
【Ding dong, hệ thống đã vì ký chủ mà thay đổi mục tiêu tiếp nhận ác ý thành Vương Mạn Mạn rồi.】
Sau đó, tôi nhìn thấy một vài người đàn ông trong không giống sinh viên trường này vây quanh Vương Mạn Mạn.
“Ồ, này chẳng phải chủ phòng đó sao?”
“Nhìn cô em uốn éo trong livestream trông rất quyến rũ đó!”
“Nào, đi chơi với bọn anh, bọn anh tặng quà cho em.”
Giọng của Vương Mạn Mạn the thé: “Các người buông ra, các người muốn làm gì? Các người thích Thích Ngôn thì đi mà tìm cô ta, không liên quan gì đến tôi!”
Người đàn ông không chịu buông ra: “Tôi với tìm con nhỏ đó làm gì? Tôi cũng đâu biết nó là ai, anh trai tới tìm em mà.”
“Các người…”
Bọn họ cứ chúm chụm lại một chỗ, mà buổi tối có rất nhiều người chạy bộ trên sân, dẫn đến người kéo đến xem càng lúc càng đông.
Tôi đứng ở một bên nhìn dáng vẻ gấp không chịu nổi muốn thoát khỏi những người đó của Vương Mạn Mạn, lặng lẽ mỉm cười.
Cô ta van nài mọi người giúp cô ta, sau đó ánh mắt của tô ta khựng lại trên người tôi.
Chuyện gì đến cũng đến, từ trong ánh mắt của cô ta, tôi thấy sự oán hận phun trào như dung nham núi lửa.
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống vang lên như tiếng còi báo động…
【Giá trị hận thù của Vương Mạn Mạn +50, Giá trị hận thù của Vương Mạn Mạn +100, Giá trị hận thù của Vương Mạn Mạn +200…..】
【Ding dong, giá trị hận thù của Vương Mạn Mạn đã vượt quá giới hạn, cô ta đang ủ mưu muốn giết ký chủ.】
Tôi cười cười, rõ ràng hết thảy tất cả những kế hoạch này là cô ta nhằm vào tôi, rõ ràng là muốn tính kế tôi nhưng giờ chỉ thay tôi thành cô ta, mới thế mà đã không chịu nổi.
Buồn cười ghê.
Nhưng hiện tại mới là bắt đầu thôi.
“Thích Ngôn!”
Cô ta rống to: “Sao cô lại muốn hại tôi!”
Mọi người quay sang nhìn tôi, tôi tỏ ra vô tội nói: “Vương Mạn Mạn, cô đang nói gì đấy? Sao tôi lại hại cô?”
“Những người đàn ông đó rõ ràng đến để tìm cô, hiện tại tự dưng bọn họ lại cắn chặt tôi không buông, cô…”
“Vương Mạn Mạn.” Không đợi cô ta nói xong, tôi đã ngắt ngang.
“Tôi đâu có quen biết bọn họ, sao bọn họ lại đến tìm tôi?”
Cô ta nghẹn họng.
Tôi lại tiếp tục nói: “Tôi chỉ là một sinh viên nữ bình thường chẳng thể bình thường hơn, người thường hay phát sóng trực tiếp mới là cô, mới nãy ai nấy cũng nghe rõ hết mà, bọn họ nói muốn tặng quà cho cô, chứ không phải cho tôi.”
Những người chung quanh đều gật đầu.
“Nhưng mà…”
“Nhưng cái gì?” Tôi nhìn gương mặt tức đến nỗi nhăn nhó của cô ta, nói:
“Hay là có chuyện gì ẩn trong đó nhưng không thể nói cho người khác biết? Vương Mạn Mạn, có phải cô đã làm chuyện gì xấu sau lưng tôi rồi không?”
Tới đây, cô ta hoàn toàn câm nín, sau đó lại oà lên khóc, nói rằng bản thân chỉ muốn phát sóng trực tiếp kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ mà thôi, chứ cô ta có làm gì sai trái đâu.
Nói rằng bản thân mình đáng thương như thế nào.
Tôi nhìn giá trị hận thù trên đỉnh đầu của cô ta cộng thêm tiếng nhắc nhở ầm trời của hệ thống, đúng là cười chết mất…
【Hệ thống nhắc nhỏ: Mẹ Vương Mạn Mạn gần đây chỉ bị cảm, không bị bệnh gì khác.】
Đúng là dám nghĩ dám nói.
Chẳng màn tới giá trị hận thù đang tăng cao của Vương Mạn Mạn nữa, tôi xoay người rời đi.
Đây là trường học, còn có nhiều người như vậy, dù cho mấy người đàn ông kia không làm gì với cô nhưng chắc chắn thanh danh của cô ta cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều.
Tôi muốn giúp cô ta không à?
Đương nhiên là không rồi.