Ngày Ngày Hạ Triều Đều Thấy Ái Phi Tìm Đường Chết - Chương 3
28.
Đám mỹ nhân thơm ngát cuối cùng cũng rời đi,
Tiểu Xuân bất bình nói nhỏ bên tai ta: “Chủ tử, nô tì biết mưu đồ của họ!”
Ta hỏi: “Mưu đồ gì?”
Nàng đáp: “Sắp đến sinh thần của hoàng thượng, họ muốn tặng lễ vật đấy!”
Ta nói: “Tặng khăn choàng à?”
Hậu cung nhiều mỹ nhân do các gia tộc tiến cử, chỉ riêng khăn choàng cũng có thể quấn quanh Trường An một vòng,
Hoàng thượng phải có trăm cái cổ mới đeo hết được chừng ấy khăn.
Ai, làm hoàng đế cũng thật khổ.
29.
Tiểu Xuân nói: “Nương nương, tặng khăn choàng tốt mà, vừa tinh tế không giả tạo, lại gần gũi bình dị! Đến lúc đó tặng một cái đẹp nhất, chắc chắn sẽ nổi bật!”
Đúng, đưa tốt thì gần gũi, đưa không tốt thì gần… âm phủ.
Ta đáp: “Tặng chiếc mũ cưới nạm ngọc mà ta mang theo của hồi môn vậy.”
Tiểu Xuân nói: “Nương nương, nô tì hiểu rồi!”
Ngươi lại hiểu nữa rồi!
Nàng nói: “Nương nương cố ý tặng khác biệt, đây là con đường mới, càng thêm phần độc đáo, quả là tuyệt chiêu!”
Ta…
30.
Sinh thần của hoàng thượng vào trước năm mới, tiện thể tổ chức cùng với yến tiệc đêm ba mươi Tết.
Quà mừng sinh thần đã được gửi từ sớm, và trong ngày yến tiệc, các phi tần đều ngóng trông,
Hoàng thượng sẽ quàng khăn của ai, thì người đó chính là người được sủng ái!
Trong lúc mọi người dõi mắt chờ đợi, hoàng thượng xuất hiện.
Ta cùng một loạt mỹ nhân quỳ phục trong sảnh, cúi đầu chăm chú nhìn hoa văn trên gạch lát nền.
Chợt nghe có người bên cạnh thì thào: “Sao hoàng thượng lại đội mũ xanh vậy?”
“Khi quân phạm thượng! Hoàng thượng đội mũ xanh có thể gọi là mũ xanh sao? Đó là mũ thêu ngọc bích!”
Ta: ?
31
Ta ngẩng đầu lên, thấy mỹ nhân vẫn thường cùng ta ngắm cảnh, trèo cây và đan khăn,
Giờ đây đang đội mũ ngọc bích, ngồi ngay trên ngai, mỉm cười nhìn ta.
Ta dùng khẩu hình miệng hỏi nàng: “Lão bà, có chuyện gì vậy?”
Nàng cũng nhép môi đáp lại: “Lão bà, đừng làm loạn nữa.”
Ta không khỏi mồ hôi lạnh tuôn rơi, nước mắt rưng rưng.
32.
Hoàng thượng ôm lấy ta, đặt ta ngồi trên đùi rót rượu.
Tim ta đập loạn nhịp, Lệ Phi đang nhìn chằm chằm, ta sợ nàng sẽ bẻ gãy ta mất.
Ta nói: “Bản cung muốn đi nhà vệ sinh.”
Hoàng thượng đáp: “Tỷ tỷ tốt, ngươi vừa ra ngoài là chạy mất thôi.”
Ta mếu máo đáp: “Sẽ không đâu, tại ta uống nhiều nước.”
Hoàng thượng nói: “Nước nhiều, để trẫm kiểm tra xem sao?”
Ta bực bội nói: “Đường khó đi mà ngài cũng cố mở!”
33.
Ta nói: “Ngươi có sở thích mặc đồ ngược giới à?”
Hoàng thượng đáp: “Trẫm khi nào mặc đồ nữ, đây chính là thường phục của trẫm!”
Ta nói: “Ngươi là thích đội mũ xanh?”
Hoàng thượng nói: “Trẫm tự đội mũ xanh cũng là bất đắc dĩ thôi.”
Ta hỏi: “Vậy ta vẫn là ‘đồng thê’ chứ?”
Hoàng thượng giận quá mà cười, nói: “Nàng không thể mong trẫm tốt đẹp được sao?”
- 34.
Cuối cùng, bữa tiệc kết thúc.
Tiểu Xuân đứng phía dưới, giơ ngón cái lên cho ta,
Ta biết, nàng lại nghĩ rằng mình đã hiểu rõ mọi chuyện.
Bất kể thế nào, ta vẫn cảm thấy mình bị hoàng thượng chơi một vố.
Dù trong lúc đó ta cũng có nghi ngờ ngài cải trang thành nữ.
Nhưng cứ cảm thấy không có nam nhân nào lại đẹp đẽ thế, nên đã loại trừ khả năng này.
Nghĩ đến đây, lòng ta lại dâng lên nỗi buồn.
Hoàng thượng hỏi: “Khăn của nàng đâu, không tặng cho trẫm à?”
Ta đáp: “Cái đó là ta đan cho lão bà.”
Hoàng thượng nói: “Trẫm chính là lão bà của nàng.”
Ta đáp: “Hình như không giống những gì ta đã tưởng.”
Hoàng thượng nói: “Thật bất ngờ, đúng không?”
Bất ngờ cái đầu ngươi!
35.
Hoàng thượng nói: “Trẫm còn có món quà lớn hơn cho nàng.”
Ta đáp: “Cho ta xem thử.”
Hoàng thượng thò tay vào trong áo, lục lọi một lúc rồi đưa cho ta một cuộn len đã đan.
Ta mở ra xem, ồ! Là chiếc tất rất dài.
Ta hỏi: “Sao tất này chỉ có một chiếc?”
Hoàng thượng ngượng ngùng nói: “Đây là khăn choàng mà trẫm đan.”
Ta đo thử, chiếc khăn này dài đủ để siết cổ ai đó.
36.
Ta đáp: “Thôi thôi, để ta tặng thì hơn!”
Hoàng thượng đến tẩm cung của ta lấy khăn choàng,
Ta nói: “Thử quàng xem.”
Hoàng thượng đáp: “Đây là màu sắc dành cho nữ, không hợp với y phục của trẫm.”
Ta nhìn hắn.
Hắn cũng nhìn ta.
Ta bắt đầu lục tủ quần áo.
Hoàng thượng nói: “Ái phi?”
Ta hỏi: “Cái này có hợp không?”
Hoàng thượng đáp: “Trẫm mặc không vừa.”
Ta nói: “Cái này rộng, mặc vừa!”
Hoàng thượng nói: “Không hợp, không hợp.”
Ta rơm rớm nước mắt: “Vậy sao… Là thần thiếp quá phận rồi…”
Hoàng thượng: …
Hoàng thượng mặc nữ trang.
Sức quyến rũ của hoàng thượng +10.
37.
Ta nói: “Rất vừa vặn.”
Hoàng thượng lại biến thành nàng mỹ nhân biết đỏ mặt khi đứng dưới gốc cây,
Lúc này còn đang ngượng ngùng, nắm lấy gấu váy đứng trước mặt ta, trông thật đáng yêu.
Ta nở nụ cười xấu xa.
Hắn hỏi: “Thứ cuốn trên đầu giường kia là gì?”
Ồ, thì ra là dải lụa ba thước mà ta đã lâu không dùng đến.
Ta đáp: “Đó là một loại dụng cụ trên giường.”
Hoàng thượng hỏi: “Dùng thế nào?”
Ta tháo dải lụa xuống, quấn từng vòng quanh cổ tay hắn:
“Muốn học à? Ta sẽ dạy cho chàng.”
-HẾT-